Tên con trai chủ tịch câu lạc bộ đó hẳn là muốn cô tới phát điên, như muốn cắn xé toàn bộ lớp vải để róc đến từng mảnh da thịt mềm mại trên người cô.
Lúc này Thiên Tú đã nắm chắc mũi tiêm trong tay, sắn sàng hành động bất cứ lúc nào.
"Phập", một mũi tiêu xuyên nhanh như chớp gắn chặt vào bắp thịt trái của tên đàn ông kia.
Đồng tử hắn giãn ra rất nhanh chóng đã gục trên người cô.
Tú Tú cũng bất ngờ, mũi tiêu đột ngột như vậy có lẽ là đang giúp mình.
Nhưng câu trả lời hiện ngay trong đầu cô giờ đây đó là ai và đang làm điều này vì mục đích nào khác?
Hiện tại cô cũng đành im lặng chờ thời cơ mà thoát ra thế nhưng dường như tên đó vẫn chưa rời mà bắn thêm một mũi tiêu nữa vào sofa, lúc này cô mới hoàn toàn ý thức được sức nặng bị đè của tên đàn ông suýt chút nữa đã cưỡ.ng hi.ếp mình.
Đẩy hắn xuống nhanh gọn, cũng không quay lại cửa sổ nhìn, cứ một mạch mà chạy ra khỏi đó.
Đến phòng vệ sinh nhìn bản thân trong gương, cô lắc đầu, vốn chỉ nghĩ đơn giản một chút mà tên đó lại đi quá giới hạn đến vậy.
Bộ dáng bản thân giờ đây trông không hề gọn gàng một chút nào, phần váy phía dưới đã rách, phía trên lại cộc xệch vậy, nếu cứ tiếp tục mà xuống sẽ để lại hình ảnh xấu cho Thẩm gia.
Lựa lấy con dao trong túi dè theo phần đã rách để trở lại chiếc váy, trông có vẻ hơi ngắn nhưng còn hơn là mặc bộ đồ rách tả tơi đó mà ra ngoài, vậy là từ chiếc váy dạ hội đã trở thành chiếc váy mỏng manh.
Chỉnh lại tóc rồi dặm lại một chút son, quay trở vào thang máy xuống thẳng tầng hầm.
Vừa hay taxi ngay cạnh, cô may mắn thoát được, hoặc ít nhất không có tay săn ảnh nào ở gần.
Bước ra khỏi xe vào trong, Thiên Tú nhìn thấy Tiêu Diệp Quân đang đóng gầm xe lại, xem ra chắc là cũng vừa mới về.
Thấy cô anh nhíu mi rồi cười vẻ vô cùng thích thú, tiến lại:
_ Oh, nhìn xem bé cưng à, hôm nay trông em rất ưm......!rất ổn đấy.
_ Vâng, cảm ơn anh đã khen.
Tú Tú lấy tay che mắt anh ta nhìn đi nơi khác, anh gạt tay ra, tỏ vẻ chán nản:
_ Thôi nào, xinh đẹp như vậy lại không để anh trai mình ngắm chút xíu nào hay sao?
_ Anh thích váy hả, mai chúng ta cùng đi thử.
_ Haha, anh đang rất mong chờ đấy.
Phải rồi không phải em đi cùng ba mẹ hay sao?
_ Em mệt nên xin phép về trước.
_ Vậy hả?- Anh ta cười rồi cởi áo khoác trùm thân dưới cho cô, nhanh chóng nhấc bổng Tú Tú lên vai một cách ngon ơ.
_ Nè, Tiêu Diệp Quân để em xuống, em tự đi được.
_ Không phải em bảo mệt sao còn giãy giụa làm gì nữa.
Ngoan ngoãn để anh đưa vào trong