Buổi sáng, Kayura vừa nhón chân treo đồ lên các nhánh cây trên cao phơi dưới ánh mặt trời. Sau đó cô lau mồ hôi trên trán mình thở dài, cúi xuống cầm chậu gỗ đựng nước lên lẩm bẩm
Cuối cùng cũng xong, sống ở một nơi không có máy giặt thật là vất vả, bây giờ phải ra con suối sau làng lấy nước
Sau đó cô xách chậu gỗ đi dọc theo con đường hướng ra sau làng. Tới bãi suối nhỏ, Kayura vừa vớt chậu xuống lấy nước rồi nhìn đối diện con suối mình đang đứng là một khu rừng, chợt nhớ lại lúc ban đầu khi đến đây cô đã bị một con chó sói dẫn đường đến và gặp được anh.
Nếu như hôm đó mình không đi theo con chó sói kia thì nhất định đã không gặp được tên kì lạ đó, cũng sẽ không bị hắn tấn công
Rồi cô xách chậu gỗ đầy nước lên quay người bước đi, đột nhiên có tiếng xào xạc trên một ngọn cây to bên cạnh vang lên khiến cô ngạc nhiên.
Gì vậy?
Cô ngẩn mặt lên nhìn trên cao thì bỗng nhiên có một chàng trai tóc vàng từ phía trên cây nhảy xổ xuống trước mặt Kayura khiến cô giật mình ngã ra sau, tay làm rơi chậu nước đang cầm xuống đất đổ đi mất.
Á...
Cô ngẩn mặt nhìn anh thì sực ngạc nhiên lấp mấp trỏ tay
A...anh...anh...
Từ trên cây con khỉ của anh ta cũng nhảy xổ xuống đứng gọn trên vai chủ nhân mình gãy nhẹ đầu, còn anh thì nhìn cô giơ tay lên nói
Xin chào, chúng ta lại gặp nhau rồi
Kayura nheo mày tay vớ lấy mấy hòn đá lên thì anh sực ngạc nhiên giơ tay lên che chắn
Này này cô tính làm gì vậy?
Kayura liền ném các hòn đá vào người anh nói lớn
Ngươi là tên trộm cắp thức ăn của dân làng hôm trước, hôm nay còn dám nhảy xuống hù dọa ta à, đồ đáng chết
Từng hòn đá ném bay đến đâu anh đều né đến đó, chân bước lại gần cô đáp
Tôi là đang vô tình ngồi trên cây cao chợt thấy tiểu thư đi lấy nước ở bờ suối này nên mới nhảy xuống chào cô một tiếng thôi
Rồi anh giơ tay đến cô mỉm cười tiếp lời
Nắm lấy tay tôi, tôi đỡ cô đứng dậy
Chợt Kayura nhìn nét mặt hòa đồng của anh thoáng nghĩ
(Tên này...hình như không có ý làm hại mình)
Cô lờ tay anh rồi tự mình đứng dậy hỏi
Thế anh muốn gì?
Anh bật hụt hẫn để tay xuống trả lời
Tên tôi là Kyoga, tôi chỉ muốn chào cô một tiếng thôi sao lại tỏ ra thái độ không thích tôi vậy?
Kayura khoanh hai tay quay người mình, nhăn trán không vui nói
Tôi không thích qua lại với kẻ xấu, làm ơn tránh đường cho
Chợt anh cúi xuống nhặt chậu gỗ đựng nước của cô lên nói
Nước của cô đổ hết rồi, để tôi giúp cô lấy chậu khác
Sau đó anh lướt qua cô đi về con suối thì cô nheo mày lên tiếng
Này ai cần anh lấy nước cho tôi hả?
Anh vừa vớt nước lên chậu vừa trả lời
Tôi muốn chứng minh bản thân mình không phải kẻ xấu như cô nghĩ
Cô bật ngạc nhiên thì anh cầm chậu nước mới đi đến cô nói
Chẳng qua những lúc đói bụng nên tôi mới bất đắc dĩ vào làng cướp lương thực, hoàn toàn không có ý gì khác
Kayura nhìn anh chàng tóc vàng này cũng cảm thấy không có chút nguy hiểm bèn nói
Nhưng anh làm thế là không được, nghe đây lần sau nếu đói bụng thì tự mình vào làng xin thức ăn nhé, đừng tùy tiện cướp của họ như vậy
Anh bật cười, tay gãy đầu mình ngượng đáp
Thật vậy sao?
