Không nghĩ đã nói tới như này rồi Trương Hân bên kia vẫn như cũ "Đối phương đang nhập tin nhắn! ! "
Giang Đường ngẩng đầu lên, Khương Nghi Dạng lúc này đang ở trong phòng bếp khui chai rượu vang đỏ.
Tin nhắn Trương Hân đến: Giang Đường cậu có điểm không thích hợp
Giang Đường hỏi: Tớ không thích hợp chỗ nào?
Trương Hân nói: Cậu chưa nào giờ để ý tin nhắn của bọn tớ
Trương Hân: Cậu không phải là!
Giang Đường nuốt nước bọt, thậm chí bắt đầu tưởng tượng, Trương Hân kế tiếp có phải sẽ hỏi cô có phải đã thích Khương Nghi Dạng không.
Rất nhanh, tin nhắn Trương Hân lại đến.
Trương Hân: ! thật sự cùng Khương lão sư làm chứ ha ha ha ha ha ha ha
Giang Đường:! !
Giang Đường: Cậu cảm thấy có khả năng sao?
Nếu bình thường có lẽ Trương Hân đã nghĩ hai người hẳn đã có gì đó, nhưng dù có gì đó cũng không dính được đến phương diện kia, hơn nữa tự nhiên Giang Đường lại hùa theo câu đùa của cô ấy, Trương Hân đương nhiên biết đây là đùa.
Cô ấy gửi cho Giang Đường ảnh bà chủ và bạn gái cùng song ca trên sân khấu, bla bla nói các cô ấy đang rất hạnh phúc, hồi lâu cũng không gửi tin nhắn nữa.
Giang Đường cất điện thoại, thấy Khương Nghi Dạng đã mang rượu vang cùng ly đi tới.
Khương Nghi Dạng tựa như đã sẵn sàng tán gẫu cùng Giang Đường cả đêm.
Nếu người này không phải Khương Nghi Dạng, Giang Đường thề cô sẽ trăm ngàn lần cảnh cáo, mười ngàn lần mắng chửi, đối với bà đây loại kịch bản này không có cửa đâu.
Giang Đường quyết định tha thứ hết thảy không phải vì người này là Khương Nghi Dạng, mà là vì cô cảm thấy nàng có lý do.
Mmm, ba mẹ nàng đã ly hôn.
Mấy người xem đi, xác thực là có nguyên nhân, đừng nhìn vẻ bình tĩnh của Khương Nghi Dạng lúc này đánh lừa, trên thực tế có thể tâm nàng đã vỡ thành trăm mảnh rồi.
Giang Đường làm sao có thể nhẫn tâm để cho một ngự tỷ xinh đẹp như vậy thương tâm ở nhà uống rượu một mình chứ.
"Rượu vang đỏ có thể chứ?" Khương Nghi Dạng đem rượu đặt trước mặt cô, hỏi.
Giang Đường khẽ cười: "Rượu đã mở, ly cũng đã lấy rồi, giờ cậu mới hỏi tôi à?"
Khương Nghi Dạng: "Cậu có thể từ chối, trong nhà còn loại khác.
"
Giang Đường: "Có bia không?"
Khương Nghi Dạng gật đầu: "Có.
"
Nói lấy liền lấy, Khương Nghi Dạng xoay người đi về phía tủ lạnh lấy hai chai, sau đó đi vào phòng bếp lấy hai ly bia.
Thật ra Giang Đường uống cái nào cũng được, cô vốn muốn cho Khương Nghi Dạng khó xử một chút, nhưng không ngờ Khương Nghi Dạng cũng mặc cô làm vậy.
Giang Đường nghĩ lại, nếu bây giờ cô nói mình muốn bia của hãng nào đó, có phải Khương Nghi Dạng cũng sẽ đi xuống lầu mua cho mình hay không.
Khương Nghi Dạng cầm đến loại bia rất hiếm trên thị trường, bất quá Giang Đường đã thấy nó trên bảng xếp hạng các loại bia, nói là rất ngon, nhưng cũng rất khó mua.
Lúc Khương Nghi Dạng đặt cốc xuống, Giang Đường hỏi: "Cậu không có đồ khui bia sao?"
Khương Nghi Dạng lắc đầu nói "Không có", sau đó cầm chai bia đặt ở mép bàn, "bóc" một tiếng, nắp chai đã được mở ra.
Giang Đường nhướng mày.
Lần này, thật sự rất soái.
Cô cười cười, nói với Khương Nghi Dạng: "Đây là không phải chuyện tiểu thư khuê các làm được đâu.
"
Khương Nghi Dạng nghe xong mỉm cười, ngồi trên thảm, tiếp tục làm cái việc mà tiểu thư khuê các không làm được.
Nàng nói: "Trong nhà không có đồ khui bia.
"
Giang Đường đẩy kính, nhìn Khương Nghi Dạng rót bia vào ly.
Giang Đường chống cằm nghiêng nhìn chai vang đỏ: "Cái này thì làm sao đây?"
Khương Nghi Dạng: "Bỏ đi.
"
Giang Đường: "Cậu không uống sao?"
Khương Nghi Dạng: "Tôi cùng cậu uống.
