“Này, Võ Minh Minh!”
Lần này, nó thật sự bước đến.
“! ” Đầu ai đó toàn là dấu ba chấm, hắn thật sự sợ rồi đấy.
Cái con chó này, y hệt chủ của nó, thứ giống nhất, chắc là thích chọc điê.
n hắn.
“Minh Minh” nó cứ xoay tròn dưới chân Khánh Minh, hắn lấy chân đẩy nó một cái, nó lùi lại, rồi lại chạy đến, hắn đẩy, nó lùi, rồi lại chạy đến chỗ hắn lần nữa, lập lại mấy lần như thế, Khánh Minh cảm thấy đùa với nó một chút cũng vui.
Tâm trạng cũng không tệ nên hiếm khi ai đó chịu trải lòng với kẻ khác:
“Này, mẹ mi sao hay dỗi thế? Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra thì mi phải theo phe ba mi đấy, có hiểu không?”
Vốn Khánh Minh cũng chẳng cần cún nhỏ nó trả lời, mà hiện tại cún con cũng có thèm để ý đến hắn đâu, nó ở dưới sàn đùa nghịch với cái ống quần của Khánh Minh, hắn lại đẩy nó một cái, lần này đẩy có hơi mạnh vì nó sắp phá hỏng cái quần tây đồng phục của hắn rồi, Khánh Minh có hơi giật mình, thế là nó ngã lăn quay, nó giơ bốn chân lên trời trông rất buồn cười.
Để rồi, cái hành động "bắt nạt độc ác" ấy đã lọt hết vào mắt của cô bé nọ, Hạ Chi vội chạy đến, hai tay ôm cún nhỏ nhìn ai đó khó chịu ra mặt.
“Sao anh đá Minh Minh?”
Hiếm lắm mới có người chịu mở miệng bắt chuyện với anh, vậy mà bắt đầu lại là câu trách móc cơ.
“Anh đã đá đâu, anh và nó đang chơi với nhau mà.
”
“Em thấy rõ ràng anh đá nó ngả lăn quay.
”
“Anh chỉ đẩy nó thôi, anh không hề dùng sức, tại nó mập quá nên mới ngả đấy.
”
Khánh Minh hơi bị ấm ức, cố gắng giải thích cho cái cục răng thỏ kia hiểu.
Nhưng mà, không hay rồi, con bé bỗng dưng lại nổi giận đùng đùng.
Mập?
Anh lại chê cún nhỏ mập nữa cơ?
Hạ Chi bí xị cả mặt, mắt thì mở to nhìn Khánh Minh, môi mím chặt đến mức sắp sệ cả hai cái má bánh bao rồi.
Chẳng thèm quan tâm anh nữa, cô bé ôm cún nhỏ đi thẳng lên trên lầu.
Rốt cuộc thì, hắn lại sai nữa rồi sao?
Mà sai ở đâu, hắn còn không biết đâu đấy.
!
Buổi chiều ngày hôm ấy, lớp 11A2 và 10D2 lại có chung tiết thể dục trên sân.
Hôm nay lớp Hạ Chi có giờ kiểm tra cột một tiết môn nhảy xa, khởi động xong là thầy cho cả lớp tự chia ra tập một lúc, rồi bắt đầu đọc tên từng học sinh lên tiến hành kiểm tra.
Tên của Hạ Chi là chữ C nên cũng thuộc đầu danh sách, cô bé đứng từ xa đợi đến lượt thì nghe có ai đó đến hỏi chuyện.
“Hôm nay lớp em kiểm tra à?”
Không biết từ khi nào Khánh Minh đã đứng bên cạnh Hạ Chi, cô bé thấy tay anh ôm theo trái banh nên chắc là chuẩn bị đi ra sân bóng rồi, vậy mà còn rảnh rỗi tỏ vẻ tốt bụng hỏi han nữa.
Hạ Chi không đáp, chỉ im lặng quay đầu về hướng khác chờ nghe đến lượt.
Nhưng mà ai đó cũng mặt dày mà tỏ ra thân thiết lắm, Khánh Minh nhẹ nhàng vươn tay ra xoa đầu con gái nhà người ta, dịu dàng nói: “Thi tốt nhé!”
Khánh Minh mỉm cười với Hạ Chi, nụ cười lúc ấy còn sáng hơn cả ánh nắng luôn cơ đấy, xong xuôi, thanh niên nọ mới ôm trái banh đi thẳng ra sân bóng ở đằng xa.
Hạ Chi cứ đứng thừ người ra