Sau khi cả hai đội đều đã chuẩn bị sẵn sàng, trọng tài liền tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Cơ hồ là tích tắc ngay sau đó, Hứa Cẩm My đã tạo ra vô số mũi tên khí sắc nhọn phóng về phía Mộ Thống và Liêu Huệ Lan.
Chiêu cỏn con này đối với hai người họ chẳng là cái thá gì, nhưng vì muốn đánh lừa đối phương, hai người liền giả vờ thất thế.
Hứa Cẩm My thấy hai người họ chỉ thủ mà không công thì không khỏi đắc ý, cho rằng bản thân đang nắm được thế trên, bèn đưa mắt ra hiệu cho đồng đội của mình.
Hiên đại thiếu gia nhận được tín hiệu, ngay lập tức tạo nên một lốc xoáy lớn.
Nhân cơ hội lúc Mộ Thống và Liêu Huệ Lan đối lưng với hắn, hắn điều khiển cho lốc xoáy lao về phía hai người họ.
Nhưng Liêu Huệ Lan và Mộ Thống ngay từ lúc bắt đầu đã quan sát tỉ mỉ hành động của bọn chúng, ngay cả việc thất thế cũng chỉ là giả vờ, hành động mờ ám của đối phương lúc này sao có thể lọt qua mắt hai người được chứ?
Liêu Huệ Lan và Mộ Thống tiếp tục chạy vòng quanh trong sân đấu tránh né lốc xoáy, thi thoảng lại vung tay đánh lui những mũi tên khí do Hứa Cẩm My tạo ra.
Hứa Cẩm My và Hiên đại thiếu gia thấy hai người họ chật vật như vậy thì đắc ý vô cùng, trên môi nở nụ cười kiêu ngạo, kênh kiệu dõi theo dáng vẻ bọn họ chạy quanh sân.
Thế nhưng, đương lúc bọn chúng cho rằng chiến thắng đã nắm chắc trong lòng bàn tay thì sau lưng bỗng ập đến một cỗ lực lượng mạnh mẽ.
“Á!!!!”
Tiếng hét sợ hãi từ trong lốc xoáy vang ra, bị sự chuyển động của gió phóng đại lên mấy chục lần.
Hiệu trưởng cùng với học sinh học viện Thanh Tiễn mới giây trước thôi còn đang vui mừng hưng phấn thì nay đã xanh mặt, lo lắng theo dõi trận đấu.
Hiên đại thiếu gia bị cuốn vào lốc xoáy, lúc này cũng không còn khả năng để khống chế lốc xoáy nữa.
Không bị nó đuổi theo nữa, Liêu Huệ Lan liền dừng lại, xoay người nhìn về một phía nói, “Mộ Thống, cậu làm tốt lắm!”
Người xem không khỏi nghi hoặc, Mộ Thống không phải đang ở ngay bên cạnh cô sao? Tại sao cô lại nhìn ra phía sau mà nói?
Thế nhưng giây sau, nghi hoặc trong lòng họ đã được giải đáp.
Không biết tự khi nào mà Mộ Thống đã tạo ra một ảo ảnh.
‘Mộ Thống’ vẫn luôn chạy trốn tránh né những đòn tấn công của bên Thanh Tiễn với Liêu Huệ Lan chỉ là thế thân của anh mà thôi, còn bản thân anh đã tàng hình từ lâu, lén lút chạy ra phía sau lưng bọn chúng, chờ đợi cơ hội để đánh lén.
Mộ Thống nở nụ cười đáp lại, chạy nhanh trở về bên cạnh Liêu Huệ Lan, giơ tay lên.
Liêu Huệ Lan cũng không kênh kiệu, vui vẻ đập tay với anh.
Lúc này cũng chỉ mới qua vài giây nhưng Hứa Cẩm My và Hiên đại thiếu gia đã bị xoay mấy chục vòng ở bên trong lốc xoáy.
