Editor: Kiwi
Beta: Ume
Sáng sớm hôm sau, lúc Lý Lộ gọi tới, Thẩm Mộ Xuy chỉ mới ngủ được hai tiếng.
Thấy điện thoại gọi thông, Lý Lộ còn cực kì kinh ngạc: “Chị còn tưởng rằng em sẽ không nghe máy chứ.”
Thẩm Mộ Xuy “Ừ” một tiếng, cả người chui vào trong chăn, trong phòng phòng, điều hòa thổi ‘ tư tư ’ cô có chút lạnh rụt chân lại.
“Quên tắt âm lượng”.
Lý Lộ: “……” Bị chính sự thành thật của nghệ sĩ nhà mình thuyết phục.
“Chị gọi đến làm em thức giấc?” Lý Lộ cẩn thận hỏi.
Thẩm Mộ Xuy: “…… Không có.” Cô xoa xoa đôi mắt nhập nhèm, giọng nói có chút khàn khàn: “Có chuyện gì sao?”
Lý Lộ hiểu rõ, cũng không cùng cô khách khí.
“Là về chuyện của Tiếu Lạc, em xem có thể tới công ty một chuyến không?”
“Tiếu Lạc?” Thẩm Mộ Xuy nhíu mày: “Cậu ta không phải còn đang tham gia thi đấu sao?”
Tất cả tuyển thủ tham gia chương trình đều phải tham gia huấn luyện.
Cho dù là người có ký hợp đồng, có công ty quản lý, hoặc là có hoạt động cá nhân khác cũng phải xin nghỉ mới có thể ra ngoài, nhưng xin nghỉ không nhất thiết sẽ được chấp thuận.
Nói ngắn gọn —— bọn họ là bị “Nhốt” cùng một chỗ, mỗi ngày luyện tập ca hát, nhảy múa, học các loại kỹ năng khác.
Tiếu Lạc ký hợp đồng với công ty Thẩm Mộ Xuy, nhưng hai người ngoại trừ gặp nhau ở công ty, lúc tham gia thi đấu ở trên sân khấu có chạm mặt một hai lần thì Thẩm Mộ Xuy chưa bao giờ gặp riêng Tiếu Lạc.
Lý Lộ khó xử thở dài: “Em đến rồi sẽ biết.”
Thẩm Mộ Xuy: “…… Được.”
Cúp điện thoại, Thẩm Mộ Xuy khó khăn bò dậy, rửa mặt xong thoa son môi cùng bôi kem chống nắng liền đội mũ mang kính râm ra cửa.
*
Sau một đêm, các fan trên weibo vẫn còn đang rất náo nhiệt.
Thậm chí có rất nhiều fan tinh mắt soi ra cảnh cô cùng Du Tùy trao đổi ánh mắt.
Ngồi trên taxi, Thẩm Mộ Xuy rũ mắt lướt Weibo.
Chỉ đi một mình nên cô không tới nỗi ngủ trên xe.
Đến công ty, cô tháo kính râm xuống, Lý Lộ nhìn vành mắt cô liền ngây ngẩn cả người.
“Tối hôm qua em đi ăn trộm sao?” Lý Lộ kinh ngạc nói: “Quầng thâm mắt sao lại nghiêm trọng như vậy?”
Thẩm Mộ Xuy nhào xuống sô pha, oan ức nói: “Ngủ không được!”
Lý Lộ: “…… Lại mất ngủ?”
“Ừm.” Cô ôm gối, nhắm mắt nói: “Em nhìn trần nhà đếm cừu tận năm tiếng.”
“……”
Lý Lộ nghẹn họng, trầm mặc một lát hỏi: “Bởi vì chuyện trên hot search nên ngủ không được?”
“Không phải.” Thẩm Mộ Xuy thay đổi tư thế nằm, nhìn chị: “Nhưng cũng không khác lắm.”
“Có ý gì?”
Thẩm Mộ Xuy nhẹ nhàng thở dài, thổi thổi tóc trên má cảm thán: “Nhan sắc trai đẹp làm em không ngủ được.”
Lý Lộ: “???”
————
Đêm qua, lúc Du Tùy nói xong câu kia, hai người đều im lặng không nói.
Thẩm Mộ Xuy kỳ thật muốn hỏi cho ra lẽ: Bạn gái anh là ai? Bạn gái tương lai của anh là ai?
Nhưng không phải lúc.
Cô nhịn xuống.
Cô không nói lời nào, Du Tùy càng không nói.
Mà lại thực tự nhiên nói sang chuyện khác, thúc giục cô đi tắm rửa, nghỉ ngơi sớm một chút.
Tắt video, Thẩm Mộ Xuy sau khi tắm rửa xong ngược lại tinh thần tốt lên rất nhiều.
Không tự chủ được liền nghĩ tới rất nhiều chuyện khi còn nhỏ.
Lúc còn nhỏ cô đã làm một việc rất ấu trĩ, đại khái chính là mê phim cổ trang cung đấu, đã vậy còn ở nhà giả làm các nhân vật trong phim.
