Chuyển ngữ: By
Chỉnh sửa: BilecTuy rằng chúng tôi từng có vài lần tiếp xúc thân mật nhưng kì thực đều không có làm đến bước cuối cùng.
Mỗi lần sắp đến cửa thì bé nói nhiều sẽ bắt đầu lùi bước, em nói em sợ hãi.
Tôi đương nhiên có thể hiểu, 1 và 0 lúc lên giường khác nhau, 0 sẽ phải chịu nhiều đau đớn hơn nên em sợ là phải.
Lại một lần đã đứng trước khung thành nhưng không thể sút vào, em trốn trong lồng ngực tôi, vô cùng áy náy mà hỏi: “Anh ơi, hình như em mắc hội chứng sợ làm tình rồi ấy, làm sao đây? Em cũng không muốn như vậy đâu, nhưng mà em không có cách nào phá vỡ chướng ngại tâm lí này.”
“Cứ từ từ thôi, còn nhiều thời gian mà, đừng vội.
Với cả, ngoại trừ tiến vào còn có rất nhiều cách khác, không phải chúng ta đều rất thích sao?”
“Nhưng mà, không đi vào thì có được tính là làm tình không?”
“Sao lại không tính? Tính hết.”
“Anh ơi, vậy thì thiệt thòi cho anh lắm.” Em ấy lại ở trong lòng tôi cọ tới cọ lui, tôi cũng ôm em ấy càng thêm chặt, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần trơn bóng.
***
“Anh không thiệt.”
Lần đầu tiên chân chính của tôi và bé nói nhiều là vào sau tết âm lịch.
Em ấy ở nhà ăn tết đến mùng 5 thì qua nhà ở chung với tôi.
Sau đó tôi đi làm thì em ở nhà đợi nhân tiện giúp tôi trông nhà luôn, thỉnh thoảng sẽ đến công ty thăm tôi, đồng nghiệp và chú em.
Một ngày thứ bảy nọ, chúng tôi ra ngoài xem phim.
Lúc về đến nhà em đột nhiên ôm lấy tôi từ đằng sau: “Anh, lần này em thực sự sẵn sàng rồi.”
Tôi đương nhiên là biết em đang nói cái gì, xoay người lại bế em ấy đặt lên trên tủ giày ở huyền quan.
Chiếc chìa khóa vừa được đặt trên đó rơi xuống đất nhưng hai chúng tôi không ai thèm để ý.
“Sẵn sàng thật rồi à?” Tôi hỏi lại em ấy.
“Dạ.
Tuyệt đối sẽ không trốn tránh nữa.” Em trả lời cực kì chắc chắn.
Hô hấp của tôi trở nên gấp gáp, hít sâu một hơi rồi nói: “Vậy anh sẽ vào thật đấy.”
Tôi giữ lấy gáy em, đoạn hôn lên môi em.
Môi của bé nói nhiều mỏng mà mềm mại, dù là mút hay cắn đều rất có cảm giác.
Môi lưỡi dây dưa, tôi càng lúc càng cảm thấy cả người khô nóng rạo rực, tay phải không an phận thò vào trong quần áo em, vuốt ve lưng em.
Mềm mại mượt mà thích thật đấy, ham muốn tình dục tăng vọt.
Nhưng chỉ với chỗ này thì tôi không hề thỏa mãn, ý đồ lần mò xuống cái mông nhỏ, nhưng mà thắt lưng chặt quá, tấn công không được.
Tôi gấp gáp ôm chặt em ấy, muốn cởi cái thắt lưng chết tiệt kia ra.
Bé nói nhiều đẩy nhẹ tôi một cái, rời khỏi môi tôi: “Vào phòng ngủ.”
“Được, vào phòng ngủ.” Tôi cười, phỏng chừng là cười đến cực kì dâm đãng.
Tôi ôm lấy bé nói nhiều bước nhanh vào phòng ngủ, sau đó nhẹ nhàng từ tốn đặt em ấy lên giường, lại gấp không nhịn được mà đè lên muốn tiếp tục cái chuyện đang làm dang dở kia.
“Hay là để em đi tắm một chút đi.”
“Khỏi tắm.
Anh chờ không kịp.”
“Anh ơi.” Bé nói nhiều nhẹ giọng làm nũng, giống như cầu xin, khiến tôi không cách nào cự tuyệt ẻm.
“Vậy thì tắm chung.”
“Dạ.”
Tôi lại bế em ấy vào phòng tắm.
Phòng tắm không có bồn tắm lớn, chúng tôi chỉ có thể đứng tắm vòi sen.
Tôi giúp bé nói nhiều xoa sữa tắm lên người: “Bé nói nhiều, lưng em mịn màng ghê, vừa trắng vừa thẳng, đẹp quá.”
Bé nói nhiều không trả lời tôi.
“Bé nói nhiều, anh chịu hết nổi rồi, có thể đi vào không?”
“Không được, ở đây em sợ.”
Tôi hơi thất vọng, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Bé nói nhiều tắm thật sạch sẽ.
Qua thật lâu, người anh em của tôi cũng cứng đến đau, không thể nhẫn thêm nữa, vội ôm lấy em ấy rồi cọ xát với mông em.
“Anh thật sự chịu không nổi, em quá mê người.”
Bé nói nhiều vẫn cứ im lặng, nếu em cứ không nói gì tiếp tôi thật sự cho là em đang giận tôi.
Không ngờ em chợt đưa tay khóa chốt vòi sen, xoay người thoát khỏi cái ôm của tôi.
Tôi đang không biết làm sao thì thấy em ngồi xổm trước mặt, nắm lấy người anh em của tôi bắt đầu liếm láp.
Tôi cực kì sung sướng, bắt đầu hưởng thụ.
“Đừng sâu quá, chạm đến yết hầu sẽ rất khó chịu.” Tôi tự nhận thấy kích thước người anh em này của mình không nhỏ, nếu muốn nuốt vào toàn bộ sẽ rất khó khăn.
Bé nói nhiều nhả nó ra, oán giận: “Anh thật là dông dài, mất hứng ghê.”
“Há? Em nói còn nhiều hơn anh mà lại dám nói anh dông dài à?”
Em ấy đứng lên, ôm lấy tôi: “Anh, đi ra ngoài chịch em đi.”
Tôi cầu còn không được, lấy khăn tắm lau khô qua loa cho hai đứa rồi lập tức ôm em đi ra.
“Bé nói nhiều, em phải