Bọn họ cũng không dám thúc giục, cố gắng làm cho chính mình bình tĩnh trở lại, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, dọa đến con gái sẽ không tốt lắm.
Nhưng trái tim của bọn họ lại không nghe lời, nó đập rất nhanh, cảm giác máu sôi trào này không thể kiểm soát được.
Dưới ánh mắt vội vã của bọn họ, cuối cùng cửa xe cũng được mở ra.
Giang Dực ôm Tiểu Kim Quất, Tiểu Kim Quất ôm mèo, một lớn một nhỏ một mèo đồng thời xuất hiện.
Giang Hải Minh với Kim Như Ý như không nhìn thấy con trai mình, ánh mắt chỉ dán lên người Tiểu Kim Quất không rời.
"Đây là ba, đây là mẹ, em là bảo bối của bọn họ.
" Giang Dực giới thiệu cho cô bé.
Tiểu Kim Quất nhìn về phía Giang Hải Minh, khách sáo nói: "Chào ba, con là Tiểu Kim Quất.
"Lại nhìn Kim Như Ý: "Chào mẹ, con là Tiểu Kim Quất.
"Cô bé không có nói mình là Tiểu Thần Tài.
Trước khi xuống núi, sư tỷ đã đặc biệt căn dặn cô bé là sau khi xuống núi không được tự xưng là Tiểu Thần Tài trước mặt người khác, người dưới chân núi không được Thần Tài phù hộ, bọn họ không tin trên đời có Thần Tài, cũng sẽ không tin cô bé là Tiểu Thần Tài, còn có thể cười nhạo cô bé.
Tiểu Kim Quất ghi nhớ lời dặn của sư tỷHừ, không tin Thần Tài, cũng không tin tưởng Tiểu Tài Thần, thảo nào Thần Tài không phù hộ bọn họ.
Tiểu Thần Tài cũng không phù hộ bọn họ!Giang Hải Minh với Kim Như Ý vẫn cố gắng nín nhịn, họ biết không thể khóc được, như vậy sẽ dọa đến con gái.
Nhưng lần đầu tiên con gái gọi ba mẹ, sao bọn họ có thể không kích động được chứ?Dù giọng điệu của cô bé vẫn rất khách sao, ánh mắt nhìn bọn họ cũng tràn ngập sự xa lạ, nhưng bọn họ vẫn không khống chế được cảm xúc của mình, nước mắt ngắn nước vẫn dài tuôn ra.
Hai người khóc nức nở đáp lại.
"Chào Tiểu Kim Quất, ba là ba con.
""Chào Tiểu Kim Quất, mẹ là mẹ con.
"Nhìn thấy ba mẹ không khống chế được cảm xúc, Giang Dực cũng sợ em gái