Thẩm Úc cũng nhớ mang máng là có chuyện này, lúc ấy đầu óc y hơi hỗn loạn, hiện tại hồi tưởng lại mới nhận ra quả thật lúc ấy đã có cảm giác trơn trượt.
Suy nghĩ của y không nhịn được mà lại bay về đêm hôm trước.
Dưới thân là giường đệm mềm mại, trước người là hô hấp nóng cháy, y như con cá bị sóng đánh vào, phập phồng theo sóng biển.
Trong khoảnh khắc mê mang ấy, giọng nói trầm thấp của nam nhân trầm thấp của nam nhân vang lên bên tai: "A Úc, trẫm đã lấy thuốc mỡ của Cố thái y đưa tới, lần này sẽ không khó chịu......"
Cảm giác lạnh lẽo rồi lại nóng bỏng.
Sóng gió lại lớn hơn nữa rồi.
Thương Quân Lẫm tận mắt thấy màu đỏ đang lan tràn trên làn da trắng sứ của Thẩm Úc, trong lòng rất ngứa ngáy.
Hắn đã từng thấy qua vẻ mặt bình tĩnh, kìm nén của Thẩm Úc, cũng đã thấy qua vẻ mặt thất thần và trầm luân của y, nhưng bất kể là người trước hay là người sau thì cũng đều khiến cho tình yêu trong lòng hắn trào dâng.
"Lần tới kêu Cố thái y đưa tới nhiều chút," Thương Quân Lẫm tiến đến bên tai Thẩm Úc, nhỏ giọng nói, "Cũng may lần trước trẫm đã cất thuốc mỡ đi."
"Bệ hạ để Cố thái y làm ra loại thuốc này thì còn ra gì nữa đâu?" Thẩm Úc đẩy Thương Quân Lẫm ra, không muốn đứng gần hắn như vậy.
"Thế nào là không ra gì chứ?Chức trách của hắn là chăm sóc tốt cho thân thể của A Úc mà."
Thẩm Úc sâu kín nhìn hắn: "Cũng bao gồm mấy chuyện này sao?"
Thương Quân Lẫm nén cười gật đầu.
Thẩm Úc: "......"
Thẩm Úc không còn lời nào để nói.
"Được rồi, đầu ngươi thôi, trẫm đâu có sắc lệnh trí hôn* đến vậy đâu, sẽ không thật sự tìm Cố thái y vì việc này." Thương Quân Lẫm cười rồi nhéo vành tai của Thẩm Úc.
(Mê đắm sắc đẹp/Tình dục đến nỗi mất đi lí trí.)
Chân của Thẩm Úc vẫn còn khó chịu, y không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này với đầu sỏ gây tội nữa nên nói: "Bệ hạ, còn chưa xác định được chức quan của Phương tiểu thư để ban bố sao?"
Thành tích thi Đình đã được công khai mấy ngày, những người đạt giải cũng đã tới nhậm chức từ sớm, Giang Hoài Thanh và Hạ Thừa Vũ cũng đã tới Viện Hàn Lâm Để nhậm chức, chỉ còn lại Bảng Nhãn Phương Gia Di đến bây giờ vẫn chưa có sắp xếp gì.
Vốn dĩ ban đầu Thương Quân Lẫm định vẫn sẽ giống như các Bảng Nhãn trước đây, đến Viện Hàn Lâm nhậm chức, nhưng lại bị các triều thần phản đối kịch liệt, Viện Hàn Lâm là nơi khởi đầu để tiến vào Nội Các, bọn họ cảm thấy cứ tùy tiện tìm cho Phương Gia Di một chức quan thanh nhàn là được, không cần phải đưa người vào Viện Hàn Lâm.
Đương nhiên bọn họ lại càng hi vọng Thương Quân Lẫm có thể thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, bọn họ không thể tiếp thu chuyện nữ tử vào triều làm cùng mình.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có ác ý đối với nữ tử, chỉ là hiện tại vẫn có rất nhiều người tạm thời không thể thay đổi quan niệm đã có từ lâu, nhưng chuyện đang xảy ra ngay trước mắt, nếu để nữ tử vào triều làm quan thì không thể nghi ngờ, đây là thiên phương dạ đàm* đối với bọn họ.(chuyện lạ.)
Nói lên chuyện này, Thương Quân Lẫm lại thấy đau đầu: "Những người khác không xảy ra vấn đề gì, thậm chí bọn họ còn nguyện ý nhường một bước, cho Hạ Thừa Vũ và Giang Hoài Thanh những chức quan cao hơn, chỉ có chuyện của Phương Gia Di là mãi mà bọn họ vẫn không chịu nhả ra."
Thẩm Úc: "Bọn họ tính sắp xếp cho Phương cô nương như thế nào? Chuyện đã thông cáo với thiên hạ, cũng không thể rút lại được."
Thương Quân Lẫm: "Bọn họ muốn trẫm ban cho nàng chức vị huyện quân hoặc là ban cho nàng tước vị gì đó."
Thẩm Úc: "Cho tước vị, không cho thực quyền, vừa có thể chặn miệng của toàn thiên hạ, lại có thể đạt được mục đích của mình, quả là một công đôi việc, đề nghị hay đấy."
Thương Quân Lẫm: "Trước mắt trong Nội Các chỉ có mình thừa tướng đồng ý để Phương Gia Di vào triều làm quan, còn hai người còn lại mãi vẫn không chịu nhả ra."
