Cô bé đã hiểu, cô bé bị người ta mắng, hơn nữa số lượng còn rất nhiều.
Chiêu Tài bu lại: "Meow ô——"[ Những tài vận này cho ai? ]Ánh mắt Tiểu Kim Quất tìm tòi bốn phía, những người kia mắng cô bé, những tài vận là để đền bù tổn thất cho cô bé, thì chính đồ của bé.
Đồ thuộc về bé, thì bé có thể tặng cho bất kỳ người nào, cô bé đang xem ai là người cần nó nhất.
--Đây là tài vận, không phải là vận làm giàu, nó sẽ không ảnh hưởng đến vận làm giàu của một người.
Đưa cho người nào, sắp tới người đó có thể phát chút ít tài lộc, hoặc có thể tìm được một công việc như ý.
Nếu dùng xong, thì một chút tài vận này sẽ hết.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Kim Quất thu được nhiều tài vận như vậy, cầm ở trong tay cũng không để làm gì, vận làm giàu của anh trai rất tốt, cho anh toàn bộ chỗ này cũng sẽ không thay đổi được cuộc sống của anh, anh cũng không quá cần, nên bé sẽ không cho anh.
Lại liếc nhìn anh Tiểu Mãnh đang đi dạo phố cùng bọn họ, ngày hôm qua cậu quỳ bất động trước mặt thần tài, còn chia sẻ bùa thần tài vô cùng linh nghiệm với anh Tuyền, cậu tin tưởng thần tài có thể phù hộ mọi người, hơn nữa còn rất thành kính.
Được, có thể ban một chút tài vận cho anh Tiểu Mãnh.
Bàn tay nhỏ bé phất phất, ánh sáng lóe lên.
Người trong cuộc là Tiểu Mãnh hoàn toàn không biết gì cả.
Chiêu Tài: "Meow ô ô——"[ Bảo anh trai đưa đi ra ngoài, chia cho những người thuận mắt, và những người cần.
]Tiểu Kim Quất gật đầu, bé muốn đi ra ngoài bạn phát tài lộc.
Nhưng mà bé không biết đường, cũng không biết nên đi đâu.
Bé lay lay tay anh