* Lưu ý: Thầy Tiêu hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ gian ríu gì với mẹ của nữ chính.Edit + Beta: Lê Hoa___Lâm Mặc sợ tới mức ngón tay đang trong tiểu huyệt run lên, không cẩn thận móng tay kia chà sát vào thịt nộn, đau đến nỗi phát khóc, thoạt nhìn vô cùng đáng thương." Tiêu... Giáo sư!"Lâm Mặc vô cùng hoảng sợ, đem chăn kéo qua phủ lên người mình, thân thể gợi cảm, mị hoặc bị chăn mềm mại che kín, chỉ để lộ ra một cái đầu." Thầy... Thầy như thế nào vào mà lại không gõ cửa! Còn là giáo sư đại học nữa, tố chất của thầy đâu?"Đem chính mình trong chăn bọc kín, Lâm Mặc tìm lại một tia tự tin, lắp bắp chấp vấn sau đổi thành thẹn quá hóa giận nói.Má Lâm Mạc vẫn còn lưu lại một rặng mây đỏ, đôi mắt ngập nước, còn lưu lại dư vị động tình, ngữ khí chấp vấn nói ra cũng không hề có chút uy lực, ngược lại càng làm người khác có cảm giác muốn khi dễ cô.Người đứng ở cửa tên Tiêu Quân Đình, ở trường học của cô là một giáo viên vô cùng nổi tiếng.Trẻ tuổi mà đã có thể lên chức giáo sư, nghe nói nghiên cứu khoa học năng lực vô cùng cùng trâu bò, còn đoạt được cái giải thưởng gì mà Lâm Mạc nghe xong cũng không thể nhớ rõ tên, nhưng đây không phải là trọng điểm...Trọng điểm là... hỏa soái, ở đại học C người người đều nói, Tiêu giáo sư chính là nhân vật mà hàng vạn nữ sinh theo đuổi. Chính hắn chỉ cần dựa vào khuôn mặt này cũng có thể kiếm cơm, tại sao lại đi làm giảng viên chứ? Mỹ nam đến nghiên cứu khoa học, vẫn là đi làm diễn viên thì hơn.Ngày thường đi dạy hắn luôn bày ra một bộ mặt cao lãnh, chưa từng cho đám hoa si kia một tia hi vọng.Bởi vì bạn thân cô là sinh viên của Tiêu Quân Đình, lại thích tô son điểm phấn, thế nên mới có việc Lâm Mặc bị cô nàng kéo đến nằm vùng ở lớp hắn. Ở trên lớp cô nàng không ngừng líu lo về vị cao lãnh hoa chi kia, còn không ngừng tuôn ra hàng loạt dâm ýn muốn lột hết tây trang cùng áo sơ mi của hắn, dùng cà vạt mãnh mẽ trói Tiêu Quân Đinh mà điên cuồng XXOO...(má này có khi uống tà tưa trộn cần sa hơi nhiều thì phải O~0)Không thể ngờ được, chỉ chớp mắt, dịch bệnh bùng nổ, vị Tiêu giáo sư cao cao tại thượng này lại dọn sang nhà cô ở nhờ.Mẹ nói với Lâm Mặc, Tiêu giáo sư với bà là "bạn tốt", bởi vì trong lúc tình hình dịch bệnh khó khăn, giao thông công cộng không có hoạt động, giáo sư Tiêu ở lại nhà cô lại vô cùng thuận tiện, hơn nữa có thể lái xe mỗi ngày từ tiểu khu đi ra cùng các bác sĩ chiến đấu hăng hái.Chợt nghe qua là vô cùng tốt, nhưng mà, "bạn tốt" trong miệng của mẹ nàng, đến tai của Lâm Mặc lại cơ hồ tương đương với " bạn trai" và"cha dượng."Cũng không thể trách cô tưởng tượng quá nhiều, Lâm Mặc từ nhỏ đã không có bố, trong ký ức của cô, thì mẹ nàng không ngừng đổi đối tượng, mà chính cô cũng nhận cha dượng đủ bộ mười hai chòm sao luôn rồi. Mà những năm gần đây đối tượng của mẹ càng ngày càng trẻ hóa, tiểu thịt tươi ngon miệng, mọng nước càng chiếm tỉ lệ dày đặc... Tiêu giáo sư chính là một ví dụ, vẻ ngoài cực phẩm, một khi lọt vào trong mắt xanh mẹ nàng, có thể không bằng lang hổ mà cướp đoạt? (Bà mẹ này cũng thật hổ báo quá đi...)Mẹ cô cũng đã bốn mươi, mà vị Tiêu giáo sư này nhìn qua cũng chỉ hai bảy, hai tám tuổi!!Bồi một nữ nhân tuổi đã bốn mươi làm tiểu bạch kiểm, còn không phải vì chút tiền sao? Cái gì mà cao lãnh chi hoa, cái gì