Sáng sớm ngày hôm sau, đúng tám giờ, cả ba đội đều đã tập trung ở dưới nhà ăn để nghe giám khảo thông báo về nội dung của phần thi thứ tư.
“Chủ đề năm nay của phần thi Tài năng là Âm nhạc.
Mọi hình thức biểu diễn, chỉ cần liên quan đến âm nhạc sẽ đều được chấp nhận.
Có điều, trong phần thi này, chỉ có nữ được tham gia và tất cả các thành viên nữ đều phải tham gia.
Nếu cần ban giám khảo hay học viện hỗ trợ điều gì, các đội cứ mạnh dạn mở miệng, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ.”
Sau khi thông báo xong, vị giám khảo lại hỏi có ai có câu hỏi gì không.
Trả lời xong các thắc mắc của mọi người, ông liền rời đi.
Ba đội ở lại cũng vội vàng giải quyết xong bữa sáng của mình rồi trở về bàn bạc, chuẩn bị cho phần thi ngày mai.
“Hahaha,” Hứa Cẩm My hưng phấn cười, “Nếu là âm nhạc thì lần này chúng ta thắng chắc rồi!”
“Đúng vậy! Có Cẩm My ở đây, chúng ta còn sợ gì nữa chứ!” Lưu Tộ Hinh cũng đắc ý cười đáp.
So sánh với bên học viện Thanh Tiễn đang cực kỳ vui mừng, bầu không khí bên học viện Tinh Túc lại trầm lắng hơn nhiều.
Mười người trở về tầng lầu được dành riêng cho mình trong ký túc xá, đứng ở phòng sinh hoạt chung, Thần Phong trước nhất mở miệng.
“Mọi người tính làm thế nào?”
Hàn Bội Bội nhìn qua bốn cô gái còn lại, từ ánh mắt bọn họ có thể nhìn ra được bọn họ cũng có cùng ý nghĩ với mình.
Cô nhìn lại Thần Phong, mỉm cười trả lời, “Hiện tại bọn thần sẽ đi tập luyện để chuẩn bị cho ngày mai.”
Thần Nhã Hân tiếp lời, “Các anh muốn làm gì thì cứ làm đi, không cần lo lắng cho bọn em đâu.”
“Mọi người chắc chứ? Cũng không cần phải tạo áp lực cho bản thân đâu.
Dù sao chúng ta cũng đã thắng ba phần thi rồi, một vé vào vòng cuối chắc chắn sẽ thuộc về chúng ta, cho nên mọi người cứ thoải mái thư thả một chút, không sao đâu,” Dương Minh Nhật lo lắng khuyên nhủ.
“Đừng không tin tưởng bọn tôi như thế có được không?” Liêu Huệ Lan nhíu mày không vui nói, “Trong phần thi này, còn chưa biết rốt cuộc là ai nắm phần trên đâu!”
Bên nam hơi sững sờ một chút, giây sau Lâm Dạ Vũ phản ứng lại trước nhất, vỗ tay đánh bốp nói, “Đúng rồi ha! Cả năm người các cậu đều trong câu lạc bộ Âm nhạc mà.
Vậy thì còn lo gì nữa chứ! Mọi người cố lên, hạng nhất thẳng tiến!”
Bên nữ cười khẽ, gật đầu đầy tự tin rồi quay người tiến vào trong phòng của Hàn Bội Bội bắt tay vào chuẩn bị.
Năm người còn lại vì không biết có thể làm gì khác để giúp bọn họ nên cũng chỉ đành nén xuống sốt sắng và mong chờ, tự mình giải trí.
Đến tối, sau khi ăn tối xong, vừa mới quay trở về ký túc xá, thấy năm cô gái lại chuẩn bị ‘trốn’ vào trong phòng Hàn Bội Bội, năm người con trai vội vàng nhanh tay giữ lại.
“Từ từ đã.
Rốt cuộc thì các cậu định trình diễn tiết mục gì vậy? Đã chuẩn bị đến đâu rồi? Có cần bọn tớ giúp gì không? Nói chung thì cũng phải tiết lộ chút gì đó với chứ!” Lâm Dạ Vũ nôn nóng dò hỏi.
Năm người con gái đánh ánh mắt âm thầm dò hỏi ý tứ đối phương.
Thấy ai cũng tỏ vẻ ‘nói một chút cũng không sao’, Hàn Bội Bội liền cười đáp, “Bọn tớ định biểu diễn một bản nhạc, kết hợp với hát và một vài động tác múa đơn giản.
Nếu các cậu muốn giúp thì có thể thay bọn tớ đi nói với ban tổ chức chuẩn bị một số nhạc cụ cho bọn tớ.”
“Chỉ vậy thôi sao?” Thần Phong hỏi lại, “Thế còn trang phục thì sao? Mà các em tính chọn bài gì?”
“Trang phục chúng thần đã liên hệ với bên Roses và L&L rồi,’ Hàn Bội Bội cười đáp, “Bài hát thì bây giờ chưa thể tiết lộ nhiều được, chỉ có thể nói cho mọi người biết nó tên là ‘Vũ Điệu Bốn Mùa’ thôi!”
“‘Vũ Điệu Bốn Mùa’?! Là bài hát thiếu nhi kia sao?!” Dương Minh Nhật khó tin hỏi lại, những người khác cũng trợn mắt nhìn năm người bọn cô.
Hàn Bội Bội đã biết trước bọn họ sẽ có phản ứng như vậy nên anh vừa hỏi cô liền phì cười lắc đầu.
Nhưng còn chưa kịp nói gì, Thần Phong đã mở miệng, “Ta nghĩ không phải đâu, nếu không thì Bội Bội đã không nói ‘chưa thể tiết lộ nhiều’ rồi.”
Hàn Bội Bội hơi ngạc nhiên nhìn anh, nhưng giây sau cô đã gật đầu, cười đáp, “Hoàng tử nói đúng đấy.
Đến lúc đó mọi người sẽ biết,” cô nháy mắt.
Sau đó, năm cô gái lần lượt nói cho bọn họ biết mình cần nhạc cụ gì để bọn họ đi chuẩn bị rồi lại quay trở về phòng của Hàn Bội Bội để tiếp tục luyện tập.
*
Bởi vì là chủ đề biểu diễn nghệ thuật nên phần thi cũng được tổ chức vào buổi chiều để dành thêm thời gian cho mọi người chuẩn bị.
Nếu không tính đến phần thi thứ ba thì phần thi này là phần thi có giờ bắt đầu trễ nhất.
Trước giờ thi mười lăm phút, tại phòng sinh hoạt chung của đội Tinh Túc, năm người Thần Phong nôn nóng đứng đợi, ánh mắt thỉnh thoảng lại hướng về phía phòng của năm người con gái.
Không bao lâu sau, giống như đã hẹn trước, năm cánh cửa phòng lần lượt mở ra, theo sau là năm cô gái tuy quen thuộc mà xa lạ.
Lúc này, ngoại trừ trên người họ vẫn là bộ đồng phục của học viện Tinh Túc thì những thứ còn lại đều khác biệt.
Cả năm người đều dặm một lớp trang điểm nhẹ cho mình, mỗi người một vẻ, nhưng nhìn chung thì đều thuộc phong cách nhẹ nhàng thần tiên.
Mái tóc cũng được bọn họ tết thành nhiều kiểu dáng phức tạp nhưng tao nhã, khiến cho nhan sắc của mỗi người đều được nâng lên một bậc.
“Chuẩn bị xong rồi sao?” Thần Phong đại diện mọi người