Edit: HY
Beta: Claret
Bị Thẩm Tinh Châu quấy rối như vậy, cơn giận sắp bùng nổ của Chu Tuý Tuý trong thoáng chốc cũng tan bớt không ít.
Bà dở khóc dở cười, mắng: “Nói gì đâu không.”
Thẩm Tinh Châu cười, nói vội: “Mẹ, mẹ đừng lo lắng quá, chị con bảo sẽ tự giải quyết chuyện này, không phiền đến mọi người đâu.”
Chu Túy Túy hừ một tiếng, nói nhỏ: “Đưa điện thoại cho chị con.”
Thẩm Tinh Châu bất đắc dĩ nhìn Thẩm Mộ Xuy, nhún vai nói nỏ với cô: Em hết cách rồi.
Thẩm Mộ Xuy cũng chịu, cầm điện thoại cười hì hì: “Mẹ, mẹ nhớ con không?”
Chu Túy Túy đau đầu, day day mi tâm: “Con không sốt ruột thật à?”
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ: “Cũng không phải không sốt ruột ạ, chủ yếu là cuống lên cũng vô ích thôi, chị Lộ đang giúp con điều tra người đứng sau rồi, còn con đang nghĩ cách nào bác bỏ scandal tốt hơn.”
“Cứ nói thẳng đấy là em con là được rồi.”
Thẩm Mộ Xuy sững sốt, nhỏ giọng nói: “Nói vậy có ảnh hưởng gì đến em không?”
Chu Túy Túy “Chậc” một tiếng, nhanh chóng nói: “Ảnh hưởng gì được chứ, trừ cách bác bỏ tin đồn này thì cách nào cư dân mạng cũng không tin đâu, mà cho dù tin thì lại còn lần sau nữa.” Bà nghiêm túc nói: “Nếu con không giải quyết dứt điểm, tương lai sẽ có người lôi chuyện này ra nói lại.”
Bà dừng một chút: “Con gái mẹ năm lần bảy lượt bị mắng vô cớ như thế, mẹ không chịu được.”
Thẩm Mộ Xuy biết Chu Túy Túy lo lắng cùng đau lòng, vội vàng đồng ý: “Vâng, con biết rồi, con đính chính ngay đây ạ.”
“Được.”
Chu Túy Túy trầm mặc vài giây: “Con biết người đứng sau là ai không?”
“Tạm thời vẫn chưa xác định được.”
Chu Túy Túy nhíu mày: “Con chắc chắn không cần mọi người giúp à?”
“Vâng không cần đâu ạ.”
“Hot search kia không cần chú Lục con xoá giúp à?”
Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười, nghiêm túc nói: “Không cần đâu ạ, cứ để từ từ sẽ hạ nhiệt xuống, xoá đi lại giống như có tật giật mình.”
Nghe vậy, Chu Túy Túy đúng là bó tay với cô.
Bà và Thẩm Nam nhìn nhau, nói một câu: “Cả nhà đều không ngại công khai đâu, mọi người sẽ luôn là chỗ dựa của con, bất kể con quyết định ra sao, mọi người cũng không có ý kiến, con hiểu không?”
“Chúng ta là người một nhà.”
Thật ra Chu Túy Túy biết nguyên nhân tại sao Thẩm Mộ Xuy không muốn công khai Thẩm Tinh Châu là em trai cô, Thẩm Mộ Xuy từ nhỏ ở nước ngoài, vẫn luôn khiên tốn học tập, về cơ bản không ai biết ba mẹ cô là ai, nhưng Thẩm Tinh Châu thì khác, dù sao Thẩm Tinh Châu cũng học ở trong nước, nếu có chút năng lực tìm hiểu sẽ biết được cha mẹ cậu là ai.
Thẩm Mộ Xuy sợ vì thân phận của bản thân mà ảnh hưởng đến Thẩm Nam và Chu Túy Túy tạo nên những phiền phức không cần thiết.
Thẩm Mộ Xuy hơi giật mình, nhẹ nhàng đáp: “Vâng ạ, con biết mà.”
