Có điều đây chỉ là thế giới phàm tục, thế giới tu sĩ như thế nào thì phải chờ sau này hắn tự tìm tòi mới biết được.Đám lão đầu của viện dưỡng lão Võ các vẫn như cũ, Bạch Đông Lâm chào hỏi rồi tự đi thẳng tới tầng thứ nhất.Tùy tiện cầm một quyển sách lên bắt đầu đọc, không quan trọng là loại hình gì, là kiến thức gì.
Trong mắt Bạch Đông Lâm thì đây cũng là một dạng đầu tư.Loại đầu tư này đối với con đường tu hành sau này có lợi ích rất lớn!Cây Đại Đạo muốn trưởng thành cũng cần chất dinh dưỡng, tri thức chính là chất dinh dưỡng tuyệt với nhất.Sở dĩ Bạch Đông Lâm làm ra quyết định này cũng là do thân thể của chính hắn.
Nếu như đổi thành kiếp trước, cho dù có chí khí này thì cũng có thể nhớ kĩ bao nhiêu kiến thức? Có thể xem được bao nhiêu cuốn sách? Lại cần phải tốn bao nhiêu thời gian?Còn chưa bắt đầu thì đã cầm chắc thất bại vì kiếp trước não của hắn không đủ điều kiện!Nhưng là bây giờ thì khác rồi.
Linh hồn, tố chất thân thể, đầu óc, trí nhớ, sức quan sát, năng lực phân tích, năng lực tư duy logic vân vân và mây mây của hắn đã mạnh hơn kiếp trước không biết bao nhiêu lần!Không dám nói tới mức đã gặp qua thì không quên được nhưng nhìn hai ba lần là có thể nhớ kỹ.
Nếu như không phải kiến thức phức tạp cao thâm thì có thể vừa ghi nhớ vừa hiểu được luôn!Cho dù nhất thời không hiểu được cũng có thể nhớ kỹ trước, để sau này có lúc cần hoặc là muốn tìm hiểu thì có thể lập tức bật lên trong đầu.Cơ thể con người là thứ vô cùng thần bí huyền ảo, đại não càng là thứ quan trọng nhất!Ở kiếp trước đại não được gọi là vùng cấm của Thượng Đế đấy!Ở kiếp này đại não lại là linh đài của linh hồn, linh đài là ngọn nguồn của tất cả tuệ quang trong bản ngã sinh mệnh!Tiềm lực của đại não có thể nói là vô cùng vô tận.
Cho nên đại não từng được Bạch Đông Lâm cường hóa nên mới có năng lực học tập ưu tú như vậy cũng là hợp tình hợp lý.Khai phá đại não yếu ớt vô cùng nguy hiểm, Bạch Đông Lâm cũng là mưu lợi mà thôi.
Hoàn toàn dựa vào năng lượng cường hóa toàn năng mà đối xử tuỳ tiện với đại não, nói cường hóa là cường hóa, dễ như trở bàn tay.Bạch Đông Lâm lật xem hết quyển này đến quyển khác.
Trong không gian yên ắng chỉ nghe thấy tiếng lật sách loạt xoạt.Sách trên bàn đá trước người càng ngày càng cao, cho đến lúc bầu trời tối đen thì hắn mới duỗi lưng một cái rồi đứng lên.Bạch Đông Lâm đến cả bữa trưa cũng không ăn, đọc nguyên cả ngày hết một trăm quyển sách! Hơn nữa đều nhớ kỹ trong đầu, mãi mãi cũng không thể quên được.Còn đáng tin hơn cả ổ cứng máy tính!Đọc hết tất cả thư