Buổi trưa Thẩm Tân tan ca, xách một cái túi về nhà.
Bước vào cửa đã nghe thấy tiếng Khương Mạc kêu, có chút kinh ngạc, hỏi Khương Ỷ Lan: “Bố, có chuyện gì thế?”Khương Ỷ Lan mang vẻ mặt ‘Cái thứ mất mặt này không phải tôi sinh ra, nói: “Không biết, con tự vào xem đi.
”Thẩm Tân cười một tiếng, đẩy cánh cửa phòng ngủ đang khép hờ, cô gái nhỏ của anh đang ôm cái gối kích động lăn qua lăn lại trên giường, không biết đang hưng phấn vì chuyện gì.
Nghe thấy tiếng mở cửa, một cái đầu nhỏ chui ra từ trong gối, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng: “Thẩm Tân, anh về rồi!”Cô đi chân trần nhảy xuống giường, nhào vào lòng anh.
Thẩm Tân vội đỡ lấy cô, ôm cô về lại giường: “Không được để chân trần chạm đất, quên à?”Khương Mạc lè lưỡi, thần bí nói: “Nhắm mắt lại, em cho anh xem một bảo bối.
”Câu nói này…….
Khuôn mặt anh khẽ động, dung túng nhắm mắt lại.
“Tèn tén tén ten~ Có thể mở mắt ra rồi.
”Thẩm Tân mở mắt ra liền nhìn thấy cô cực kì khoe khoang rút một tấm thẻ ngân hàng từ trong ví đưa đến trước mặt anh, ngông cuồng bá đạo vô cùng huênh hoang nói: “Anh cầm đi, muốn mua cái gì, tùy anh quẹt.
”Thẩm Tân nhất thời không nhịn được bật cười thành tiếng.
Khương Mạc thấy anh không tâng bốc cô, có chút bất mãn: “Anh cười cái gì? Em là chủ gia đình, cho anh quyền lợi quán xuyến chuyện tiền nong không được sao?”Thẩm Tân nhéo nhéo má cô: “Được, nghe em hết, chủ gia đình.
”Khương Mạc lập tức đắc ý, lại lấy một tấm thẻ khác ra thì thầm nói: “Tấm thẻ này cho bố em, nhưng anh phải để ý ông ấy, không được để ông ấy lấy đi đánh bài, em sẽ kiểm tra tài khoản.
Anh cứ cầm hộ ông ấy trước.
”Thẩm Tân đáng tin hơn bố cô, trước đây tiền nong đều do mẹ cô quản, bố cô chỉ quản tiêu, đến trong túi có bao nhiêu tiền cũng không biết.
Nghĩ đến mẹ, Khương Mạc lại muốn khóc.
Thẩm Tân thấy biểu tình của cô không đúng, vội đưa cái cái túi cho cô: “Xem xem có thích không?”Khương Mạc ngẩn ra một lát, trên bao bì hoa lệ in một cái logo quen thuộc.
Hình như cùng một thương hiệu với chiếc váy cô mặc đi thảm đỏ hôm đó.
Mở túi ra, là một chiếc váy liền thân, có lẽ cùng một loại với chiếc váy năm triệu tệ kia, cũng là dây váy vàng khảm kim cương, thiết kế hở lưng, vô cùng hoa lệ đẹp mắt, chỉ là chân váy không dài, ngày thường cũng có thể mặc.
Khương Mạc đau lòng, mặt cũng nhăn lại: “Bộ váy này rất đắt đúng không?”Cứ cho là không cùng kiểu dáng, dựa vào trình độ cướp tiền của nhãn hiệu này ít nhất cũng phải mấy trăm nghìn tệ.
Thẩm Tân cười nói: “Không đắt, super fake.
”Cô vừa nghe là hàng super fake, lập tức yên tâm.
Thẩm Tân ghé sát tai cô nói nhỏ: “Bộ váy này chuyên mặc cho anh xem, được không?”Anh vẫn nhớ tâm trạng ngày hôm đó, hồi hộp chờ cô trở về, kết quả nha đầu xấu xa này quay đầu liền trang điểm xinh đẹp đi cho người khác nhìn, còn mặc thành như vậy.
Đoạn video đó không biết anh đã xem đi xem lại bao nhiêu lần, đương nhiên cũng nhìn thấy một màn Lâm Thái Lịch đưa tay đỡ lưng cô.
Nơi mà anh chưa từng chạm vào lại bị người đàn ông khác chạm vào trước.
Chỉ có điều loại tâm trạng vi diệu này thật sự không tiện nói với cô.
Nếu như không phải cơ hội vẫn chưa chín muồi, anh thật sự muốn cô mặc bộ váy đó nhìn anh làm cô.
Cho dù Khương Mạc không biết trong đầu anh đang nghĩ chủ ý xấu xa gì, cũng có thể cảm nhận được sự ám muội trong lời nói, mặt đỏ lên, mắng: “Lưu manh"Thẩm Tân chỉ cười không nói.
Nếu như cô biết anh đang nghĩ gì trong đầu, mắng anh lưu manh vẫn là còn nhẹ.
Cô gái nhỏ của anh, còn nửa tháng nữa là tròn mười tám tuổi rồi.
Mấy ngày hôm nay Khương Mạc đặc biệt thanh tịnh, không biết có phải do Thẩm Tân đã chào hỏi qua Nghê Bạt, Nghê Bạt không hề làm phiền cô, chỉ có lần trước tiền được gửi về tài khoản thì gửi cho cô một tin nhắn.
Kết quả hôm nay Nghê Bạt trực tiếp gọi điện thoại đến, Khương Mạc liền biết, kỳ nghỉ của cô kết thúc rồi.
