Chap nì hơn chắc hơi dirty nma hỏni áu áu????
Lần này sủi cx hơi lâu nhỉ, lên hơn 100fl r hêh????♀️
_________________
Lục Xuyên Thời bế thốc cậu vào lòng, há miệng hút mạnh lấy núm vú, dòng sữa tanh ngọt theo lưỡi hắn chảy vào họng. Sở Tinh được bú rên hừ hừ, cậu ôm chặt lấy đầu hắn dí vào bầu vú rung rinh. Hắn vừa hút vừa đá lưỡi xung quay đỉnh vú, giọt sữa nào vừa chảy ra cũng đều bị hắn bôi quanh vú rồi mới hút vào miệng.
Sở Tinh sướng đến chảy nước nhưng nếu ra thì số tinh dịch bên trong cậu cũng chảy ra mất. Vách lồn co chặt muốn níu giữ lại tinh dịch đang chảy ra, lồn cậu thít chặt, dâm dịch muốn chảy ra cũng bị hút ngược trở lại đọng ở mép lồn, thỉnh thoảng có giọt chịu không nổi mới đành rớt tí tách xuống mặt bàn.
Lục Xuyên Thời hút hết sạch sữa, hắn nhìn bầu ngực nhỏ hẳn đi mà tiếc, đành hết lòng nỉ non nói chuyện hôn hít với lỗ sữa để chúng chảy thêm nhưng đương nhiên điều hắn muốn là không thể xảy ra rồi. Bé cưng của hắn chỉ có ít sữa vậy thôi.
Lục Xuyên Thời xị mặt, cầm lấy mấy túi sữa đông lạnh lên, mở nắp rồi ngậm vào miệng, hắn đặt Sở Tinh xuống bàn, hút một ngụm sữa ngọt:
"Bé cưng há miệng ra"
Sở Tinh mơ màng há miệng, vô thức lè cả lưỡi ra ngoài. Nhìn bé cưng đỏ ửng như tôm luộc, mặt còn dâm không chịu được, Lục Xuyên Thời như bị kích thích, đánh mạnh lên vú, đầu vú bị ép xuống lại kiên cường nảy lên, chỉ khác là chúng đỏ hơn trước nhiều thôi. Hắn đánh liền mấy cái lên hai bên vú, thịt vú đỏ ửng hiện đầy dấu tay của hắn. Sở Tinh bị đánh đau mà chỉ rưng rức mếu máo nhìn hắn, thực ra thì cậu sướng đó nhưng theo bản năng thì nước mắt vẫn chảy thôi.
Lục Xuyên Thời bóp sữa vào miệng, tay thì vói vào miệng cậu moi móc rồi thè lưỡi từ trên xuống cho sữa theo dòng chảy vào miệng cậu, Sở Tinh cũng rất hợp tác mà lè lưỡi ra đón lấy dòng sữa. Đến khi hết sữa trọng miệng hắn mới rút quân, vuốt lấy khóe mắt của cậu rồi chăm chú nhìn bé cưng của mình.
Sở Tinh ngoan ngoãn uống hết sữa rồi lè lưỡi ra:
"Em uống hết rồi."
"Sao nào? Vị sữa của bản thân ngon không?"
Sở Tinh mím môi lắc đầu.
"Không ngon hả? Nhưng mà anh thấy ngọt lắm mà?"
Hắn quệt sữa thừa còn dính trên miệng cậu rồi đưa ngón tay lên miệng liếm sạch. Lục Xuyên Thời lại cúi xuống tráo lưỡi với bé cưng 1 vòng rồi nhổm dậy:
"Ngọt mà"
"Không mà.. ư chẳng ngon xíu nào"
Sở Tinh mếu máo lẩm bẩm, sao tiên sinh có thể thích được chứ, cậu chẳng thấy ngon chút nào. Lục Xuyên Thời thích thú nhìn cậu:
"Vậy bé cưng thích uống gì?"
Sở Tinh xị mặt lườm hắn, cậu ngước lên đúng lúc hắn đang liếm nốt chút sữa còn dính trên tay trên miệng. Cậu nhìn chằm chằm đầu lưỡi của hắn, phiến môi bình thương khô ráo giờ cũng bị hắn liếm đến bóng loáng. Sở Tinh như bị thôi miên mà lầm bầm:
"Nước... dãi.."
"Hả? Gì cơ bé cưng nói gì?"
Hắn không tin được vào tai mình mà hỏi lại. Sở Tinh ngại đến bốc khói, hai tay xoắn xuýt vào nhau, mắt đảo láo liên không dám nhìn hắn. Lục Xuyên Thời nắm cằm cậu quay lại nhìn vào hắn, hắn nhăn mày cậy miệng cậu
"Há"
Sở Tinh quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn rồi mở miệng, đến lưỡi cũng vươn ra dài hơn để đón lấy nước dãi của hắn. Lục Xuyên Thời lè lưỡi để từng giọt nước dãi tiết ra rơi trên đầu lưỡi cậu. Sở Tinh như bị nghiện mà không ngừng nuốt nước dãi vào miệng,