Giang Tình Tình kéo tay Giang Chẩn rồi thong dong nói: “Ba à, gần đây chúng ta đang có ý định hợp tác với nhà họ Lương với phải không?”
Giang Chấn gật đầu, ông ta nhìn Giang Tình Tình với vẻ khó hiểu.
“Đúng vậy, thế thì sao?”
Quả thật gần đây nhà họ Giang có một vụ hợp tác với Lương thị, tuy ông ta và chủ tịch của Lương thị quen biết đã lâu nhưng bởi vì khoảng thời gian trước xuất hiện quá nhiều lời đồn đại về nhà họ Giang, cho nên Lương thị vẫn luôn suy xét xem có nên hợp tác với bọn họ không.
Mấy ngày nay Giang Chấn luôn nghĩ cách thuyết phục Lương thị.
Thế nhưng chủ tịch Lương thị là kiểu người cố chấp, luôn cảm thấy Giang thị không phải là một đối tượng thích hợp để hợp tác…
Giang Tình Tình mỉm cười, nói: “Không bằng giới thiệu chị con cho Chủ tịch Lương đi ba! Dù sao bây giờ cô ta cũng bị cậu Cận vứt bỏ rồi, dùng cô ta để làm thông gia với nhà họ Lương thì Giang thị chúng ta sẽ đạt được rất nhiều lợi ích, và cô ta cũng có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, coi như bồi thường cho những năm qua, anh Quân Hạo, anh thấy có đúng không?”
Tất nhiên là Lam Quân Hạo vô cùng tán thành: “Đúng đấy. Ba à, Tình Tình nói phải đấy, nếu Giang Tiêu Tiêu kết hôn với Chủ tịch Lương thì Giang thị và Lương thị sẽ trở thành người một nhà, vậy là việc hợp tác lần này cũng sẽ được giải quyết dễ dàng.”
Nghe vậy, Giang Chấn ngẩn ra.
Thẩm Thục Lan cũng cảm thấy ý này rất hay, dù sao có thể thấy Giang Tiêu Tiêu gặp xui xẻo thì bà ta rất vui sướng.
“Đúng vậy! Mình à, tuy Chủ tịch Lương hơi lớn tuổi một chút nhưng rất biết thương vợ mà!”
Mấy người bọn họ đang trò chuyện thì đúng lúc này, một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi đi đến, ông ta bị hói đầu, dáng người mập mạp cộng thêm bụng bia, thoạt nhìn ngoại hình của ông ta làm người ta cảm thấy không thoải mái.
Ông ta nói: “Sao mà vừa đến đã nghe thấy mọi người nói đến tôi thế này?”
Người này chính là Chủ tịch Lương Thiên Hạo mà đám người Giang Tình Tình đang nhắc đến.
Giang Tình Tình nghe thấy giọng ông ta thì xoay người lại và mỉm cười, nói: “Đúng rồi đấy ạ, chúng cháu đang nói nói đến chú Lương, chú có sự nghiệp thành công, mọi phương diện đều hết sức ưu tú, nhưng mà vẫn chưa tìm được người bạn gắn bó cả đời, không biết là bởi vì yêu cầu quá cao hay vì lý do gì khác.”
Thẩm Thục Lan: “Đúng vậy. Thế nên chúng tôi đang bàn bạc với nhau để giới thiệu một người cho anh.”
Lương Thiên Hạo tức khắc cảm thấy hứng thú.
“Hay đấy. Nếu ổn thì tôi có thể suy xét thử xem.”
Ý cười dâng lên trong mắt Giang Tình Tình, cô ta thong thả nói: “Chị của cháu thế nào ạ? Chú xem đằng kia kìa, chị cháu đang ở đó!”
Nói rồi Giang Tiêu Tiêu chỉ về phía Giang Tiêu Tiêu, Lương Thiên Hạo nhìn theo hướng đó, ngay lập tức hai mắt sáng lên.
“Là cô gái mặc váy xanh lam kia phải không?”
“Đúng rồi ạ.”
Giang Tình Tình biết Lương Thiên Hạo là một lão già háo sắc, nhiều năm rồi ông ta vẫn không kết hôn, thế nhưng chơi đàn bà thì vô số kể, mà gương mặt xinh đẹp của Giang Tiêu Tiêu nhất định có thể vào mắt ông ta, và đúng như dự đoán… Giang Tình Tình cong khóe môi.
Giang Tình Tình nhìn tướng mạo của Lương Thiên Hạo và nghĩ thầm, nếu có thể gả Giang Tiêu Tiêu cho lão già này thật thì tốt quá rồi, nếu hai người bọn họ đứng cạnh nhau, có lẽ Giang Tiêu Tiêu sẽ trở thành trò cười, để xem sau này cô ta còn diễu võ dương oai trước mắt mình kiểu gì nữa.
Quả thật Lương Thiên Hạo vừa ý vô cùng, tuy ông ta chơi đàn bà nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy một người có khí chất thuần khiết giống như Giang Tiêu Tiêu.
Nếu có thể lấy người phụ nữ này về làm về, đương nhiên ông ta rất sẵn lòng rồi.
Mặc dù rất vui nhưng Lương Thiên hạo vẫn giả vờ giả vịt mà nói: “Không ngờ ngoài cô Tình Tình, Chủ tịch Giang vẫn còn có một người con gái xinh đẹp như thế nữa, sao tôi chưa nghe Chủ tịch