Cố Duẫn chỉ thấy miệng Trịnh Tây Tây mấp máy nhưng không nghe thấy gì.
Anh vô thức tiến lại gần, nhưng Trịnh Tây Tây đã nói xong.
Sau khi tiếng chuông cao vút vang hết, Cố Duẫn hỏi: “Em vừa nói gì vậy? Anh nghe không rõ.”
Trịnh Tây Tây đỏ mặt lắc đầu: “Ở đây cao như vậy, có thể nhìn ra rất xa.”
“Anh, anh xem, bên kia có phải chỗ chúng ta ở không?” Trịnh Tây Tây chỉ vào nơi xa hỏi.
“Hướng ngược lại.” Cố Duẫn nắm tay cô đổi hướng: “Ở bên này.”
“Ồ.”
Vòng quay khổng lồ đã xoay lên điểm cao nhất, bây giờ nó đang từ từ đi xuống, tầm nhìn cũng đang dần thu nhỏ lại.
Chỉ cô biết 5 giờ vào lúc tiếng chuông vang lên, ở nơi cao nhất của vòng quay, cô đã để lại những gì cô muốn nói nhất.
•
Ngày hôm sau, Trịnh Tây Tây về nước.
Cố Duẫn đưa cô ra sân bay: “Chậm nhất tháng sau anh sẽ về.”
“Vâng.”
Cố Duẫn nói tiếp: “Khai giảng bảo chú Lâm giúp em mang đồ đến trường, buổi tối đừng một mình ra ngoài chơi với người ta, nếu ra ngoài đến tối muộn thì gọi chú Lâm đến đón em, đừng tự gọi xe.”
“Anh, anh yên tâm đi, em biết rồi.”
Sau đó Cố Duẫn ôm cô, có vạn lời muốn nói nhưng cuối cùng anh chỉ nói: “Tây Tây, đợi anh trở về.”
“Được.”
Cố Duẫn nhìn cô đi qua cửa kiểm tra an ninh, đúng lúc Tề Thịnh gọi điện thoại đến, hỏi: “Em gái đi rồi?”
“Ừ.” Cố Duẫn nói: “Tối tăng ca, lương gấp bốn.”
Trước khi Tề Thịnh oai oán thì đã kịp nuốt vào vì nghe thấy số tiền lương.
Cố Duẫn nói: “Tôi muốn về nước.”
Tề Thịnh: … Nhưng tôi không muốn a a a!
Lương gấp bốn cũng không thơm.
•
Sau khi về đến nhà Trịnh Tây Tây ngủ thiếp đi cả ngày hôm đó.
Sau khi ở nhà nghỉ ngơi đến ngày 30 cuối cùng cô cũng có chút năng lượng quyết định đến trường.
Phạm Tri Tri đã đến trường vào ngày 25, ngày 30 Tằng Ngữ cũng vội vàng về trường.
Ở nhà hai người bọn họ ăn no uống say, trên cơ bản đều tăng cân.
Lúc nhìn thấy Trịnh Tây Tây, Tằng Ngữ không tin nổi, nói: “Vì sao tớ và Tri Tri đều béo lên, nhưng cậu vẫn không béo.”
“Vì người mà tiều tụy cũng đáng, không ốm cũng không sao.” Phạm Tri Tri nói tiếp.
“Haha đúng rồi, cậu và anh Cố Duẫn không ở chung nữa, nhưng mà không phải tháng 8 cậu đi tìm anh ấy sao? Sao cậu vẫn không béo lên?”
“Ngày nào tớ cũng chạy bộ với anh ấy.” Trịnh Tây Tây nói: “Nếu mỗi ngày cậu vận động một hai lần, cậu sẽ không béo đâu.”
“Vậy tớ không cần.” Xin tha thứ cho kẻ bất tài với chạy bộ là Tằng Ngữ, cô ấy véo thịt trên mặt mình: “Tớ có thể làm một cô gái mập mạp đáng yêu.”
Trưa Tằng Ngữ đến, các cô đến nhà ăn ăn cơm, nhân tiện thưởng thức các đàn em vừa vào năm nhất.
Sinh viên năm nhất nhập học sớm hơn nửa tháng, bây giờ đang huấn luyện quân sự.
Gần đây thời tiết đẹp, ngày nào cũng nắng, sinh viên năm nhất kêu khổ không ngừng, cả người đen như than.
Tằng Ngữ nói: “Nhớ lúc trước chúng ta huấn luyện quân sự cũng vậy, cả ký túc xá chúng ta ai cũng đen thui, chỉ có Tây Tây trắng như tiên nữ.”
“Tớ cũng đen đi.” Trịnh Tây Tây nói thật: “Đó là vì tớ trắng hơn các cậu thôi.”
