Nhìn làn đạn Du Tùy yên tĩnh vài giây.
Thấy hành động này của Du Tuỳ, sóng bình luận chững lại mấy giây.
Bỗng nhiên có người âm thầm gửi một dấu hỏi lên, ngay sau đó mọi người lại sôi nổi lại.
【 tui nhìn lầm rồi hả? 】
【????? Tùy Thần làm gì đấy? 】
【 Ôi má ơi…Hai người kia làm cả nhà em bị sốc đó!! 】
【 Phận làm một fan CP, em cũng có đôi lời em mệt lắm, chỉ cần họ tém tém lại chút thôi thì em cũng không u mê đến mức này đâu.
】
【 Đêm nay Tùy Thần uống mỗi rượu không ăn gì à? 】
【 a a a a a a a a hai người này điên rồi đúng không!! Hay là họ không biết có camera đang phát sóng trực tiếp nhỉ?】
【Chị em lầu trên nói đúng đấy, có khi không biết thật.】
【Không biết…lát nữa có được xem nhiều hơn không nhỉ?】
Có điều cuối cùng fan cũng không được toại nguyện.
Vài giây sau, Triệu Khang vội vã bước vào khung hình, quay lưng về phía ông kính nói gì đó với Du Tuỳ.
Lát sau Du Tuỳ đứng dậy, theo Triệu Khang đến hàng ghế đầu.
Fan:???
Anh xuất hiện làm gì thế hả Triệu Khang!! Tụi tui đang ăn dưa mà!!!
Anh không đến có khi tụi này còn được ăn dưa nhiều thứ hơn đấy!!
Tiếc là Triệu Khang không thấy sóng bình luận của fan.
Nhưng anh đứng trong cánh gà hắt hơi liên tục mấy cái.
Thẩm Mộ Xuy nhìn Du Tuỳ đi đến phía trước, cô cũng chẳng cảm thấy gì nhiều.
Bỗng nhiên bên cạnh có người đi đến, cô quay lại nhìn, hoá ra là Giang Thanh Uyển dạo này đang rất hot.
Hai người liếc nhau, Giang Thanh Uyển cười: “Lâu rồi không gặp.”
Thẩm Mộ Xuy cong môi cười: “Đúng vậy ạ, đã lâu không gặp.”
Cô chớp chớp mắt: “Nhưng em hay thấy chị trên báo giải trí lắm đấy nha.”
Cũng không biết hai người có thể chất gì mà nếu không phải Thẩm Mộ Xuy và Du Tuỳ lên hotserch thì cũng là Giang Thanh Uyển, có điều hầu như những lúc Giang Thanh Uyển lên hotsearch đều không lên cùng Tưởng Chu mà là cùng những người khác.
Lần nào thấy thế Thẩm Mộ Xuy cũng hơi buồn cười.
Tưởng Chu cũng khổ ghê, ngày nào cũng phải nhìn ảnh vợ mình với người đàn ông khác lên báo.
Thỉnh thoảng Thẩm Mộ Xuy còn rất muốn phỏng vấn sếp Tưởng xem anh có cảm nghĩ gì?
Giang Thanh Uyển dịu dàng cười: “Em đừng trêu chị nữa.”
Thẩm Mộ Xuy phì cười: “Được được được, không trêu chị nữa.”
Cô nhìn hàng ghế phía trước, Tưởng Chu ngồi bên cạnh Du Tùy: “Chị không ngồi hàng ghế đầu hả?”
Giang Thanh Uyển “Ờ” một tiếng, nhẹ nhàng nói: “Tình trạng của tụi chị bây giờ thế nào thì em cũng biết rồi đó.”
Nghe vậy, Thẩm Mộ Xuy nhớ đến mấy câu Du Tuỳ nói với mình, im lặng.
Một lát sau, Cố Thư đi từ bên kia đến.
“Ngủ Ngủ, Thanh Uyển.”
Hai người ngẩng đầu nhìn.
Cố Thư bĩu môi nói: “Hai người đang nói gì vậy?”
Thẩm Mộ Xuy nhún vai, tinh nghịch nói: “Nói xấu cậu đó.”
“Gì hả?”
