Sáng nay, mẹ Hà nhận thấy cặp đôi gà bông có gì đó rất lạ.
Một đứa thì mắt hơi thiếu ngủ, viền mắt hơi thâm.
Còn một đứa thì...
“Hạ Chi, miệng con bị sao thế?”
Có người nghe mẹ hỏi thì len lén nhìn về phía cô bé nọ.
Hạ Chi bắt đầu cảm thấy có hơi chột dạ, lúc sáng cô bé mới phát hiện môi có vết xước nhỏ hơi đậm màu, là tại vì...!hôm qua bị anh cắn nên mới thế.
“Dạ, con, con cũng không biết nữa, hình như là con bị, bị khô môi quá ạ.” Hạ Chi ấp úng nói.
“Là bị nẻ môi sao?”
Mẹ Hà chỉ nhẹ nhàng đáp một câu, thế rồi cô bé đã vội vã gật đầu lia lịa: “Dạ, chắc, chắc là vậy ạ.”
“Vậy thì con phải chịu khó uống nước nhiều vô đấy nhé.
Con có son dưỡng môi không? Nếu có thì bôi lên cho đỡ nẻ.”
“Da, dạ có ạ, lát nữa con sẽ bôi.”
“Ừm.” Mẹ Hà nhìn Hạ Chi rồi dịu dàng nói, xong xuôi, bà quay đầy về phía thằng con trai rồi quát to.
“Khánh Minh!”
Có người đang thất thần, tự dưng bị quát thì giật bắn mình, buột miệng nói: “Con, con có làm gì đâu.”
“Mẹ đã nói gì đâu, con làm ra việc xấu gì rồi có tật giật mình sao?”
Mà Hà chỉ nói bâng quơ có một câu, vậy mà vừa hay lại nói trúng tim đen ai đó, mắt bà liếc xéo thằng con trai ruột (thừa) cực kỳ nguy hiểm.
“Anh đừng có mà giả vờ với tôi.
Mau khai ra đây, tối hôm qua anh...!lại chơi game đến sáng có đúng không hả?”
Nghe mẹ nói xong mà Khánh Minh thở phào, hắn còn tưởng là mẹ đoán ra rồi ấy chứ.
“Con, con có chơi game đâu.
Tối hôm qua con lên giường đi ngủ sớm lắm.”
Mà thật ra cũng không sớm lắm, là khoảng một tiếng sau khi ngồi năn nỉ đủ thứ cạnh giường ai đó.
Sợ cô bé nọ vì tức hắn mà cứ trốn trong chăn cả đêm nên hắn đã xuống nước xin lỗi, dù lòng còn tức lắm vì có người còn quan tâm cái thằng “người thứ ba” kia còn hơn cả mình, để rồi, lát sau lại nhận ra ai đó đã ngủ mất tiêu....!nghĩ đến đây, Khánh Minh âm thầm liếc nhìn về phía bên cạnh, rốt cuộc thì, hắn chẳng biết mình đang ở vị trí nào trong lòng cô bé kia nữa, hay nói đúng hơn, là vị trí của hắn ở trong lòng cô bé nọ đã thấp đến thế nào rồi.
Lòng Khánh Minh đầy rối bời, ở bên đây mẹ Hà vẫn còn rầy.
“Anh liệu cái thần hồn đấy, để tôi mà bắt gặp chơi game xuyên đêm thì đừng có trách tôi.
Học hành chưa đủ mệt hay sao mà không biết giữ gìn sức khỏe gì hết vậy.”
“Con, con biết rồi mà.”
Có vẻ như, sáng nay cặp đôi gà bông nào đó nói chuyện hay bị ấp úng nhỉ?
Mẹ Hà chỉ hỏi vậy thôi chứ bà biết tổng hết nhá, thân làm mẹ có con trai gần 17 tuổi, lớn tồng ngồng rồi, chẳng lẽ bà lại còn không biết bé con nào đó bị cái gì mà nẻ môi sao.
Với lại, cũng không biết làm cái gì mà ngày hôm qua hai đứa tự dưng lại cãi nhau om sòm hết cả lên, làm hai vợ chồng già phải bỏ dở bộ phim đang gay cấn để lên nghe lén biết bao lâu, chỉ là, cuối cùng lại chẳng thể nghe ngóng được chút tin tức nào.
Bởi thế nên mới