Cô dùng một tuýt kem chống nắng lớn giá mấy chục đồng ở siêu thị, kết quả cả ký túc xá đi mua theo, mua về dùng thấy không có tác dụng lại trách cô lừa đảo.
“Đàn em bàn bên kia có phải vẫn luôn nhìn cậu không?” Tằng Ngữ lặng lẽ chọc cánh tay Trịnh Tây Tây.
“Không biết.” Trịnh Tây Tây không có hứng thú với đàn em, cũng không nhìn lại.
“Không hổ là người khó theo đuổi 5 sao đứng đầu bảng.” Tằng Ngữ nói: “Tây Tây, tớ hy vọng học kỳ này cậu sẽ tiếp tục duy trì.”
Phạm Tri Tri ho khan một chút.
“Duy trì không được nữa.” Trịnh Tây Tây nhỏ giọng nói: “Tớ cũng muốn thoát độc thân.”
“Hả? Không phải cậu nói đại học không yêu đương sao?” Tằng Ngữ quay đầu tìm Phạm Tri Tri làm đồng minh: “Trước kỳ nghỉ đông cậu nhớ không? Ở KTV, lời thề son sắt.”
“Tớ đổi ý không được hả.” Trịnh Tây Tây cúi đầu, tai đỏ bừng.
“Đương nhiên có thể đổi ý… A, đổi ý? Cậu thích ai?”
Giọng Tằng Ngữ bất giác trở nên to hơn vì kích động, Trịnh Tây Tây vội vàng lấy tay bịt miệng cô ấy lại: “Cậu có thể nói nhỏ chút không.”
“Xin lỗi, vừa rồi tớ kích động quá.”
Nhưng nếu nhìn lại người có thể khiến Trịnh Tây Tây đổi ý cũng chỉ có một người.
Lại nhìn dáng vẻ của Trịnh Tây Tây, Tằng Ngữ đắc ý nói: “Lúc trước tớ đã nói gì rồi? Có phải tớ liệu sự như thần không?”
“Đúng, đúng.” Bây giờ Trịnh Tây Tây chỉ muốn lấp kín miệng cô ấy: “Đừng nói gì cả, cũng đừng nói với anh tớ.”
“Yên tâm, tớ sẽ ngậm chặt miệng.” Cô ấy làm một động tác khâu miệng lại.
“Đúng rồi, Tằng Ngữ, cậu biết chỗ nào bấm lỗ tai không?” Trịnh Tây Tây hỏi.
“Cậu muốn bấm tai?”
Trịnh Tây Tây gật đầu.
Mấy ngày nay ngoại trừ ở nhà ngủ, cô còn tìm một số video trang điểm, thậm chí còn định học trang điểm.
Cô không biết cách theo đuổi người khác, dù có Phạm Tri Tri hướng dẫn nhưng phần lớn thời gian hai người đều đọc sách, hai người cái biết cái không nhưng nếu trang điểm cho bản thân đẹp hơn chắc không sai đâu.
“Tớ cũng muốn đi, nếu không chiều nay chúng ta cùng đi đi.” Tằng Ngữ lại hỏi Phạm Tri Tri: “Cậu đi không?”
Phạm Tri Tri lắc đầu: “Tớ không, hai cậu đi đi.”
Vì vậy sau khi ăn cơm xong, Phạm Tri Tri về ký túc xá, Tằng Ngữ và Trịnh Tây Tây ra ngoài trường đi bấm tai.
Trịnh Tây Tây vốn cho rằng sẽ rất đau, kết quả chỉ cần một phát bắn là được, cơn đau chỉ có một lúc, sau vài phút là hết.
Vành tai của Trịnh Tây Tây trắng và nhỏ, rất đẹp, nhưng sự chú ý của mọi người thường không tập trung ở đây, bây giờ bấm lỗ tai, quả thật càng dễ thu hút sự chú ý, ngay cả Tằng Ngữ cũng nhìn chằm chằm vào chỗ đó một lúc lâu.
“Tây Tây, tớ cảm thấy anh Cố Duẫn không thể không thích cậu.” Sau khi nhìn xong Tằng Ngữ đưa ra kết luận: “Cậu đẹp như vậy, cậu chỉ cần quyến rũ anh ấy một chút sẽ không sợ anh ấy không đầu hàng.”
Trịnh Tây Tây hỏi: “Quyến rũ kiểu gì?”
Thật ra cô cũng muốn quyến rũ nhưng cô không biết.
Tằng Ngữ gãi đầu, suy nghĩ một lúc: “Chuốc say anh ấy, gạo nấu thành cơm?”
