Bọn họ không muốn nói ra chỗ ở của em gái, còn mở miệng nói một câu "Chúng ta không đủ phúc khí để nuôi con bé thì sẽ hại đến con bé", "Tích lũy đủ mười tỷ sửa lại vận mệnh thì sẽ đón con bé trở về", bộ dáng giống như bị tẩy não hoàn toàn.
Khiến cho Giang Dực cảm thấy rất vô lực.
Càng cãi nhau với bọn họ nhiều hơn, cũng khiến quan hệ ngày càng căng thẳng, số lần Giang Dực về nhà cũng ngày càng ít.
Không cách nào thay đổi tư tưởng của cha mẹ, anh chỉ có thể dốc sức liều mạng kiếm tiền.
Tận đến lúc bọn họ tích lũy đủ mười tỷ, thì vị ông chú thần bí này mới liên lạc với nhà bọn họ lần đầu tiên, nói có thể đón em gái trở về.
Đánh giá đối phương hồi lâu, khoé miệng Giang Dực cũng khé nhếch lên một vòng trào phúng, "Trước kia ông nói với ba mẹ tôi là tích đủ mười tỷ là có thể đổi vận mệnh lại, chúng tôi đã tích đủ rồi, bây giờ ông định làm phép à?"Trong ánh mắt của Giang Thanh Dương tràn đầy thương cảm và tha thứ, ngữ khí bình tĩnh mà nói câu: "Nhà cháu bị người khác mượn vận may, cho nên phải thân thiết với Tiểu Kim Quất nhiều hơn, có thể lập lại trật tự hay không, còn phải xem biểu hiện của cô bé.
"Giang Dực kinh ngạc, để anh đưa em gái đi một cách dễ dàng như vậy sao?Hôm trước anh nhận được điện thoại của Giang Thanh Dương, theo ý của ông là muốn anh chuộc em gái mình với giá 10 tỷ.
Giang Dực đã chuẩn bị sẵn sàng bán tài sản của mình, ba năm qua anh đã vất vả kiếm tiền, còn không phải để đón em gái về sao?Tiền hết rồi thì anh có thể kiếm lại được, em gái phải nuôi ở bên cạnh thì anh mới có thể yên tâm.
Ừm, bây giờ chỉ nói một câu đã để anh ta đưa em gái đi rồi.
Đang chơi trò lừa bịp gì vậy?Giang Dực không nói gì, khoanh tay dựa vào lưng ghế lặng lẽ nhìn Giang Thanh Dương.
Bầu không khí đột nhiên trở nên trì trệ.
Gần nửa phút sau, Giang Thanh Dương là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: "Cháu cũng có thể cảm giác được vận may của mình bị cướp đi đúng không?"Một nhà họ đều có vận mệnh tốt, đặc biệt là Giang Dực, người tràn đầy năng lượng