Cố Thư giả bộ tức giận: “Đừng có xấu tính như vậy nhé, tớ là trưởng fanclub CP Thần Du đấy, cậu mà nói xấu tớ đêm nay tớ công khai hai người luôn đấy.”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Cô liếc Cố Thư, cạn lời: “Cậu chỉ biết lấy chuyện này ra doạ tớ thôi.”
Cố Thư cười hì hì: “Chuyện này dùng được mà, sao lại không dùng chứ?”
Thẩm Mộ Xuy không nói gì.
Giang Thanh Uyển bên cạnh cười cười: “Cô ngứa đòn hả Cố Thư?”
Cố Thư hiểu Giang Thanh Uyển hơn Thẩm Mộ Xuy, dù sao thì một người ở nước ngoài còn hai người khác ở trong nước.
Hơn nữa Cố Thư khá thân với Tưởng Chu, đương nhiên lúc nói chuyện với Giang Thanh Uyển cũng không khách sáo.
Trước khi Thẩm Mộ Xuy về nước, thỉnh thoảng cô cũng nghe Cố Thư nhắc đến cái tên này, chẳng qua lúc đó cô không để ý, tất nhiên cũng chưa gặp người thật bao giờ.
Đây cũng là lý do tại sao lần trước gặp Giang Thanh Uyển cùng Du Tùy trong thang máy cô lại ăn dấm.
Nghĩ đến đây Thẩm Mộ Xuy không nhịn được cười.
“Cười gì vậy?”
Thẩm Mộ Xuy lắc đầu, nhìn Giang Thanh Uyển: “Dạo này chị đang đóng phim gì thế?”
Cố Thư “Chậc” một tiếng, vội vàng nói: “Tớ biết tớ biết nè.”
Hai người đồng thời quay lại nhìn cô ấy.
Cố Thư cười nói: “Đóng phim với tên đàn ông thúi đấy, dạo này Tưởng Chu sắp tức chết rồi, hơn nữa tên đàn ông kia còn thích Thanh Uyển nữa chứ.”
Giang Thanh Uyển: “……”
Thẩm Mộ Xuy cười ha ha: “Thảm* thế cơ à? Hôm nào em phải đến thăm ban mới được.”
* Từ gốc là Tu La Tràng (修罗场)
Tu La tràng (theo Baidu): là một từ ngữ từ Phật giáo, thường dùng để mô tả một chiến trường bi thảm.
Sau đó, từ này được mở rộng trong tiếng Nhật để chỉ các chiến trường thực tế và những dịp phải cạnh tranh chiến đấu.
Gần đây, cách sử dụng này cũng được đưa sang tiếng Trung do ảnh hưởng từ nền văn hóa ACGN (Animation, Comic, Game, Novel).
Trong anime, ám chỉ hoàn cảnh nhiều người cùng thích một người và cạnh tranh lẫn nhau.
Nguồn: https://krazydreamy.wordpress.com/
Cố Thư giơ tay: “Tớ cũng muốn đi.”
Ba người bàn tán rất nhiệt tình, mà các fans đang xem trực tiếp lại ngỡ ngàng ngơ ngác.
Tụi này rất muốn biết…Sao Thẩm lão sư lại quen Giang Thanh Uyển, thậm chí xem ra…quan hệ còn có vẻ rất tốt nữa?
Còn nữa, cuối cùng thì họ đang nói gì mà vui vậy?
Mọi người đang xem say sưa thì bỗng nhiên Thẩm Mộ Xuy sau camera đứng lên, sau đó lôi kéo một nam nhân viên công tác trẻ tuổi?!
Không có quay thẳng mặt, chỉ quay một bên mặt thôi, trên người nam sinh mặc bộ âu phục đen rộng thùng thình rẻ tiền dành cho nhân viên công tác.
Trong nháy mắt fans ngạc nhiên đến ngây người.
【 Ơi là trời, Thẩm lão sư đang giữ tay ai thế kia? 】
【Ồ, mọi người mau nhìn kìa, sắc mặt Thẩm lão sư trông rất khó chịu.