“Nghỉ ngơi đủ rồi có phải là nên bắt đầu làm việc rồi không? Chế nhận được lời mời của một tiết mục tổng hợp, em xem xem có hứng thú không.
”Khương Mạc: “Tiết mục tổng hợp gì?”Nghê Bạt: “Chế gửi qua cho em rồi đấy, em xem đi, không muốn tham gia thì đẩy đi, không phải tài nguyên ngon lành gì.
”Khương Mạc mở mail ra xem.
Tên tiết mục tổng hợp: ực>À, thỉnh thoảng cô xem tivi có lướt qua hai cái, khá tẻ nhạt.
Đạo diễn: Vương Truyền Dương.
Bên dưới là tên các khách mời và một số thông tin khác, đại loại như tỉ lệ theo dõi, lượng truy cập trên mạng, số liệu không hề dễ nhìn.
Cuối cùng, ánh mắt cô dán vào cột nhà đầu tư.
Đằng sau cột nhà đầu tư là một cái tên: Công ty truyền thông văn hoá giải trí Chu Thị.
Nếu cô không nhớ nhầm thì đây là công ty nhà Chu Thiến Thiến.
Nghê Bạt không thấy Khương Mạc trả lời, tưởng cô không vừa ý tài nguyên này, nói: “Không muốn nhận cũng không sao, Vương Truyền Dương là tên đần độn, loại tiết mục sinh tồn này muốn đặc sắc thì phải tìm đặc chủng binh hoặc chuyên gia sinh tồn nơi hoang dã đến tham diễn, kết quả tên ngốc này đều tìm minh tinh, nói trắng ra những người như chúng ta có thể chịu được loại khổ cực này sao? Diễn ngô không ra ngô khoai không ra khoai, hot được mới lạ.
”Bản thân Nghê Bạt còn không thích, nếu không phải đối phương ra giá cao, thậm chí anh còn không buồn đưa cho Khương Mạc xem.
Không ngờ Khương Mạc lại nói: “Anh giúp em nhận tiết mục này đi.
”“!.
.
Cái gì? Em muốn nhận? Khương Mạc, em nhìn cho kỹ, đây là cực hạn cầu sinh, em nhìn lại khách mời tham diễn và đánh giá về tiết mục này trên mạng, kém đến cháy khét, bây giờ em đang phát triển không tệ, đừng vội, đợi một chút, tài nguyên tốt nhiều là đằng khác.
”Nghê Bạt quả thật là một người quản lý giỏi, không hề có ý ép buộc nghệ sĩ, là thật lòng đối tốt với nghệ sĩ dưới tay mình.
Khương Mạc: “Không sao, anh giúp em nhận đi.
”Tiết mục này sẽ không vô duyên vô cớ tìm đến cô, cô lập tức nhớ đến lời Hạ Tiến nhắc nhở cô mấy hôm trước.
Lẽ nào cô không tìm người phụ nữ xuyên không, cô ta lại chủ động đến tìm cô?Nếu đúng như vậy thì cũng tốt, xem ra bọn họ nhất định sẽ chạm chán rồi.
Nghê Bạt lại khuyên thêm vài lần, thấy Khương Mạc kiên quyết từ đầu đến cuối, cạn lời nói: “Đàm phán xong thì chế báo ngày ghi hình cho em.
”Khương Mạc: “Cảm ơn anh Nghê.
”Nghê Bạt đột nhiên được cảm ơn nghiêm túc như vậy làm anh khá ngại, ngừng lại một chút nói: “Có khó khăn thì cứ việc nói ra, không giúp được thì chế cũng có thể nghĩ cách.
”Lần trước anh gọi điện thoại đến là Thẩm Tân nghe máy, nói mấy ngày hôm nay trạng thái của Khương Mạc không tốt, bảo anh đừng sắp xếp công việc cho cô.
Anh liền biết chắc là xảy ra chuyện gì rồi.
Khương Mạc hơi sững sờ, sau đó mỉm cười: “Không có chuyện gì đâu, cảm ơn anh, anh Nghê.
”Thật sự không có chuyện gì, chỉ là biết chuyện của mười năm trước mà thôi.
Nghê Bạt: “Tắt đây tắt đây.
”Một lúc sau, Nghê Bạt lại gọi đến thông báo cho cô, ba ngày sau tiết mục bắt đầu ghi hình, bảo cô chuẩn bị trước, chủ đề của kỳ này là , địa điểm ghi hình gần vòng bắc cực, sẽ rất lạnh.
ước>Khương Mạc tính toán trong lòng, bảo Nghê Bạt tạm thời đừng nói với người khác, cô sợ bố cô và Thẩm Tân biết được sẽ lo lắng.
Nghê Bạt đồng ý: “Xí, lắm chuyện.
Được rồi, không có sự đồng ý của em, chế sẽ không nói cho ai biết.
”Khương Mạc ra báo cáo lịch trình của mình cho Khương Ỷ Lan.
Khương Ỷ Lan nghe xong, hỏi: “Tiết mục tổng hợp gì? Khi nào?”Khương Mạc: “Ai ya, chính là loại tiết mục tổng hợp ngoài trời, bố cũng không xem.
” Rồi cô trực tiếp nói luôn thời gian.
Khương Ỷ Lan tưởng là kiểu tiết mục nấu ăn, chơi trò chơi nên không để trong lòng, vừa nghe cô nói thời gian: “Ai ya~, hôm đó đúng lúc bố phải đi Thiên Ngu phỏng vấn.
“! ! Bố thật sự chuẩn bị