Sau khi cúp điện thoại, ba người đồng loại nhìn cô: “Bây giờ đăng bài Weibo à?”
Thẩm Mộ Xuy “Aizz” một tiếng, thở dài: “Nếu đăng weibo thì từ nay về sau Thẩm Tinh Châu thành nhân vật nổi tiếng trong trường à?”
Thẩm Tinh Châu nhìn chị gái nhà mình, nói thầm: “Chị không đăng thì em cũng là nhân vật nổi tiếng rồi mà.”
Tốt xấu gì thì cậu cũng là hội trưởng Hội Học Sinh đấy.
Thẩm Mộ Xuy cười tươi rói.
“Em phải xem dùng từ như nào đã.”
Du Tùy gửi tin nhắn cho Triệu Khang, mặc dù Thẩm Mộ Xuy nói không cần anh giúp đỡ, nhưng bạn gái của mình, mình không bảo vệ thì ai bảo vệ đây.
Nhìn tin tức Triệu Khang gửi qua, Du Tùy nhíu mày nhìn cô: “Đã có chứng cứ.”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, cúi đầu xem.
Sau khi nhìn thấy những ảnh chụp mà Triệu Khang gửi đến, Thẩm Mộ Xuy nhíu mày, hai người yên lặng nhìn nhau: “……Sao lại là cô ấy?”
Du Tùy nhíu mày: “Anh không biết.”
Cố Thư nhìn theo, oa một tiếng: “Anh Triệu Khang có nhầm lẫn không? Không phải Đào Xu Thần hả? Những chuyện này là do trợ lý của Lương Tĩnh Tĩnh tiết lộ ra ngoài?”
Vừa dứt lời, mọi người trong phòng đều yên lặng.
Thành thật mà nói, bọn họ cũng không dám tin.
Chưa nói Thẩm Mộ Xuy và Lương Tĩnh Tĩnh không thù oán, hai người còn tham gia cùng một chương trình tạp kỹ.
…… lúc ở chương trình tạp kỹ, cũng không có hành vi thù địch gì nhau.
Thẩm Mộ Xuy suy nghĩ, chọc chọc cánh tay Du Tùy nói: “Ảnh chụp hôm nay …… Cũng có thể là Lương Tĩnh Tĩnh chụp?”
Du Tùy lắc đầu: “Không phải, nhưng cũng không bảo đảm cô ta không có người trong đây.”
Làm trong giới nghệ sĩ, thu mua được vài người vô cùng đơn giản, hoàn toàn chẳng cần loại năng lực gì, chỉ cần có tiền là sai ma nhờ quỷ được, trước giờ vẫn thế.
Càng đừng nói đến Lương Tĩnh Tĩnh thật ra cũng xem như một ca sĩ có chút tiếng tăm và địa vị trong giới.
Nhưng Thẩm Mộ Xuy nghĩ không ra…… Cứ cho là Lương Tĩnh Tĩnh thích Du Tùy đi, cô ta cũng không cần phải nhằm vào cô như vậy chứ?
Vẫn là vượt trăm sông ngàn núi mới đến mình.
Lúc quay chương trình tạp kĩ cũng chẳng có chuyện gì mà.
Chẳng lẽ vì bị Du Tùy từ chối…tức chết nên mới làm ra chuyện này?
Cô không giải thích được.
Thẩm Tinh Châu nói thẳng: “Mặc kệ cô ta có chuyện gì, dù sao cũng không được bắt nạt chị của em!”
Cậu nhìn Du Tùy: “Anh Du Tùy gửi qua cho em đi, em cũng có Weibo.”
Du Tùy nhìn hai người.
Anh dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Anh đăng Weibo nhé?”
Thẩm Mộ Xuy từ chối thẳng: “Không cần, tốt nhất là để em làm.”
Du Tùy: “……”
Anh bất đắc dĩ, giơ tay nhéo mặt Thẩm Mộ Xuy, nhỏ giọng hỏi: “Cứ không muốn dựa vào anh như thế à?”