Cơn chóng mặt và buồn nôn đã dâng lên đến đỉnh điểm, khiến bọn họ chỉ có thể đưa tay bụm miệng dùng toàn lực bình sinh mà cố gắng nhịn xuống.
“Cậu còn không mau phá giải thuật đi?!!!” Hứa Cẩm My nôn khan một tiếng, tức tối la lên.
Hiên đại thiếu gia bị cô mắng mới tỉnh ra, vội vội vàng vàng giải thuật.
Thế nhưng, tiếc thay lúc Hứa Cẩm My nhắc nhở lại nói quá lớn, âm thanh còn bị gió lốc phóng đại lên khiến cho Liêu Huệ Lan và Mộ Thống nghe rõ mồn một.
Cộng thêm đầu óc Hiên đại thiếu gia đang quay cuồng, phản ứng chậm chạp, lúc hắn ta nhận ra mình phải làm gì thì ở bên ngoài lốc xoáy, Liêu Huệ Lan đã làm ra hành động.
“Hừ, còn định giải thuật ư?”
Liêu Huệ Lan cười hừ, nâng tay lên phóng ra một ngọn lửa về phía lốc xoáy.
Lửa gặp gió liền điên cuồng cắn nuốt, chẳng mấy chốc lốc xoáy kia đã biến thành một lốc xoáy lửa, ánh lửa đỏ rực cả một vùng trời.
Ở bên trong lốc xoáy, Hứa Cẩm My và Hiên đại thiếu gia thấy mình bị lửa bao vây thì càng thêm hốt hoảng gấp rút.
Thấy nhiệt độ nơi đây ngày càng nóng, Hứa Cẩm My trắng bệch mặt mắng, “Phá giải thuật đi chứ!!!!”
“T--tôi… tôi phá rồi mà!!! Nhưng không hiểu sao lại không có tác dụng gì cả!!” Hiên đại thiếu gia gấp gáp nói.
Hứa Cẩm My rất nhanh đã hiểu ra nguyên nhân, bực bội mắng, “Mẹ nó! Có mỗi chuyện phá giải thuật cũng không xong!”
Hiện tại lốc xoáy gió đã biến thành lốc xoáy lửa, mà ngọn lửa kia lại do Liêu Huệ Lan tạo ra, như vậy quyền chủ động vốn nằm trong tay Hiên đại thiếu gia nay đã trở thành của Liêu Huệ Lan.
Nếu hắn ta nhanh tay hơn một chút, kịp thời phá giải thuật trước khi lốc xoáy bị ngọn lửa nuốt chửng thì bây giờ bọn họ đã không phải ở trong tình cảnh này rồi!
“Chúng ta dịch chuyển ra khỏi đây!” Hứa Cẩm My đưa ra quyết định.
Dứt lời, cả hai liền thi triển thuật Dịch chuyển không gian, nhưng vừa mới thoát ra khỏi lốc xoáy thì trước mắt bỗng lóe một cái.
Ngay sau đó, nơi giữa bụng và ngực truyền đến một cơn đau thấu tim, cơ thể bỗng nhẹ tênh, bị một lực lượng cường hãn đánh bay ra phía sau.
Chỉ đến khi va đập với lớp bảo hộ, hai người họ mới dừng lại, đau đớn rơi xuống dọc theo lớp bảo hộ.
“Chừng nào bọn họ mới hiểu là không nên nói kế hoạch của mình ra một cách trắng trợn như thế nhỉ?” Mộ Thống thu tay lại, nhìn qua Liêu Huệ Lan hỏi.
Cô nhún vai, “Chịu! Cậu nghĩ tôi cùng tần số với đám ngu ngốc đó sao?”
Giọng của Liêu Huệ Lan khá lớn, tất cả mọi người ngồi quanh khán đài đều có thể nghe thấy.
Ngoại trừ những người thuộc học viện Thanh Tiễn đều đang tức đến mặt xanh mặt đỏ thì những người còn lại đều bụm miệng