Cô giơ tay ra nhìn anh nói
Đúng vậy, giờ thì đưa chậu nước đó cho tôi đi
Anh đáp
Hay để tôi cầm nó giúp cô mang về làng, làm sao có thể để một đứa con gái như cô xách nó được
Cô nói
Nhưng nó có nặng bao nhiêu đâu, tôi tự làm được, với lại chỉ có một chậu nước thôi anh không cần phí công như vậy đâu
Anh đưa tay về phía suối nhìn cô tiếp lời
Nhưng tôi không những mang về mỗi chậu nước này giúp cô đâu
Bỗng cô đưa mắt nhìn về phía tay anh trỏ thì ngạc nhiên khi thấy con khỉ của anh đang tự mình vớt hai chậu nước lớn từ dòng suối thì bật trố mắt hỏi
Ơ...hai cái chậu lớn đó từ đâu ra vậy?
Anh bật cười gượng đáp
À tôi cũng không biết
Rồi anh đi đến đưa hai tay nắm vào quai xách nhấc hai chậu nước lớn ấy lên một cách nhẹ nhàng rồi đi lại cô, con khỉ cũng vui vẻ đi lại nhấc chậu nước nhỏ của cô lên thi anh nhìn cô nói
Tiểu thư Kayura, đi thôi
Cô ngạc nhiên rồi cũng đành để anh giúp mình xách nước về làng, bước chân đi kề ngang anh bèn hỏi
Sao anh biết tên tôi vậy?
Anh đi bên cạnh vừa nhấc hai chậu nước lớn vừa cười trả lời
Lần trước tôi nghe dân làng họ gọi cô như thế
Hai người vừa đi về hướng làng vừa trò chuyện một lúc. Khi thấy cô đi lên phía trước mình vài ba mét. Anh đi lại nhìn chú khỉ đang xách chậu nước nhỏ đang tung tăng bên cạnh mình khẽ hỏi
Này mày lấy hai chậu nước lớn này từ đâu ra vậy?
Chú khỉ nhìn anh gãy đầu đáp
Wa...wa...wat
Anh nheo mày không hiểu thì hướng mắt về phía trước nhìn bóng lưng Kayura đang đi nói
Thôi mặc kệ đi, dù sao cũng đã khiến tiểu thư Kayura cảm thấy ta là một người tốt
Wat
Chú khỉ cũng đầu gật ra vẻ đồng tình
Phía bên kia bãi suối, có một đàn ông và một ông già chống gậy đang đứng cải cọ với nhau trong bực tức. Ông già trỏ tay vào người kia nhăn mặt quát tháo nói
Ta chỉ vừa mới đi vệ sinh bên kia một chút mà cậu đã làm mất hai chậu lấy nước của ta rồi, tính sao đây?
Nghe vậy người đàn ông còn lại chống nạnh gãy đầu mình khó hiểu
Nhưng tôi cũng vừa đi vệ sinh đằng kia
cùng lúc với lão gia, làm sao mà biết được chứ?
Ông già tức giận nói lớn
Tôi không cần biết, cậu là người làm ở nhà tôi thì mau đi kiếm lại nó đi, không có nước mang về thì tối nay đừng hòng ăn cơm
Nghe vậy người đàn ông cúi mặt đành cam chịu
Vâng tôi sẽ đi kiếm ngay đây thưa lão gia
Bỗng có tiếng bước chân từ bãi suối hướng về ông già và người đàn ông đó. Hai người họ quay mặt lại nhìn thì ngạc nhiên khi thấy một con quỷ có thân hình màu nâu kèm theo hai chiếc sừng trên đầu đang nhìn hai người với đôi mắt đỏ rực giận dữ. Họ liền sợ hãi quay lưng vội chạy đi vừa đồng thanh la lớn
A...có yêu quái
Bóng dáng lão già và người đàn ông chạy đi mất, con quỷ chợt đưa mắt nhìn về phía trước rồi bước chân đi dần theo hướng về làng của Kayura.
Đến gần giữa trưa, khi thấy Kayura đi cùng Kyoga mang nước đi dọc giữa ngôi làng. Ai nấy đều đứng trước nhà đưa mắt nhìn về hướng Kayura và Kyoga một cách khó hiểu xì xào
Tiểu thư Kayura cô ấy mang yêu quái về làng kìa, nói không chừng cô ấy đã bị yêu quái thôi miêng rồi, mau gọi pháp sư đi
Chợt những người đàn ông trong làng bước ra chắn đường trước mặt Kayura đang đi đưa mắt không vui nói
Tiểu thư Kayura, tại sao cô lại mang tên yêu quái cướp lương thực này về làng vậy? Nó là một tai họa đó
Kayura ngạc nhiên rồi đáp
Nhưng anh ta không có ý xấu, chỉ là bất đắc dĩ mới phải cướp lương thực của mọi người thôi
Kyoga ở phía sau cũng bật cười lên tiếng
Phải đó, tôi đâu có xấu xa như mọi người nghĩ
Chợt một dân làng đứng giữa giơ chiếc cày đất về phía anh nói
Dù sao cũng không được, yêu quái không thể nào được bước vào ngôi làng này
Kyoga để hai chậu nước lớn xuống đất rồi đáp
Tuy tôi là yêu quái nhưng không có ý xấu, mấy người làm gì vậy?