】
【!!! Đây không phải bạn trai Thẩm lão sư đấy chứ? Tôi thấy tư thế lôi kéo kia như thể đang giữ lấy bạn tai mình ấy, bằng không thì tức như thế làm gì? 】
【 Ôi má ơi, tình thế đảo ngược rồi.
】
【 Á á á Tuỳ Thần đến kìa!!!】
【 a a a a a kích thích kích thích, sao mị lại thích xem thế nhở!!! Sắp chạm mặt nhau rồi kìa!!】
…
Mọi người đang bàn tán sôi nổi, mà lúc này Thẩm Mộ Xuy cũng đang vô cùng khiếp sợ.
Cô không ngờ sẽ gặp Tống Vọng ở đây.
Sắc mặt cậu trắng bệch, thân thể gầy gò, bộ đồ nhân viên rộng thùng thình như đang treo trên người cậu, mặt mày tái mét tiều tụy, hai mắt cũng vô thần.
Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc nhìn cậu: “Tống Vọng? Sao em lại ở đây?”
Tống Vọng sửng sốt, ngỡ ngàng nhìn cô.
Sau khi nhìn ra là ai rồi cậu vô thức định chạy, Thẩm Mộ Xuy lập tức nhanh tay lẹ mắt tóm cậu lại.
Trong giây lát, tất cả mọi người xung quanh đều quay lại nhìn.
Còn vài phút nữa là lễ trao giải chính thức bắt đầu, mọi người hầu như đều đến đông đủ hết rồi, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy khiến ai nấy đều tò mò.
Cố Thư cũng không ngờ Tống Vọng lại ở đây, cô ấy ngạc nhiên trong chốc lát rồi vội vàng nói: “Ngủ Ngủ, bên này có máy quay đang ghi hình đấy.”
Thẩm Mộ Xuy nhíu mày, mím môi: “Vào hậu trường với chị?”
Tống Vọng không chịu: “Em không đi, em còn đang làm việc.”
Thẩm Mộ Xuy nháy mắt liền nổi giận, cô chỉ vào Tống Vọng: “Em nhìn sắc mặt mình coi? Em không lo mình sắp ngất tới nơi hả?”
Tống Vọng không hé răng, quật cường nhìn cô.
Du Tùy đứng dậy đi tới, nhìn Tống Vọng, lại nhìn Thẩm Mộ Xuy, anh nhỏ giọng nói: “Em buông tay ra trước đi.”
Thẩm Mộ Xuy nhấp môi.
Du Tùy vỗ vỗ bả vai cô, thấp giọng nói: “Ở đây có phát sóng trực tiếp, em buông tay ra trước đi.” Anh nhìn về phía Tống Vọng: “Em còn chịu được không?”
Tống Vọng “Vâng” một tiếng: “Em chịu được.”
Thẩm Mộ Xuy buông tay cậu ra, ánh mắt lạnh lùng.
Du Tùy nói nhỏ: “Anh nhờ người chăm sóc cậu ấy, em đừng lo lắng.” Nói xong anh mỉm cười nhìn về phía Tống Vọng: “Em còn làm nổi không?”
Tống Vọng “Vâng” một tiếng: “Em còn làm được.”
Thẩm Mộ Xuy chần chừ, lạnh lùng nhìn cậu.
Du Tùy cười nói: “Anh nhờ người chăm sóc cậu nhóc, em đừng quá lo.” Nói xong anh quay sang cười với Tống Vọng: “Em đừng cố nhé, mệt quá thì xin nghỉ.”
“Vâng ạ.”
Tống Vọng nhìn họ đi xa, tiếp tục theo các nhân viên khác tiếp đón khách.
Mọi người cho dù rất tò mò nhưng đây là chuyện riêng của người ta, cũng không thể giáp mặt hỏi được.
Du Tùy làm như không có chuyện gì đi theo sau Thẩm Mộ Xuy, anh nhìn Giang Thanh Uyển nói: “Có thể đổi chỗ không?”
Giang Thanh Uyển cười cười: “Không thành vấn đề.”
Du Tùy gật gật đầu với cô ấy: “Cảm ơn.”
Người đi rồi, anh ngồi xuống ghế bên cạnh Thẩm Mộ Xuy.