Ở Đại Hoàn, Nội Các có quyền lợi rất lớn, lúc tiên đế còn tại vị thì quyền lợi đã đạt tới đỉnh núi, sau khi Thương Quân Lẫm lên ngôi đã thu lại không ít quyền lợi nhưng có một số người vẫn nắm chắc vị trí ở Nội Các.
Ngoại trừ thừa tướng thì hai vị đại thần còn lại của Nội Các đều có xuất thân từ các gia tộc quyền thế, nếu Thương Quân Lẫm muốn làm gì tổn hại đến ích lợi của các gia tộc quyền thế thì trở ngại lớn nhất chính là bọn họ.
Hai bên cũng không chịu nhân nhượng nhau, hiện tại chuyện này đã tiến vào giai đoạn giằng co nhau.
Tuy rằng năm nay đã xuất hiện một trường hợp đặc biệt là Phương Gia Di nhưng Quỳnh Lâm Yến ba năm tổ chức một lần vẫn cần tổ chức.
Những năm vừa rồi thì chuyện này sẽ giao cho quan viên của các gia tộc quyền thế tổ chức, nhưng bởi vì năm nay có chuyện của Phương Gia Di nên Thương Quân Lẫm dứt khoát ném chuyện này cho người của Lễ Bộ.
Quỳnh Lâm Yến, nói theo một phương diện nào đó là mở ra vì chúc mừng các thí sinh thi đậu, tổ chức cho bọn họ một yến hội lớn, còn xét theo một phương diện khác thì cũng có thể mượn cơ hội này để cho những người sắp bước chân vào chốn quan trường làm quen với những quan viên chính thức của Đại Hoàn trước.
Vì tỏ vẻ coi trọng thì loại thời điểm này sẽ có các hoàng tử tham gia, nhưng Thương Quân Lẫm không có con, huynh đệ thân tộc lại bị hắn đuổi đi xa, cho nên một là hắn phái đại thần đại biểu cho mình đến tham gia, hai là hắn tự mình đi.
"Quỳnh Lâm Yến? Bệ hạ muốn đi sao?" Thẩm Úc nghe Thương Quân Lẫm nói liền hỏi.
"Trẫm tính đi, A Úc sẽ đi cùng trẫm."
Thẩm Úc biết vì sao Thương Quân Lẫm lại chọn tự mình đi, năm nay quá trình tổ chức khoa cử xảy ra quá nhiều chuyện, hoàng đế đích thân tới là để tỏ vẻ mình rất coi trọng chuyện này, vừa có thể trấn an các thư sinh lại vừa có thể chèn ép một phần khí thế của các gia tộc quyền thế.
Thẩm Úc cũng là nam tử, Thương Quân Lẫm muốn dẫn y đi thì cũng sẽ không có ai dị nghị, chủ yếu là bọn họ biết có nói thì Thương Quân Lẫm cũng sẽ không nghe, lại còn đắc tội người đang được thánh sủng như Thẩm Úc một cách trắng trợn, rất không có lời.
Sau khi những chuyện liên quan đến quá trình tổ chức đã được định ra thì các thư sinh cũng sẽ nhận được tin tức.
"Năm nay bệ hạ sẽ dẫn quý quân tới tham gia, cuối cùng ta cũng có cơ hội tận mắt nhìn thấy quý quân trong lời đồn đãi có bộ dáng thế nào."
"Chẳng lẽ không phải được chính mắt nhìn thấy bệ hạ sao?"
"Nếu có thể vào triều làm quan thì còn sợ không cơ hội nhìn thấy bệ hạ sao? Còn cơ hội nhìn thấy quý quân thì thiếu lại càng thiếu."
"Nghe nói lần này chuyện làm rối kỉ cương kia cũng nhờ có quý quân nên mới có thể phát hiện kịp thời, nếu không chúng ta đều sẽ gặp tai ương."
"Đến cả Quỳnh Lâm Yến mà bệ hạ cũng mang quý quân đi tham dự, quả nhiên đúng như lời đồn đãi, bệ hạ thật sự rất coi trọng quý quân."
"Không phải hậu cung không được tham gia vào chính sự sao? Dù cho bệ hạ có sủng ái quý quân đi chăng nữa thì cũng không nên dẫn y đi tham dự những trường hợp này chứ?"
"Có cái gì mà không nên, lúc thi Đình bệ hạ cũng mang quý quân đi còn gì."
"Nói đến cái này mới nhớ, hình như không có gì quan viên nào bắt lỗi chuyện này."
"Còn không phải sao, bọn họ chỉ tập trung hỏa lực vào Bảng Nhãn, đối đấu với Phương cô nương, chỉ sợ trong mắt bọn họ thì những chuyện khác cũng không tính là gì hết."
"Bệ hạ thật sự bắt đầu để nữ tử làm quan viên đó, cảm giác thật kỳ quái."
"Hiện tại những việc này không phải là việc chúng ta nên nhọc lòng, vẫn nên chú ý chuyện trước mắt đi."
"Nói cũng đúng, Quỳnh Lâm Yến à, không biết có được như lời người ta nói không nữa, mà hôm đó tiểu thư Phương gia cũng sẽ đi sao? Không biết nàng là một nữ tử thế nào nhỉ?"
"Là một nữ tử tài giỏi, có thể đảm đương được trọng trách,