Khi đó phim cổ trang rất hot, Thẩm Mộ Xuy cùng các bạn học nhỏ mỗi người đóng vai một nhân vật.
Bọn họ còn có kịch bản riêng.
Mọi người đều thống nhất ý kiến Du Tùy đóng vai Hoàng Thượng.
Tới lúc chọn hoàng hậu, mọi người đều rối rắm, ai thích hợp làm hoàng hậu nhất.
Cuối cùng, mọi người quyết định rút thăm, Thẩm Mộ Xuy thế mà rút trúng.
Hoàng hậu, Hoàng Thượng đều đã được chọn ra, nên có người đề nghị đàn ông hồi xưa đều có rất nhiều vợ, còn có phi tử nữa.
Lúc ấy, Thẩm Mộ Xuy muốn phản bác, còn chưa kịp nói Du Tùy đã nói trước.
Anh lúc ấy…… Nói một câu cùng với bây giờ không khác biệt lắm.
Anh nói: Hoàng hậu của tớ sẽ tức giận, tớ không cần phi tử.
Mọi người ồn ào, trong phim đều như vậy mà.
Du Tùy nhăn mặt, lạnh lùng nói: Tớ sẽ không.
Lời nói đầy ngạo kiều khiến các bạn nhỏ vô cùng không vui.
Cuối cùng đóng vai nhân vật tự nhiên không thành.
Rất nhiều năm sau, Thẩm Mộ Xuy mỗi khi không chống đỡ nổi đều sẽ nhớ lại chuyện lúc nhỏ.
Những kí ức đó như là trụ cột tinh thần nâng cô dậy.
……
Cho nên tối hôm qua lúc Du Tùy nhắc đến Thẩm Mộ Xuy có chút thất thần.
Bạn gái tương đương với hoàng hậu sao.
Cô tuy rất muốn hỏi nhưng lại sợ không nhận được đáp án cô mong muốn.
Sau đó lại suy nghĩ đến mức không ngủ được, Thẩm Mộ Xuy đành bò dậy lướt weibo nửa tiếng…… nhưng trên weibo tất cả đều liên quan đến Du Tùy, lần này lại càng không ngủ được.
Vừa nhắm mắt lại trong đầu xuất hiện hình ảnh đẹp trai mê người, cô không thể chống cự nổi sao mà có thể ngủ được.
Ai!
Lý Lộ liếc cô, tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Vậy em hiện tại là đang ngủ bù?”
Thẩm Mộ Xuy lắc đầu: “Tiếu Lạc xảy ra chuyện gì?”
Nghe vậy, Lý Lộ cũng không đùa giỡn cùng cô nữa.
Chị nghiêm mặt nói: “Trước khi gọi người tới chị phải nói với em cái này đã.”
“Chị nói đi.”
“Tiếu Lạc muốn xin nghỉ ba ngày.”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía Lý Lộ: “Bây giờ?”
“Đúng vậy.”
“Lý do?”
“Không có lý do.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Đúng là bởi vì không có lý do gì, Lý Lộ mới không có cách.
Tổ tiết mục bên kia xin nghỉ nửa ngày thì có thể đồng ý, nhưng cần phải có công ty phối hợp, còn xin nghỉ tận ba ngày là hoàn toàn không thể.
Hơn nữa nếu nghỉ tận ba ngày cậu ta căn bản không đủ thời gian luyện tập tiết mục kỳ tới.
*
Tiếu Lạc so với Thẩm Mộ Xuy thì nhỏ tuổi hơn một chút.
Trước khi ký hợp đồng với công ty, Thẩm Mộ Xuy từng hỏi Tưởng Chu một số chuyện của Tiếu Lạc, nhưng Tưởng Chu cũng không rõ ràng lắm.
Duy nhất biết được chính là đại khái khoảng ba năm trước Tiểu Lạc đã đi hát ở quán bar, cậu ta không học đại học, sau khi tốt nghiệp cấp hai thì đi làm thuê.
Ngoài cửa sổ ánh sáng xuyên qua kính thủy tinh, chiếu xuống sàn nhà.
Thẩm Mộ Xuy ngước nhìn về phía nam sinh đang đi vào, vóc dáng cao gầy, bộ dáng vẫn thanh tú như trước, cậu ta thuộc dạng con trai mặt búng ra sữa.
Sau khi Tiếu Lạc tham gia thi đấu, so với đầu đầu tiên Thẩm Mộ Xuy gặp thì có vẻ gầy hơn, sắc mặt cũng không được tốt lắm.
Tiếu Lạc thấy cô ở đây, cậu ta cùng không bất ngờ lắm.
“Cậu muốn xin nghỉ?”
Thẩm Mộ Xuy đi thẳng vào vấn đề.
Tiếu Lạc gật đầu: “Đúng vậy, nghỉ ba ngày.”
“Không có lý do cụ thể?”
Tiếu Lạc khựng lại, ánh mắt dừng trên khuôn mặt cô, tiếp tục gật đầu: “Không có.”
Cậu ta mím môi, có phần thận trọng: “Nếu như không thể …… tôi liền không……”
“Không cái gì?”