"
Nói rồi Khương Nghi Dạng nâng ly bia lên.
Nói cho cùng vẫn là tiểu thư khuê các, cho dù ngồi trên mặt đất, dù trên tay cầm ly bia, nhưng cái khí chất này vẫn không thuyên giảm chút nào.
Tay Khương Nghi Dạng quả thực rất đẹp, một tay cầm cốc, một tay chống cằm, đôi mắt chăm chú nhìn Giang Đường.
Giang Đường đơn giản mà lý giải, ánh mắt Khương Nghi Dạng thoạt nhìn rất mềm mại, cũng thoạt nhìn không kiên nhẫn, nàng hoặc là mời gọi "Cậu muốn uống cùng tôi không" hoặc là đe dọa nói "Cậu không cầm ly lên uống thì sẽ chết dưới tay của bà"
Nếu Khương Nghi Dạng đã ngồi dưới sàn nhà, Giang Đường cũng không thể tự nhiên ngồi ở sô pha được.
Cô cầm ly đồng thời thuận thế trượt xuống ngồi trên mặt đất, nhẹ nhàng cùng Khương Nghi Dạng chạm ly.
Trong không khí vang thanh âm của pha lê, Khương Nghi Dạng cầm ly trở về, trực tiếp ngửa đầu uống cạn.
Còn Giang Đường cũng chỉ! ! nhấp một ngụm nhỏ xíu.
Đồ uống thật sự rất ngon.
Khương Nghi Dạng đối với hành động nhấp môi của Giang Đường cũng không ý kiến gì, chỉ là liếc mắt nhìn một cái, sau đó rót thêm cho mình một ly.
Giang Đường liếm môi hỏi Khương Nghi Dạng: "Tửu lượng của cậu thế nào?"
Khương Nghi Dạng: "Không tốt.
"
Giang Đường nhíu mày: "Không tốt mà còn uống như vậy.
"
Khương Nghi Dạng: "Đang ở nhà.
"
Giang Đường a một tiếng.
Thật sự, dù sao uống nhiều thì cuối cùng cũng đưa về nhà, giờ ở nhà uống nhiều một chút cũng không sao, bớt việc.
Nhưng Giang Đường thì khác nha.
Giang Đường: "Nhưng tửu lượng của em không tốt lắm, chị* à.
"
*Lâu lâu chị gái Giang - bé hơn người ta tám tháng – Đường này hay gọi người ta là tỷ tỷ lắm, mọi người thích mình để là tỷ tỷ hay chị thì cmt nha*
Không biết lời đùa này cái nào kích thích đến Khương Nghi Dạng, bia còn chưa uống xong nàng đã vội ngước mắt lên nhìn cô.
Sau đó nàng dường như cười một chút, tiếp tục rót bia: "Cậu có thể ngủ ở đây.
"
Giang Đường nghiêng đầu không tin.
Nhưng lần nữa xét thấy người này là Khương Nghi Dạng, Giang Đường như cũ không muốn đặt chính mình vào tình thế nguy hiểm.
Giang Đường khách khí cười cười: "Không cần đâu.
"
Khương Nghi Dạng nói: "Tôi có phòng cho khách.
"
Giang Đường: "Không phải phòng cho khách là vấn đề.
"
Khương Nghi Dạng: "Ngủ ở phòng ngủ chính cũng được.
"
Giang Đường: "! !.
"
Bộ cái này là vấn đề sao?
"Không phải.
"
Đầu óc Giang Đường có chút rối rắm, cô chủ động uống một ngụm, cô chỉ muốn nàng giải thích vì cái gì cô lại đến nơi này, vì cái gì lại ở lại bồi rượu cùng nàng.
Giang Đường: "Cậu nói cậu uống hơi nhiều, tôi đưa cậu về, giờ cậu lại mời tôi uống rượu?"
Khương Nghi Dạng gật đầu: "Đúng vậy.
"
Giang Đường: "! ! Tôi không phải phục vụ quán rượu.
"
Khương Nghi Dạng hỏi: "Cậu có nghi ngờ gì không?"
Giang Đường nhíu mày: "Cậu, là cậu cố ý nói dối, gạt tôi đến đây sao?"
Giang Đường nói đến câu này có chút thẳng thừng, dù sao cô cũng thấy từ "gạt" này không phù hợp với Khương Nghi Dạng.
Nhưng Khương Nghi Dạng lại nói: "Đúng vậy.
"
Khương Nghi Dạng hào phóng thừa nhận, rõ ràng làm cho Giang Đường ngây ngẩn cả người.
Giang Đường càng nghi hoặc: "Vì sao? Bởi vì ba mẹ cậu ly hôn, cậu hiện tại rất khổ sở sao? Nên cần có người ở bên bồi cậu?"
Giọng điều Giang Đường rất nhẹ, tuy rằng đang bộc phát, nhưng cô theo bản năng không muốn làm tổn thương Khương Nghi Dạng.
Lời vừa nói xong, Khương Nghi Dạng mới có điểm giống như một kẻ gạt người.
Nàng né tránh ánh mắt chất vấn của Giang Đường.
Nàng nói: "Ba mẹ tôi đã sớm ly hôn.
"
Đầu