Trước cửa bệnh viện tấp nập người đến người đi, Sầm Lễ có chút sợ hãi nơi đông người.
"Em coi tôi như người ngoài sao?" Hàn Kham hỏi.
"..."Sầm Lễ môi mỏng nhấp thành một cái tuyến.
Hàn Kham cúi đầu, thấy Sầm Lễ trên tay cầm thuốc, có lẽ là phát hiến sắc mặt của Hàn Kham, Sầm Lễ đem thuốc trong tay dấu đi.
"Em lần trước đã hứa sẽ mời tôi ăn một bữa cơm, còn được tính không?"
Thôi xong.
"Chúng ta đây đổi nơi nói chuyện." Hàn Kham nói.
Hàn Kham đã nói như vậy, Sầm Lễ cũng không thể cự tuyệt.
Mới đi được vài bước, Sầm Lễ thấy cách đó không xa một thân ảnh, theo bản năng tìm tòi xem xét.
"Làm sao vậy?" Hàn Kham thấy cậu bộ dáng không thích hợp, ở bên cạnh hỏi.
*
Sầm Lễ biết tránh không được, Ninh Tu Viễn sắc mặt đen lại, đi thẳng đến chỗ cậu, Sầm Lễ đem thuốc giấu ở phía sau, sợ bị Ninh Tu Viễn nhìn ra dị thường.
Ninh Tu Viễn tuy rằng không thể nào tập trung nghe giảng bài, nhưng cũng biết tới Hàn Kham, đối phương nổi danh là người đàn ông độc thân hoàng kim, hắn còn nghe mấy nữ sinh ở trong lớp thảo luận qua, Hàn Kham vẫn luôn không có bạn gái, có phải hay không bởi vì thích đàn ông.
Ninh Tu Viễn thấp giọng cười, "Tôi còn nghĩ rằng cậu bị làm sao, hóa ra là đã có người ở bên cạnh.
Sầm Lễ sợ Ninh Tu Viễn sẽ nói bậy, nói," chúng ta về trường học."
"Hắn là?" Hàn Kham hỏi.
"Bạn học của em."
Hàn Kham tự nhiên là không bị lừa, nhìn ra khác thường giưuax hai người kia, huống hồ Ninh Tu Viễn mang một bộ dáng không có ý tốt, như muốn đem Sầm Lễ ăn tươi nuốt sống.
Hàn Kham kéo lấy cánh tay Sầm Lễ, tiến lên trước một bước đem Sầm Lễ che ở sau người," mọi việc cũng nên chú ý thứ tự đến trước và sau, cậu ấy trước đã đáp ứng sẽ cùng tôi cùng đi ăn cơm."
Ninh Tu Viễn nhướng mày, sau đó nhìn Sầm Lễ.
"Thầy Hàn thực xin lỗi, hay là chúng ta hẹn hôm khác." Sầm Lễ thấp giọng nói.
Ninh Tu Viễn cười cười," không cần hẹn hôm khác, như thế nào, thêm một người đến quấy rầy các cậu?
"..."Sầm Lễ không có trả lời.
"Không phiền."
Sầm Lễ ngón tay hơi hơi nắm lại, Ninh Tu Viễn giống như là một quả bom hẹn giờ, thời khắc hiếp bức cậu, cậu không dám tưởng tượng cùng Ninh Tu Viễn có quan hệ dơ bẩn sẽ bị Hàn Kham biết, sẽ rơi vào loại tình cảnh nào đây.
Cậu kính sợ Hàn Kham, đối phương ưu tú là chuyện cậu đời này không thể với tới, ban đầu cậu còn rất nhiều khát khao hướng tới tương lai, hiện giờ cậu chỉ muốn sớm chút tốt nghiệp, sau đó thoát khỏi Ninh Tu Viễn, tương lai,cậu không dám lại nghĩ nhiều.
Hàn Kham thấy Sầm Lễ thân thể không tốt lắm, chọn lựa một nhà hàng khá tốt, anh còn nhớ rõ lần trước Sầm Lễ gọi đồ ăn, lần này cũng giống với lần đó vậy.
Sầm Lễ có chút kinh ngạc.
Người phục vụ lục tục đem đồ ăn bưng lên bàn, Ninh Tu Viễn gắp chút đồ ăn đưa vào chén cậu, "Ăn nhiều một chút, cậu gần đây gầy như vậy, sờ lên đều cộm tay."
"..."Sầm Lễ sắc mặt trắng bệch, không tự chủ được nhìn qua Hàn Kham.
Liếc mắt một cái, thấy sắc mặt anh không có biến hóa.
Có lẽ là hắn quá đại kinh tiểu quái.,
"Cậu là học sinh của L Đại?" Hàn Kham hỏi Ninh Tu Viễn.,
"Đúng vậy." Ninh Tu Viễn không chút nào che giấu nói," tôi có nghe qua mấy tiết giảng của thầy.
"Phải không?"
"Bất quá hầu hết mọi người, đều tới nghe bài giảng, thầy thật đúng là nam nữ không kỵ."
Hàn Kham bưng chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau đó nói, "Là người như thế nào, lại sẽ lấy phương thức như đối đãi với đồ vật."
"Tôi là có chút tâm tư xấu xa, muốn cố tình che giấu." Ninh Tu Viễn thấp trào phúng nói.
Sầm Lễ như tòa châm nỉ*(này chịu thật), bữa cơm này ăn đến không biết mùi vị gì.
Nếu Hàn Kham biết cậu cùng Ninh Tu Viễn có quan hệ, khẳng định sẽ cảm thấy cậu thực ghê tởm đi, sợ là sẽ cùng cậu ăn một bữa cơm mà cảm thấy đen đủi.
Điện thoại Ninh Tu Viễn vang lên, là Giang Ngôn gọi, hắn đều quên đã đáp ứng với Giang Ngôn cùng đi xem phim, tình huống trước mắt này, hắn cũng cũng không muốn đi.
Ninh Tu Viễn tùy tiện ứng phó vài câu, trong điện thoại Giang Ngôn như người mang ý tốt.
Thời điểm rời đi, Ninh Tu Viễn trước tiên gọi người phục vụ tới thanh toán.
"Bữa cơm này là tôi mời thầy Hàn." Sầm Lễ lấy ra ví tiền, một bên nhẹ giọng nói.
Ninh Tu Viễn không để ý đến, trực tiếp đưa thẻ.
Người phục vụ có chút khó xử, không biết nên thanh toán cho ai, nhưng nhìn thấy Ninh Tu Viễn khí tràng tương đối cường, liền tiếp