Because You Forever My Angel

Chương 18: Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu


trước sau

Hum nay cả đám quyết định sẽ tổ chức lễ giáng sinh tại nhà hắn, từ cái chuyện í mà hắn nhìn thấy thì hắn lại càng lành nhạt vs nó suốt ngày cứ ns chuyện cười đùa vs ả Phương Trinh làm cko nó tức mún chết nhưq nó lại chẳng có tí bỉu cảm nào
Vì tiệm coffee nó đang làm thêm hum nay hơi đông nên nó ko đi đón Tiểu Dương qua nhà hắn được, nó gọi điện nhờ hắn tưởng hắn đồng ý ko ngờ hắn phắn một câu xanh rờn " Cô tự đi mà đón nó ", ko phải hắn vô tình như vậy nhưng hắn phải cho nó 1 bài học. Nó thì lại rất lo lắng, trong ng` lại có 1 cái cảm giác khó tả!!!! 
Tiểu Dương ở nhà đợi hoài ko thấy chị mình tới đón thì nghĩ chắc chị đang bận nên tự đi 1 mình tới nhà hắn, không ngờ đang trên đường đi thì bị 1 chiếc xe tải phân phối lớn tông vào người, là máu máu chảy rất nhiều loang ra cả  1  vùng, ng` chủ của chiếc xe ấy đã bỏ đi để lại thân thể ấy nằm giữa lòng đường
*Biệt thự Royal:
-Ủa, sao giờ này Tiểu Dương còn chưa tới nữa???-nhỏ thắc mắc quay qua hỏi hắn thì đã thấy 1 cảnh rất ư là chướng mắt chính là ả đang ngồi ôm hắn còn hắn thì ômeo ả
-2 ng` thôi đi đây là nơi công cộng đó-Cậu quát

- Có sao đâu anh- ả nũng nịu
-Tao ko rước Thằng tiểu dương nữa!! Để tí chị nó tới rước-hắn ung dung trả lời
-Anh....-nhỏ chưa kịp ns thì tiếng chuông đt vang lên, nhỏ bắt máy sau khi nghe xong thì mặt nhỏ xanh rờn đt rớt xún mặt đất.
-Em!! !có chuyện gì vậy???-Hạo lo lắng hỏi
-Tiểu Dương...tiểu dương...thằng bé bị

tai nạn giao thông rồi-nhỏ ns nước mắt rơi lả tả
RẦM... Như sét đánh ngang tai mng`, 1 thg` Nhóc đáng yêu lại hiếu thảo như vậy mà, còn về phần hắn cảm thấy minh có lỗi vì chính mình mà thằng nhỏ. Mng` nhanh chóng chạy tới bệnh viện Royal, vừa tới khoa cấp cứu thì đã thấy nó ngồi đó như 1 cái xác ko hồn, tóc xoã loà xòa, đôi mắt ko còn 1 tí cảm xúc nào. Nhỏ lo lắng chạy tới chỗ nó hỏi

-Dương,thằng pé có sao ko-nhỏ
-Trong đó đó -nó chỉ vào khoa cấp cứu ngước lên nhìn thì thấy hắn và ả very tình tứ, giờ nó đâu còn t/gian mà nghỉ tới chuyện này nữa chứ. Phụt...đen của khoa cấp cứu vừa tắc, 1 vị bác sĩ bước ra nói:
-Thật tiếc cho gia đình!! Vì cậu bé mất quá nhìu máu vs lại bị phảt hiện trễ nên ko cứu được!!! Còn về chuyện bà lão, vì bà quá xúc động dẫn tới sốt huyết não nên....chúng tôi rất tiếc......
Nhỏ nghe xong thì xỉu tại chỗ làm cậu phải đưa đi vào trong, còn nó thì chết lặng tại chỗ, 1 lúc mà mất 2 ng` quan trọng nhất làm sao mà nó có thể chịu đựng đc!!!! Hắn bước lại gần đưa tay vuốt hàn nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đáng yêu ấy nhưng nó lại hất tay ra và quát
-B-U-Ô-N-G R-A-nó gắn từng chữ
-Anh xin lỗi-hắn
-Xin lỗi, 2 tiếng này là xong sao!!! Em trai va bà tôi đã mất ns xin lỗi có lam cko họ sống lại đc ko-nó
-Hắn ôm nó vào lòng, nó khóc, khóc như mưa tại sao ông trời quá bất công vs nó như vậy!!! Tại sao vậy hã!!!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện