La Thành đặt chiếc hộp sang một bên sau đó cẩn thận cắt đĩa beefsteak đẩy đến trước mặt Tô Ngọc Châu
"Em ăn đi, để nguội sẽ không ngon”
Tô Ngọc Châu vui vẻ câm nĩa lên cho một miếng vào miệng. Trước nay La Thành đều chăm sóc cô tỉ mỉ dịu dàng như thế, càng ngày cô càng cảm thấy trái tim bé nhỏ của cô không còn chống lại được lực hấp dẫn từ phía anh. Nghĩ đến đây bất chợt Tô Ngọc Châu nhớ lại những lời nói của Tô Viên Sơn lúc tối làm cô có chút chua xót.
Trong lúc não bộ của cô chưa kịp nghĩ xong thì cái miệng nhỏ đã nhanh hơn một bước mà hỏi La Thành
"Sau này có bạn gái anh còn quan tâm em như trước không"
La Thành dừng động tác cho thức ăn vào miệng, anh ngước nhìn Tô Ngọc Châu bằng ánh mắt khó hiểu
"Sao hôm nay hỏi anh như thế"
"Em chỉ thuận miệng hỏi thôi" Tô Ngọc Châu nhún vai mỉm cười trả lời anh, cô sợ mình không khống chế được cảm xúc mà phá vỡ buổi tối này nên cũng nhanh chóng chuyển sang đề tài khác.
"Anh, lúc nhỏ em hay bắt nạt anh, vậy có bao giờ anh giận em không”
"Không có”
"Vì sao?" Tô Ngọc Châu thắc mắc hỏi anh
"Vì anh tình nguyện để em bắt nạt" La Thành cưng chiều nhìn cô nói
Khi nhắc về những ký ức tuổi thơ thì hai người anh một câu em một câu kể mãi vẫn không hết. Thời gian cứ thế mà trôi qua không biết đến bao lâu mà chai rươu trên bàn cũng đã cạn .
Lúc này Tô Ngọc Châu đã ngà ngà say, cô rời khỏi chiếc bàn nhỏ đi đến chiếc ghế đôi được đặt bên cạnh lan can sân thượng say sưa ngảm nhìn hàng nghìn ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời.
La Thành cũng đi theo đến ngồi bên cạnh cô, có lẽ là do uống quá nhiều rượu, lúc này Tô Ngọc Châu cảm thấy mắt mình bắt đầu không mở lên nổi, cô nhắm mắt lại thuận thế tựa đầu vào lòng ngực săn chắc của La Thành
Trong cơn ngà say Tô Ngọc Châu nói hết những điêu mà cô đã cất giấu trong lòng
"Anh biết lúc tối ba nói với em thế nào không?”
"Ba nói thế nào" La Thành nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc rơi xuống mặt cô ra phía sau
"Ba nói giờ em đã trưởng thành rồi, em cần phải thay đổi lõi sống, không được ỷ lại vào anh, không được quấn lấy anh nữa, em phải để cho anh có thời gian riêng tư đi tìm bạn gái nhưng em không muốn điều đó đâu. Anh dạy em phải biết yêu thương chia sẻ với những người bất hạnh hơn em, em hứa với anh em sẽ làm được. Nhưng nếu bảo