Ninh Tu Viễn nhìn theo bóng dáng người kia, biến mất trong tầm mắt hắn.
Ninh Mặc vẫn cầm chặt trong tay cây kẹo que, hình như nhóc con đã quên luôn vừa nãy nó còn đang khóc, hai giây sau, lại rầm rì khóc hai tiếng, lung lay đến bên cạnh Ninh Tu Viễn, vươn cánh tay múp thịt ra nắm lây góc áo Ninh Tu Viễn.
“Hu hu hu con muốn có mẹ” khuôn mặt nhỏ của bảo bảo đầm đìa nước mắt, hai mắt khóc đến đỏ.
Ninh Tu Viễn hiện tại cũng không có tâm tư để ý đến Ninh Mặc, hắn tìm đến tìm nhân viên của công viên mới biết được, người vừa rồi tên là Kiều Nguyên, là nhị công tử Kiều gia, vẫn luôn ở nước ngoài, gần đây vừa mới trở về nước.
Hắn nghe nói Kiều gia có người con tên Kiều Ngạn, hình như là con một, đương gia nhà họ Kiều đã nằm viện được nửa năm, sau này giao lại công ty cho Kiều Ngạn phụ trách.
·
Kiều Nguyên là ai?
Ninh Tu Viễn cảm giác mình như tách biệt với thế giới, từ khi Sầm Lễ không còn nữa, trạng thái tinh thần hắn không được ổn lắm, cứ một đoạn thời gian là phải tới bệnh viện kiểm tra, sau đó cảm xúc mới ổn định hơn chút.
Ninh Tu Viễn tìm người điều tra tư liệu về Kiều Nguyên, mấy ngày nay đều có chút không yên.
Hắn biết, không ai có thể thay thế được Sầm Lễ.
Người nọ gửi tư liệu về Kiều Nguyên cho hắn, con trai thứ hai nhà họ Kiều, từ nhỏ đã sống ở nước ngoài, sở yếu lý lịch hoàn mỹ không có gì để bắt bẻ, vì gia đình có sản nghiệp xây dựng phát triển ở L thị cho nên mới trở về nước, còn có một vị hôn thê trẻ tuổi xinh đẹp.
Chỉ là trường đại học lúc trước Kiều Nguyên theo học, không tìm được một tấm ảnh chụp nào, cái hắn tra được là sau khi Kiều Nguyên về nước, trong đó là một người mặc áo thạc sĩ, ngược lại cũng khá xinh đẹp.
Ninh Tu Viễn nhìn ảnh chụp hơn nửa ngày, hắn rất ít thấy nét tươi vui rạng rỡ của Sầm Lễ, mà trong ảnh người kia đang mỉm cười, với tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tương lai hết thảy đều là điều mới mẻ.
Ninh Tu Viễn nghĩ, nếu lúc trước hắn đối xử với Sầm Lễ tốt hơn một chút, Sầm Lễ có lẽ cũng sẽ có một tấm ảnh chụp giống người kia, mà không phải bộ dạng thường xuyên ủ rũ bệnh trạng.
Ninh Tu Viễn đặt điện thoại lên bàn, nhất thời cơn đau đầu phát tác.
Giống như những gì trước kia hắn làm với Sầm Lễ, hiện tại bị hoàn trả lại, trong ngăn kéo tủ có không ít thuốc bác sĩ kê khai cho.
Phải uống thuốc mới giảm bớt được cơn đau đầu, trợ lý ở bên ngoài nhẹ nhàng gõ cửa phòng, sau đó mới cầm hợp đồng đi vào, đưa cho hắn kí lên văn kiện.
Ninh Tu Viễn nhìn, đây là công tình hợp tác với Kiều gia.
Kiều Nguyên.
Đại khái là vì hắn tương tư thành bệnh, mới luôn nhận lầm người ngoài là Sầm Lễ.
Từ sau lần đưa Ninh Mặc tới công viên chơi, mỗi ngày về nhà Ninh Mặc sẽ tới tìm hắn hỏi mẹ, khuyên như thế nào cũng không được.
Thời tiết dần trở nên nóng bức hơn, Ninh Mặc mặc một cái áo thun hoạt hình ngộ nghĩnh, lộ ra hai cánh tay bụ bẫm, tóc