Trịnh Tây Tây: “…”
Tửu lượng của anh cô không thể rót say nổi mà chắc chắn cô sẽ say trước.
Buổi tối, Trịnh Tây Tây và Cố Duẫn gọi video cô cố ý dùng tóc che lỗ tai của mình.
Hôm nay cô vừa bấm lỗ tai, vẫn chưa lành nên bây giờ cô không dám cho Cố Duẫn xem.
Mấy ngày nay Cố Duẫn rất bận, thường xuyên tăng ca, Trịnh Tây Tây chia sẻ ngắn gọn về một số chuyện ở trường, sau khi nói chuyện được một lúc thì có người đến tìm Cố Duẫn, hai người cúp máy.
Gần đây mới vào học, chuyện trong trường khá ít, niềm vui lớn nhất mỗi ngày của Tằng Ngữ là đi đọc bài viết trên diễn đàn của trường, sau đó buôn chuyện với mọi người.
Vì sinh viên năm nhất nhập học, khóa trên tương đối rảnh rỗi, mấy ngày nay trên diễn đàn vô cùng sôi nổi, khoa nào có soái ca mỹ nữ, huấn luyện viên nào rất đẹp… Loại chuyện này đăng rất nhiều.
Danh sách soái ca mỹ nữ trong trường lại thay đổi, thậm chí còn bầu lại lần nữa.
Học viện vật lý của các cô cũng có một đàn em rất đáng yêu, dáng người nhỏ xinh, mặc quần áo huấn luyện, đôi mắt như chuông đồng vô cùng đáng yêu.
Một người nào đó đã đăng một bức ảnh của nữ sinh này trong một bài thảo luận, nói:〘Nói cô ấy là hoa khôi khoa vật lý không ai phản đối chứ.〙
Phía dưới có người phụ họa nói:〘Không phản đối, khoa vật lý năm nay có mười ba nữ sinh, diện mạo của cô ấy lập tức hạ gục những người khác, so với các nữ sinh ở khoa khác cũng không kém.〙
Lập tức có người nói:〘Trên lầu đều là sinh viên năm nhất hả? ZXX là hoa khôi khoa vật lý, sao còn có người khác?〙
〘Sinh viên năm nhất phải nhìn nhiều hơn rồi, trường mình không chọn hoa khôi trường, nếu không tôi đã bầu cho ZXX một phiếu.〙
〘+1 phiếu.〙
…
Bên dưới là một hàng bình luận như vậy.
Lập tức có tân sinh viên không ngại hỏi:〘ZXX là ai vậy, anh chị có ảnh không?〙
〘Đây là bảo bối anh trân quý trong bộ sưu tập, cho các em xem một tấm ảnh ZXX lúc huấn luyện quân sự, anh phải dùng tất cả khả năng mới chụp lén được đấy.〙
Đối phương đăng một tấm ảnh Trịnh Tây Tây đang uống nước.
Trong ảnh, Trịnh Tây Tây buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, hất ra sau đầu, để lộ chiếc cổ thon dài.
Lông mi của cô vừa dài vừa cong, đường nét tinh xảo, dù đang mặc quân phục nhưng chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể thấy cô giữa đám đông.
〘Giá trị nhan sắc của ZXX tôi thật sự phục.〙
〘Mỹ nữ còn là đại học bá, điểm trung bình cao đến 4., tôi hỏi cậu có sợ không.〙
〘Nói một câu, mỹ nữ chỗ nào cũng tốt, nhưng khó theo đuổi.〙
〘Quá khó mới đúng.〙
…
Đây vốn dĩ là một bài nói chuyện, mọi người tán gẫu rồi bắt đầu buôn chuyện.
Có người hỏi:〘Gần đây ZXX có phải đẹp hơn không? Lần trước tôi gặp cô ấy ở khu dạy học, có cảm giác gặp được ở khoảng cách rất xa.〙
〘Xinh đẹp hơn +1, trước đây rất đơn giản, gần đây hình như cô ấy đã chú ý đến việc trang điểm, trông rất đẹp… vv, tôi muốn biết cô ấy mua khuyên tai ở đâu, đẹp vãi, trước kia cô ấy không bấm lỗ tai.〙
〘Sao nghe có cảm giác không hay nhỉ, không phải mỹ nữ có người yêu rồi chứ?〙
〘Tôi không nghe nói có chuyện như vậy, trong ký túc xá của tôi có một người học cùng lớp cô ấy, không thấy ai nói cô ấy đang yêu ai, cũng không có tin đồn ai theo đuổi cô ấy, chắc chưa yêu ai đâu.〙
…
Ngày nào Tằng Ngữ cũng thích thú đọc các bài