Editor: Lộ Khiết
Beta: Lemon
Cô tựa hồ như bị lời nói phóng đãng của Du Tùy dọa sợ, đôi mắt trừng to, vành tai nháy mắt liền đỏ lên.
Thẩm Mộ Xuy há miệng thở dốc, hơn nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Nói cái gì đâu không.”
Cô đỏ mặt chạy đi: “Sắp đóng phim rồi, em đi chuẩn bị đây.”
Du Tùy nhìn bóng dáng cô gái nhỏ chạy đi, ánh mắt trầm vài phần, khóe môi cong lên mang theo ý cười sủng nịch.
Tần đạo nhìn hai người đi lại đây, chỉ huy: “Đã nhớ kỹ lời thoại chưa?”
Ông nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Lát nữa cháu phải mạnh dạng một chút, lúc đó cháu chính là Không Linh công chúa, lại uống say, cháu cứ tùy tiện hôn cho chú!”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Du Tùy: “……”
Phó đạo diễn ở một bên cười ha ha: “Cũng đừng tùy tiện hôn, phải hôn cho chuẩn đó.”
Cố Thư bật cười, nhướng mày nói: “Tùy tiện hôn cũng không sao nha, dù sao Tùy Thần cũng không ngại.”
Nhân viên công tác: “……”
Bọn họ nhìn mấy người nói chuyện với nhau, nhịn không được nghi ngờ——bản thân mình đã bỏ lỡ chuyện gì sao?!
Ồn ào một hồi Thẩm Mộ Xuy cũng nghiêm túc lên.
Cùng Du Tùy đối diễn vài lần, cô yên lặng đọc thuộc lòng lời thoại, kỳ thật theo lịch trình thì tối nay không chỉ có cảnh diễn của hai người, nhưng bởi vì mấy cảnh quay khác ở trong nhà nên tạm thời chưa quay.
Cho nên đêm nay chỉ có cảnh quay của Thẩm Mộ Xuy và Du Tùy.
Không Linh công chúa và sư huynh cùng nhau uống rượu, nhưng tửu lượng Không Linh công chúa tốt hơn sư huynh rất nhiều, hai người ngủ lại bên ngoài, nàng bởi vì say rượu nên trong lúc nhất thời xúc động hôn sư huynh, mà sư huynh nàng trong lúc đầu óc mơ màng nên cũng đáp lại nàng.
Giữa hai người vốn có cảm tình, chẳng qua do vận mệnh đã định không thể ở bên nhau.
Tần đạo chỉ đạo hai người diễn xong liền nhìn về phía bọn họ: “Lát nữa Du Tùy nâng Thẩm Mộ Xuy sang bên kia, lúc ban đầu Không Linh công chúa là có chút giả bộ say, nhưng lúc đi đến nơi nghỉ ngơi sư huynh muội hai người củi lửa tiếp xúc, sau đó làm theo kịch bản……”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô sửng sốt, dở khóc dở cười: “Được, cháu biết rồi.”
Trước khi quay, Tần đạo đột nhiên hô lên: “Hai người muốn uống chút rượu không?”
Thẩm Mộ Xuy “A” một tiếng: “Phải uống nữa ạ?”
Tần đạo nhìn cô hỏi: “Tửu lượng cháu tốt không? Uống rượu vào mặt đỏ có đỏ không?”
Thẩm Mộ Xuy gật đầu: “Tửu lượng cháu cũng tàm tạm ạ?”
Tần đạo nhìn về phía Du Tùy.
Du Tùy ho một tiếng: “Cũng được, để cô ấy uống một chút đi.”
Tần đạo nhìn về phía trợ lý đang đứng một bên: “Mang rượu tới đây đi.”
Ông vừa dứt lời Thẩm Mộ Xuy đã vội vàng nói: “Không cần không cần, cháu có rượu.”
Cô ngước mắt nhìn về phía Thẩm Tinh Châu: “Rượu em mang đến đâu rồi?”
Thẩm Tinh Châu: “……”
Cậu đành đứng dậy đi lấy, vừa thấy Thẩm Tinh Châu cầm rượu tới đôi mắt Tần đạo liền sáng lên, kinh ngạc hỏi: “Đây là rượu gì thế?”
Thẩm Mộ Xuy khóe môi cong cong cười nói: “Tần đạo muốn uống thử một ly không?”
Cái chai vừa vặn mở, mùi rượu tinh khiết liền bay ra hấp dẫn người khác.
Nhà làm phim thò qua nhìn, kinh ngạc hỏi: “Là cái kia sao?”
“Cái nào?” Nhân viên công tác tò mò.
Nhà làm phim nghĩ nghĩ nói: “Là quán rượu rất nổi tiếng kia đúng không? Chính là ‘say đi theo bạn’, mùi hương này cho tới nay chỉ có mỗi quán rượu đó mới ủ ra được thôi.”
Nhà làm phim nói rõ ràng rành mạch: “Mấy năm trước tôi có đi cổ trấn uống qua một lần liền nhớ mãi không quên, trong nội thành cũng có nhưng mỗi lần đều phải hẹn trước một tháng, tới nay vẫn chưa có cơ hội uống lần thứ hai.”
