Hôm nay Nam Cung Minh Dạ trở lại công ti đi làm như bình thường.
Mấy ngày sau khi anh ít khi có mặt ở công ty thì công việc đợi anh giải quyết rất nhiều.
Anh vừa phải giải quyết các công việc tồn đọng và cả các công việc mới, nhanh chóng duyệt qua các bản báo cáo.
Anh phải mở cuộc họp với các phòng ban liên tục để đuổi kịp tiến độ các dự án đang theo đuổi.
Giờ nghỉ trưa các nhân viên đã nghỉ hết để ăn trưa thì Nam Cung Minh Dạ Vẫn bận rộn ở trong văn phòng với đống công việc.
Trợ lí muốn sắp xếp bữa trưa cho anh nhưng anh từ chối vì không có thời gian.
Đến xế chiều Nam Cung Minh Dạ cảm thấy dạ dày có chút không được thoải mái, chắc tại vì trưa nay anh nhịn ăn để làm việc nên lại lên cơn đau dạ dày.
Bên ngoài phòng làm việc của anh truyền đến tiếng ồn khiến anh khó chịu ra mặt, mi tâm của anh nhíu chặt lại.
Cửa phòng làm việc của anh bị một lực mạnh mẽ đẩy ra, trợ lí của anh đang hớt hải chạy ngay phía sau.
Lưu Ly rất tức giận, mặt cô đằng đằng sát hí nhìn anh.
Trợ lí vội vã giải thích với Nam Cung Minh dạ, anh bảo cô đi ra ngoài trước.
Trợ lí thấy vậy lặng lẽ đi ra ngoài nhẹ nhàng đóng của lại.
Nam Cung Minh Dạ nén cơn đau ở dạ dày ngồi lại xuống ghế.
Anh không biết Lưu Ly có chuyện gì lại tức giận tới như vậy, cô tới tận công ti để tìm anh.
Hiện tại Lưu Ly không nghĩ được chuyện gì cả, cô rất bực tức mà chất vấn anh.
“Anh là người đánh Dịch Dương tới gãy tay khiến anh ấy phải nhập viện sao?”
Nam Cung Minh Dạ nhìn lên Lưu Ly hỏi lại “Hắn ta nói với em như vậy à!”
“Em đang hỏi anh có phải là anh làm không?” Lưu Ly hét thẳng vào mặt của Nam Cung Minh Dạ hỏi lại.
Trái với sự kích động của Lưu Ly, anh không để lộ chút biểu cảm nào mà đan tay lại ngả lưng ra ghế.
Anh không ngờ rằng Lưu Ly sẽ vì tên cặn bã đã làm cô tổn thương ấy mà quát thẳng vào mặt anh.
Lưu Ly cứ nghĩ anh mình sẽ từ chối nhưng Nam Cung Minh Dạ lại thừa nhận không né tránh.
“Đúng vậy…”
Túi xách trên vai của Lưu Ly theo cánh tay của cô mà trượt xuống.
Lưu Ly không hiểu tại sao Nam Cung Minh Dạ lại có thể ra tay tàn ác như vậy với Dịch Dương.
Trước nay anh luôn dịu dàng và ấm áp, cô chưa từng thấy anh nặng tay dù chỉ là một lần.
Tuy trong chuyện tình cảm Dịch Dương là người sai nhưng Lưu Ly vẫn còn rất yêu, cô không thể để anh trai mình làm tổn thương anh ấy.
Lưu Ly ném túi xách vào người của Nam Cung Minh Dạ anh cũng không né tránh, mặc cho nó đập vào người mình.
Lưu Ly đi tới trước mặt anh mà không ngừng đánh lên người anh để trút giận anh cũng không phản kháng.
Lưu Ly khóc lóc trách mắng anh tàn nhẫn, cho tới khi không còn sức nữa mới tuyệt vọng trượt xuống khỏi người anh khóc đầy thương tâm.
Nam Cung Minh Dạ hít sâu một hơi, đưa tay ra dứt khoát kéo Lưu Ly từ dưới mặt đất lên, anh năm chặt lấy bả vai cô khiến Lưu Ly bị đậu giãy dụa muốn