“Có ngốc không hử?”
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ, vô cùng bất đắc dĩ: “Cậu nhóc đó là Tống Vọng mà em kể với anh à?”
Đối với những chuyện cô gái nhỏ của mình làm, Du Tùy biết khá rõ.
Có đôi khi anh cảm thấy dùng hai chữ “Tự hào” để hình dung tâm trạng mình cũng không đủ, Thẩm Mộ Xuy từ rất nhiều năm trước vẫn luôn làm công ích, cô không phô trương, cũng chưa bao giờ tự đi tuyên truyền, chỉ yên lặng làm chuyện mình muốn làm.
Những chuyện thế này hình như chẳng ai có thể kiên trì được lâu như vậy.
Đương nhiên, sẽ có người cho rằng cô có tiền mới như thế, nhưng ít nhất đây là một phần tâm niệm của cô.
Chúng ta không thể ép người khác làm việc thiện, quyên tiền gì đó, cái đó dù sao cũng là tấm lòng, không làm không thể phê phán, nhưng làm nhất định phải khen, nhất định phải cổ vũ.
Khoảng thời gian trước Thẩm Mộ Xuy đã nói với Du Tùy chuyện của Tống Vọng, cô lo lắng Tống Vọng sẽ tái bệnh, còn cố ý hỏi Du Tùy suy nghĩ của mấy cậu nhóc thanh thiếu niên tuổi này.
Thực ra cô rất quan tâm Tống Vọng, có thể là do tính cách đứa nhỏ này, cũng có thể cô coi cậu nhóc như em trai ruột thịt, cũng có lẽ là do cô kéo cậu ra khỏi quỷ môn quan, tóm lại ý nghĩa không bình thường chút nào.
Cô hy vọng Tống Vọng có thể ngày một tốt hơn, có được một thân thể khỏe mạnh.
Cho nên đây cũng là lý do vì sao tối nay nhìn thấy Tống Vọng ăn mặc mỏng manh đứng ở chỗ này, lễ trao giải đêm nay nói ít nhất cũng phải ba bốn tiếng, làm nhân viên công tác nhất định cậu phải tới rất sớm, cô không chắc cơ thể Tống Vọng có thể chịu nổi hay không.
Nghe Du Tùy nói, Thẩm Mộ Xuy cũng biết vừa rồi mình đã quá kích động.
Cô nhẹ nhàng “ừm” một tiếng: “Là em ấy.”
Dừng một chút, Thẩm Mộ Xuy nhìn về phía Du Tùy: “Vừa rồi có phải em kích động lắm không?”
Du Tùy bật cười: “Anh biết em sốt ruột mà, không sao đâu.”
Anh nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Tống Vọng sẽ hiểu mà.”
Thẩm Mộ Xuy thở dài: “Đêm nay ít gì cũng phải làm việc bốn năm tiếng, cơ thể em ấy chịu sao nổi?
“Hơn nữa hôm nay là thứ sáu, không phải em ấy trốn học ra đây đó chứ? Đang học lớp mười hai đó!”
Thẩm Mộ Xuy chỉ tiếc mài sắt không nên kim được.
Du Tùy dở khóc dở cười, nhéo nhéo lòng bàn tay cô an ủi: “Đừng nóng giận, đợi lát nữa sau kết thúc chúng ta đưa em ấy về là được.”
Thẩm Mộ Xuy cũng không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể tạm thời như thế.
Cô dặn dò: “Anh nhờ người chăm sóc em ấy giúp em, em ấy mới xuất viện không bao lâu đâu.”
“Được.”
Hai người cúi đầu thì thầm, nhưng fans thì vẫn đang bùng nổ.
Các chị nói xem Thẩm Mộ Xuy với cậu trai vừa rồi có quan hệ như nào? Nếu là một cặp thì giờ Tuỳ Thần đang làm gì?
Nhưng nếu không phải vậy sao Thẩm Mộ Xuy lại thân mật với người ta như thế? Cũng chẳng phải em trai cô, còn nữa…em trai cô cũng không lưu lạc đến độ làm nhân viên công tác.
Lễ trao giải bắt đầu phát trực tiếp, người xem cũng đã điên