Kayura cũng lên tiếng
Phải đó, anh ấy còn giúp tôi lấy nước về cho mọi người này, nhìn xem
Mấy người dân làng đưa mắt nhìn hai chậu nước lớn dưới chân anh rồi nhìn nhau thì Kayura bật cười tiếp lời
Đây là nước dùng để bù đắp chuyện đã lấy lương thực của mọi người vào hôm trước, mọi người đừng tính toán gì mà bỏ qua cho anh ta nhé
Nghe vậy một người dân nói
Được thôi bọn tôi sẽ bỏ qua cho hắn ta, nhưng không có lần sau đâu
Nghe vậy Kyoga bật vui mừng rồi nhấc hai chậu nước lớn ấy lên lại đáp
Vậy để tôi mang số nước này vào nhà cho mọi người
Sau đó anh nhấc đi lướt ngang qua những người dân cộc cằn đó thì Kayura mỉm cười nghĩ
(Anh ta đúng là không có xấu xa, vậy có nghĩa là yêu quái nào cũng không đến nổi xấu như mọi người nghĩ phải không?)
Buổi tối, Kyoga ngồi cạnh cô và lão vương trong nhà của Yukiko bà bà vừa ăn cơm trong bát vừa nói
Đồ ăn của làng đúng là ngon thật đấy
Chú khỉ cũng gật đầu kêu wat đồng tình thì Kayura bật cười nói
Anh ăn từ từ thôi, coi chừng mắc nghẹn đó
Yumiko bà bà chợt tiến tới trước mặt hai người rồi ngồi xuống đặt vài miếng dưa hấu đỏ lịm đã cắt sẵn lên tiếng
Có dưa đây, cứ ăn tự nhiên
Thấy vậy Kyoga vội bóc miếng dưa ấy lên rồi cười đáp
Cám ơn, đây là lần đầu tiên tôi được đối đãi tốt như này
Kayura ngạc nhiên hỏi
Kyoga, tôi vẫn chưa biết anh từ đâu đến?
Kyoga vừa ăn dưa vừa đáp
Tôi lang thang khắp nơi nên không có nhà ở nhất định, nhờ ơn trời đến đây tôi mới gặp được một người xinh đẹp như cô, tiểu thư Kayura thân mến
Kayura bật ngượng gãy nhẹ mặt
(Nhưng thân thể này vốn không phải của tôi mà)
Bỗng Yumiko bà bà lên tiếng
Vậy ra cậu là yêu quái lang thang ngao du khắp nơi à? Đây là lần đầu tiên tôi thấy một yêu quái thân thiện như cậu đấy
Kyoga vui vẻ đáp
Tất nhiên vì lúc nhỏ tôi đã được một người phụ nữ nhặt từ rừng đem về chăm sóc, bà ấy là con người cho nên tôi cũng có chút quen thuộc khi nói chuyện với loài người và tôi xem bà ấy như là mẹ mình vậy
Kayura lại hỏi
Vậy bà ấy đâu rồi? Sao anh không ở cùng mẹ mình mà lại lang thang khắp nơi vậy?
Kyoga chợt đặt miếng dưa xuống đáp
Bà ấy chết rồi
Cô sực ngạc nhiên thì anh nhìn cô mỉm cười nói
Cô cũng biết mà, so với yêu quái thì con người không thể sống lâu được, mẹ tôi đã chết vì lão hóa và bệnh tật, từ đó đến nay đã vài trăm năm rồi
Cô bèn cúi mặt lên tiếng
Tôi xin lỗi, tôi không biết rằng mẹ anh đã qua đời như vậy
Kyoga lại bóc miếng dưa khác lên ăn nhìn lão bà Yumiko cười nói
Tiểu thư Kayura, vậy đây là mẹ của cô sao?
Kayura giơ tay xua qua lại đáp
A...không phải, đây là bà Yumiko và chỗ anh đang ngồi là nhà bà ấy
Kyoga bật hỏi
Thế cô sống ở đây à? Đã có chồng chưa?
Kayura bật lấp mấp
A...chưa...chưa có
Chợt Kyoga đặt miếng dưa hấu xuống đất rồi đưa mắt nghiêm túc nhìn cô tiếp lời
Thế thì hay quá, tuy tôi không phải loài người nhưng cũng có thể có tư cách...
Hửm? Tư cách gì?
Cô ngạc nhiên hỏi thì anh bỗng dưng bật đứng dậy, đưa mắt nhìn chiếc bóng đen của con quỷ đỏ từ xa