Thẩm Mộ Xuy chớp mắt: “Sao em lại không muốn dựa vào anh chứ, không phải chuyện này em có thể tự xử lý ư, em mà không giải quyết được em sẽ tự động đi tìm anh.”
Cố Thư đứng bên cạnh chịu hết nổi hai người ngọt ngấy, yên lặng cầm điện thoại ra một góc.
Còn Thẩm Tinh Châu cũng đang lăn đi lộn lại tài khoản Weibo của mình.
Cậu có nick Weibo, cũng có hơn mấy vạn lượt theo dõi.
Nhưng cậu lười quá, căn bản là chẳng đăng gì.
Bài Weibo cuối cùng cậu đăng là ảnh pháo hoa trong dịp Tết Nguyên Đán, ban đầu chỉ có một ngàn bình luận, bây giờ đã hơn mười ngàn.
Click mở ra xem, phía dưới đã có rất nhiều cư dân mạng đến đây hóng chuyện, từng người từng người một đang chất vấn cậu có quan hệ thế nào với Thẩm Mộ Xuy.
Thẩm Tinh Châu khịt mũi, vừa định trả lời thì WeChat thông báo liên tục, là nhóm bốn người ở kí túc xá.
Bạn cùng phòng 1: 【 Đại ca anh sao thế, scandal với Thẩm lão sư là thế nào vậy? Chị ấy không phải chị gái của đại ca à?】
Bạn cùng phòng 2: 【 Đúng đúng, em nhớ không lầm hơn nửa năm trước đã gặp chị Thẩm, anh nói đó là chị anh, bây giờ sao trên mạng lại bảo đấy là phú bà bao nuôi anh thế.】
Bạn cùng phòng 3: 【 Cả nhóm lớp cả hội học sinh đều nổ tung lên rồi.
Giờ có một đám lên tiếng giúp anh, đám khác lại điên cuồng mắng anh.】
Làm hội trưởng Hội Học Sinh, thật ra Thẩm Tinh Châu làm khá tốt, nhưng chính vì làm tốt quá, được người thích cũng có người ghét.
Người muốn cạnh với cậu không ít, người có lòng dạ xấu xa tất nhiên đợi anh bị bại lộ chuyện này rồi để trường xử lý, huỷ bỏ tư cách làm hội trưởng Hội Học Sinh của cậu, ngoài ra… một phần là chua xót, phần khác có lẽ là vì người mình thích thích Thẩm Tinh Châu nên sinh ra ghen tị.
Thẩm Tinh Châu cũng chỉ có vẻ ngoài cậu rất ngốc bạch ngọt trước mặt người quen, nhưng thật ra cậu rất lạnh lùng, rất giống hình tượng nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình.
Chỉ khi ở với Thẩm Mộ Xuy và Chu Túy Túy, cậu mới có thể là một chàng thiếu niên ấm áp.
Cậu nhìn tin nhắn của bạn cùng phòng gửi đến, dửng dưng trả lời một câu: 【 Ừ, cảm ơn.
】
Bạn cùng phòng 1: 【 Cảm ơn quần què á, có cần tụi em giúp việc gì không? Cứ việc nói.
】
Thẩm Tinh Châu cười, cúi đầu trả lời: 【 Đợi lát nữa anh đăng bài Weibo, giúp anh chia sẻ lên diễn đàn trường là được.
】
Bạn cùng phòng 2: 【 Chuyện nhỏ.
】
Thẩm Tinh Châu đang soạn Weibo, Thẩm Mộ Xuy cũng vậy.
Cô quăng chuyện của Lương Tĩnh Tĩnh cho Lý Lộ xử lý, cỏ chỉ phụ trách làm sáng tỏ thôi, chuyện còn lại cũng không phải chuyện cô muốn quản.
@ Thẩm Mộ Xuy V: Tất cả cũng tại em trai tôi đẹp trai quá nên ai cũng bảo thằng bé là tiểu bạch kiểm.
Cậu nhóc trưởng thành rồi, còn biết nấu canh gà