Thẩm Mộ Xuy ngước mắt nhìn về phía cậu ta, hiếm khi lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Không tham gia thi đấu?”
Tiếu Lạc không lên tiếng.
Thấy cậu ta im lặng tỏ vẻ chấp nhận, Thẩm Mộ Xuy cười khẽ, nhìn cậu ta: “Cậu cảm thấy bản thân hiện tại có quyền gì để nói những lời này?”
Tiếu Lạc vẫn không hé răng.
“Còn nhớ rõ ban đầu tôi hỏi cậu tại sao lại chọn hát ở quán bar không?”
Lúc ấy Thẩm Mộ Xuy phí không ít sức lực để ký hợp đồng với cậu ta, cho cậu ta đủ không gian cùng thời gian.
Đương nhiên, Thẩm Mộ Xuy cũng không phải ai có tài năng cô đều làm thế, cô còn cần thêm một phẩm chất khác.
“Cậu nói cậu thích âm nhạc nhưng mới chỉ gặp chút khó khăn cậu liền muốn từ bỏ?” Giọng cô nhẹ nhàng, không có bất kỳ điểm gì làm người ta sợ hãi, nhưng lại làm Tiếu Lạc đột nhiên không thể thở nổi.
Cậu ta nhìn cô gái trước mặt chỉ lớn hơn mình một chút, có chút thất thần.
Tiếu Lạc đột nhiên nghĩ tới ngày ở quán bar, bộ dáng lúc Thẩm Mộ Xuy tới thuyết phục cậu ta.
Cô nghiêm túc nói với cậu ta, cô không bắt buộc ca sĩ hát những bài hát mình không thích, càng không ép buộc những điều bất bình đẳng đối với ca sĩ, họ chỉ cần tập trung làm những gì họ thích là được.
Lấy lòng người khác, chi bằng thỏa mãn chính mình trước.
“Tôi……”
Thẩm Mộ Xuy nói xong, cũng chẳng quan tâm cậu ta đang rối rắm.
Cô phất phất tay với Tiếu Lạc: “Đi đi.”
“Cái gì?” Tiếu Lạc kinh ngạc nhìn cô.
Thẩm Mộ Xuy mỉm cười: “Đi làm những việc cậu không thể nói, đừng phạm pháp là được, chương trình bên kia công ty sẽ ra mặt, cho cậu nghỉ đúng ba ngày, hy vọng ba ngày sau cậu sẽ đúng giờ trở về.”
Tiếu Lạc: “……”
Lý Lộ đang đứng một bên nghe: “???”
Chị tìm đến em không phải để em thuyết phục cậu ta sao?
Kết quả em cái gì cũng không hỏi lại còn để cho người đi???
Đến khi Tiếu Lạc đi rồi, Lý Lộ trừng mắt nhìn cô.
“Em ——”
Thẩm Mộ Xuy ghé vào sô pha: “Đừng mắng em, em vừa rồi nói quá nhiều, mệt quá, để em ngủ một giấc rồi nói tiếp.”
LýLộ: “……”
“À đúng rồi, nhớ đi giúp Tiếu Lạc xin nghỉ, lý do là bà chủ muốn kết hôn.”
“???”
Thẩm Mộ Xuy cảm thấy mỹ mãn mà ở công ty ngủ một giấc thoải mái, lúc tỉnh lại đã là hai giờ chiều.
Lý Lộ từ bên ngoài mua cơm trưa cho cô trở về “Tỉnh thật đúng lúc.”
Thẩm Mộ Xuy cười, khóe mắt cong cong: “Đó là do Lộ tỷ hiểu em nhất.”
“Đừng có nịnh nọt.” Lý Lộ trừng mắt: “Nói mau, vì sao cho Tiếu Lạc nghỉ?”
Thẩm Mộ Xuy cúi đầu ăn cơm trước mặt, suy nghĩ một lúc: “Chị không biết cậu ta thích âm nhạc sao?”
Lý Lộ vô lực phản bác.
“Cậu ta thích đứng trên sân khấu, từ sau khi tham gia chương trình cũng chưa từng xin nghỉ, lúc này tất nhiên là có chuyện không thể nói, đã như vậy thì tại sao không thể cho cậu ta nghỉ?”
Cô dừng một chút, nghiêm túc nói: “Hơn nữa…… Tuy cậu ta ký hợp đồng với công ty chúng ta nhưng vẫn là người tự do.”
Đây là ý định ban đầu của cô.
Đó là nguyên nhân thành lập công ty này.
Đây là quà sinh nhật 18 tuổi Chu Túy Túy tặng cho cô, hy vọng cô nghe theo ý muốn trong lòng, phá vỡ quy tắc, làm những gì mình muốn làm, bất kể là công ty âm nhạc hay làm cái khác, bản thân vui vẻ là được.
Lý Lộ trầm mặc.
Sau khi Thẩm Mộ Xuy ăn uống no nê, vỗ vỗ vai Lý Lộ: “Tin tưởng Tiếu Lạc, cũng tin tưởng vào mắt nhìn người của em, chúng ta cùng cậu ta là quan hệ hợp tác,