Nói xong ông tò mò mà nhìn về phía Thẩm Tinh Châu: “Quán rượu này không phải không bán mang về sao?”
Nháy mắt mọi người đều nhất trí quay đầu nhìn về phía hai người Thẩm Mộ Xuy cùng Thẩm Tinh Châu.
Thẩm Tinh Châu sửng sốt, tựa hồ không nghĩ tới nhà làm phim sẽ nói như vậy.
Thẩm Mộ Xuy cười cười, nói: “Cố Thư quen với bà chủ ở đó nên mới lấy được một ít.”
Cố Thư: “……”
Cô nàng dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, hơi hơi mỉm cười: “Đúng vậy, tôi có quen con gái bà chủ nên được mua đem về.”
Mọi người bừng tỉnh.
Tần đạo có chút hứng thú: “Để tôi nếm thử xem, sao đó giờ tôi không biết quán rượu này nhỉ?”
Nhà làm phim cười nói: “Quán rượu này làm việc có chút khác người, cũng không làm tuyên truyền, chỉ có người quen mới biết, nhưng uống một lần liền muốn uống thêm lần nữa.”
Thẩm Mộ Xuy mở mấy vại rượu Chu Túy Túy cố ý ủ ra, trực tiếp nhờ nhân viên công tác lấy mấy cái ly tới, rót cho mọi người.
“Thơm quá đi.”
“Cái này nồng độ cao không?”
Thẩm Mộ Xuy lắc đầu: “Không cao, chỉ có mười mấy độ thôi, uống một chén sẽ không có vấn đề.” Cô cúi đầu rót rượu, nói rõ ràng: “Đây là rượu mơ, bên này là rượu trái cây, cái này là vị thảo dược ị……”
Nói đến một nửa, lời Thẩm Mộ Xuy đột nhiên mắc kẹt trong họng.
Cô đối diện ánh mắt tò mò của mọi người, cười gượng: “Mũi tôi có chút nhạy cảm.”
Tần đạo: “……Mũi cháu không phải là có chút nhạy cảm thôi đâu.”
Bọn họ cũng không đoán được.
Thẩm Mộ Xuy ngượng ngùng cười cười, gật đầu nói: “Chủ yếu là cháu thích uống rượu.”
Du Tùy ở một bên cười, che chở cô: “Uống một chút đi, phải quay liền bây giờ.”
Sau khi mọi người nếm thử đều khen không dứt miệng.
Thẩm Mộ Xuy rót cho mình mấy ly tăng thêm can đảm, cũng lập tức chuẩn bị diễn.
Cảnh quay của hai người không có đối thoại, chính là hôn một cái.
Mấy cảnh trước đã quay xong, chỉ còn cảnh hôn này.
*
Nàng quỳ gối trước mặt nam nhân đang ngủ, nam nhân mặc bộ quần áo màu tím đậm, trước sau vẫn anh tuấn soái khí.
Má nàng đỏ ửng, đôi mắt ngập nước ướt dầm dề, một khuôn mặt xinh đẹp không gì sánh được.
Du Tùy lúc này đang nhắm mắt lại, bởi vì uống rượu nên đầu hắn có chút đau, mày nhíu chặt, mặc dù ngủ nhưng cũng không an ổn.
Thẩm Mộ Xuy hòa mình vào nhân vật Không Linh công chúa, sau khi hít sâu một hơi liền hoàn toàn nhập diễn.
Ở nơi không có người nhìn thấy, trong ánh mắt nàng đều là tình yêu nhìn người nam nhân trước mặt.
Có cồn quấy phá, lại trùng hợp là đêm khuya chỉ có hai người, nàng trong lúc nhất thời xúc động lên.
Nàng cúi người, chậm rãi tới gần, nhìn đôi môi mím chặt trước mặt liền muốn hung hăng hôn một cái…… Muốn cảm nhận một chút ấm áp, muốn biết hương vị đôi môi kia, có phải là còn thơm hơn cả rượu, ngon hơn điểm tâm hay không.
Nàng cúi đầu, trong đêm khuya không ai nhìn thấy nàng từ từ hôn xuống.
Một giây, hai giây……
Hàng mi dài cong vút của Không Linh công chúa run rẩy, nàng theo bản năng liếm môi dưới muốn lui lại, người đang nhắm chặt mắt trước mặt đột nhiên vươn tay đè nàng dưới thân.
Trời đất quay cuồng, môi nàng đau xót.
Chưa kịp phản ứng lại, mùi rượu bốn phía, hơi thở mang hơi rượu của hai người hòa nhau…… Nương rượu, nương ánh trăng, hai người phóng túng vài phút.
Vài phút sau, nam nhân chậm rãi mở mắt ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí đều giống như lặng im vài giây.
Ánh mắt hắn nặng nề nhìn chằm chằm gương mặt đỏ hồng của thiếu nữ, cùng cánh môi hồng nhuận mê