Trong sinh nhật sáu mươi tuổi của Yêu Nguyệt, bọn ta nhận được một bức thư.
Trong thư viết, bọn ta là bậc bô lão tiền bối đức cao vọng trọng của giới võ lâm, hôm nay có thể cất nhắc hậu bối, phát huy hào quang của người tiền bối lái đò (thật ra thì ngoài chúng ta ra cũng có ai xứng với võ lâm cao thủ đâu chứ \\\\(^o^)/), thỉnh cầu ta và Yêu Nguyệt đảm đương chức vị minh chủ võ lâm.
Ta không tự chủ sờ lên mặt, rồi nhìn về phía gương, ta đã già vậy rồi à?
Nhưng Yêu Nguyệt lại rất vui vẻ, những thứ hư danh này, hay sự kính trọng của kẻ khác là điều nàng vô cùng để ý.
Ta cũng để tùy nàng.
Minh chủ võ lâm của viện riêng của mình.
Ở Kim Lăng.
Chúng ta qua đó ở một tháng, xử lý những công việc như sau:
1. Một nữ đệ tử tên Nhất Hằng phái Nga Mi khóc lóc kể rằng có một đệ tử tên Minh Nguyệt phái Thanh Sơn trêu đùa nàng, ép Minh Nguyệt phải cưới nàng. Minh Nguyệt - nữ. Ta gặp cô ta, vừa định khuyên nhủ mấy câu, chỉ thấy Nhất Hằng lê hoa đái vũ kể lể về cảm tình của nàng với Minh Nguyệt gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng kết luận: "Hôn lễ của nhị vị minh chủ năm đó chấn động