Chap nì hơi bị teenfic nma ksao, coi như là đòn bẩy cho 2 bé tỏ tình chứ mk nôn lắm r????????
_____________________
Trong cả tuần nay, hôm nào Sở Tinh cũng cầm theo một vài món đồ ăn vặt, đồ ngọt tráng miệng đến công ty ăn cơm cùng Lục Xuyên Thời. Hắn cũng cho thư kí đến đón cậu thường xuyên nên ai trong công ty cũng ngầm hiểu cậu chính là chồng nhỏ của hắn trong lời đồn, và cũng không có ai dám quá phận với cậu nữa. Có chồng nhỏ đến ăn cùng cũng khiến Lục Xuyên Thời vô cùng vui vẻ, hôm nào cũng nhìn ra cửa ngóng chờ Sở Tinh đến. Cả công ty ngập tràn bong bóng hường phấn, nhân viên cũng vui vẻ cảm tạ Sở Tinh, cả tuần nay bọn họ chưa thấy sếp cau mày lần nào rồi.
Hôm nay cũng vậy, cũng là một ngày ngọt ngào của hắn và cậu. Nhưng hôm nay Sở Tinh đến hơi sớm, Lục Xuyên Thời vẫn đang có cuộc họp quan trọng nên cậu ngoan ngoãn ngồi đợi hắn trong phòng. Bỗng bên ngoài có tiếng hò hét:
"Chu tiểu thư à xin cô, tiên sinh đang bận họp chưa về mong cô ra ngoài ngồi đợi".
Chu Mai Mai cáu gắt hất tay cô nhân viên:
"Cô là cái thá gì mà ngăn cản tôi chứ, tôi là người yêu của Lục Xuyên Thời đấy".
Cô nhân viên thấy tình hình không ổn bèn hốt hoảng chạy đi gọi tổng giám đốc.
Sở Tinh đang vui vẻ suy nghĩ xem trưa nay Lục tiên sinh sẽ cho cậu ăn gì thì bỗng dưng cánh cửa bật mở, quay đầu ra không phải là Lục tiên sinh cậu mong ngóng mà là một người phụ nữ mặc váy bó sát, để lộ vòng 1 nảy nở, móng tay dài đỏ, đi guốc cao vô kể. Cậu ngơ ngác lễ phép bắt tay hỏi:
"Chị tới tìm Lục tiên sinh ạ? Anh ấy đang đi họp chưa về, chị ra ngoài đợi một chút...".
Chưa kịp nói hết câu, Chu Mai Mai đã hất ly cafe trên bàn lên người cậu:
"Tao là người yêu của Lục Xuyên Thời. Mày là thằng hồ ly tinh quyến rũ anh ấy đúng không?"
Chu Mai Mai giật tóc cậu, ném vỡ ly thủy tinh rồi đẩy cậu xuống nền nhà, từng mảnh thủy tinh cứa vào da thịt lại như cứa vào tim cậu. "Gì cơ? Ng-Người yêu của tiên sinh á?"
Trái tim cậu như hẫng một nhịp, cùng lúc đó Lục Xuyên Thời cũng hớt hải chạy về, thấy chồng nhỏ của mình đang ngồi bệt trên đống thủy tinh, máu nóng của hắn như dồn lên não, hắn tức giận gào lên:
"Cô làm cái gì vậy hả?"
Hắn đẩy Chu Mai Mai ngã xuống đất rồi đỡ Sở Tinh lên ghế, phủi hết đống thủy tinh trên quần áo cậu. Hắn tức giận gọi điện cho Chu tổng:
"Ông xem con gái ông đã làm cái thá gì đi, dạy bảo con cho tốt nếu không được thì tôi không ngại dạy bảo hộ ông đâu".
Hắn tức giận lườm Chu Mai Mai:
"Cút".
Từ sau câu nói kia của Chu Mai Mai, tai Sở Tinh như ù đi, chẳng còn nghe được gì, "Hóa ra Lục tiên sinh có người yêu rồi sao? Vậy mình là gì chứ? Là do mình ảo tưởng sao?". Mảnh thủy tinh cứa vào da thịt đau điếng người nhưng cậu vẫn không thể khóc được. Đến khi Lục Xuyên Thời gọi cậu đến lần thứ 3 cậu mới hoàn hồn:
"Em sao vậy? Đưa tay tôi xem".
"Không, đừng chạm vào em", cậu giật mạnh tay ra.
"Ngài còn ở đây làm gì sao không đi theo người yêu của ngài đi?", cậu cáu gắt quát lại.
"Em làm sao vậy? Tôi làm gì có người yêu nào? Nhanh lên đưa tay đây không nhiễm trùng