Khương Ỷ Lan ngồi trên giường, mở ví tiền ra nhìn ảnh vợ, trong đầu tua lại cuộc đối thoại vừa rồi với Thẩm Tân.“Bố, con có thể hiểu được cảm giác của bố, con đợi nhiều năm như vậy, Mạc Mạc vừa mới trở lại, mới mười tám tuổi, con cũng cảm thấy cô ấy chỉ là một đứa trẻ, nhưng con đã hai mươi tám tuổi rồi, bọn con kết hôn nhiều năm như vậy, con sẽ để cô ấy từ từ thích ứng với thân phận mới.”Khương Ỷ Lan chạm vào gương mặt người phụ nữ trong bức ảnh, thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói: “Haizz, Thẩm Tân nói đúng, nhưng…..”Con gái bảo bối của ông rõ ràng mới mười tám tuổi, còn chưa biết gì, vẫn là một cây cải trắng trong sáng ngốc nghếch ông yêu thương mười tám năm, chớp mắt liền bị thằng nhãi ranh Thẩm Tân gặm mất, ông khó chịu.Nghe thấy tiếng mở cửa, ông vội vàng gấp ví lại, quay đầu, cửa phòng mở ra một cái khe, một cái đầu nhỏ từ trong khe thò ra.Ông lại không nhịn được thở dài một hơi, rõ ràng vẫn là một đứa trẻ.“Vào đi, thập thà thập thò làm gì hả?”Khương Mạc đẩy cửa ra, cười hê hê đi vào, Khương Mạc nhìn thấy mắt Khương Ỷ Lan hồng hồng, tim như bị ai túm lấy, suýt nữa thì rơi nước mắt: “Bố lại nghĩ đến mẹ phải không?”“Nghĩ đến bà ấy làm gì? Nghĩ đến con!”Vừa nghe không phải nhớ mẹ, Khương Mạc liền thở ra một hơi, ép nước mắt trở lại, khó hiểu nói: “Nghĩ đến con làm gì chứ?”“Nghĩ đến con ngốc nghếch đần độn, sợ con bị đàn ông lừa.”Khương Mạc không phục: “Con ngốc chỗ nào chứ? Hơn nữa Thẩm Tân dám lừa con con sẽ cho anh ấy một trận!”Khương ỷ Lan: “Được rồi, con giỏi, sau này chuyện con và Thẩm Tân bố không quản nữa, con tự mình để ý một chút, đừng có ngốc nghếch bị đàn ông nói vài câu dễ nghe giả vờ đáng thương dỗ dành một tí là cái gì cũng đồng ý.
Nhớ rõ chưa?”Khương Mạc nghiêm túc gật đầu: “Được, con nhớ rồi.”Khương Ỷ Lan: “...........”Ai da đứa con gái ngốc này, rốt cuộc có hiểu ý của ông không vậy?Nhưng có một số thứ người làm cha như ông không tiện nói ra miệng.Nếu mẹ cô ở đây thì tốt rồi, nha đầu ngốc này nghe lời mẹ nhất.“Được rồi được rồi, đi đi, đi đi.”Ông xua tay, nhìn thấy nha đầu ngốc này ông lại đau đầu.Thấy bố nhìn có vẻ không đau lòng nữa, Khương Mạc làm mặt quỷ với ông, ‘hừ’ một tiếng xoay người đi ra.Cô hiểu hết, mới không để Thẩm Tân nói cái gì liền đồng ý c.ái ấ.y.Kéo ngăn kéo ra, nhìn thấy một miếng dán ngực nằm lẻ loi trong hộp, mặt cô đột nhiên đỏ lên.Vừa rồi lúc Thẩm Tân đi có nói một câu: “Muốn lấy lại miếng dán ngực của em, tối nay đến tìm anh.”Aaaaaaa! Cô lăn qua lăn lại trên giường, cái người xấu xa này, miếng dán ngực của cô quả nhiên là bị anh lấy đi.Bi.ến thái trộm miếng dán ngực của con gái!Khương Mạc không hề biết mấy hôm quay tiết mục rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện.Mấy hạng mục đầu tư nhà họ Chu liên tiếp xảy ra vấn đề, người của những bộ phận liên quan đến giấy tờ, thuế vụ ngày nào cũng đến kiểm tra.Không chỉ có vậy, bên ngân hàng cũng bắt đầu thúc giục đòi nợ, hạn chế cho vay.Chuỗi vốn nhà họ Chu lập tức bị chặt đứt.Mọi người đều đoán già đoán non liệu có phải nhà họ Chu đắc tội ông lớn nào nên bị chỉnh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, căn bản không có ông lớn nào như vậy.Chu Thiến Thiến vừa lòng hả dạ về nhà, phát hiện bầu không khí nhà họ Chu ảm đạm bi thảm, bố Chu nhìn thấy cô ta, đột nhiên nói: “Thiến Thiến, bây giờ con đi tìm Hạ Tiến, hỏi xem Hạ gia có thể cho chúng ta mượn một khoản tiền để quay vòng vốn một chút không.”Chu Thiến Thiến nghệt mặt ra, thất thanh: “Bố nói gì cơ?”Nhà họ Chu mà phải vay tiền quay vòng vốn?!Bố Chu nói sơ qua về tình hình trong nhà: “Con bảo Hạ Tiến yên tâm, chỉ cần chống đỡ qua trận này, số tiền này bố sẽ trả lại theo lợi tức cao nhất.”Chu Thiến Thiến tỉnh lại từ trong niềm sung sướng bôi đen Khương Mạc, ngơ ngác gật đầu, lái xe đến nhà Hạ gia.Đi được nửa đường, đột nhiên cô ta phản ứng lại, nếu như sau này nhà họ Chu thật sự thất bại, vậy không phải cô ta đang lấy tiền tương lai của mình bù cho nhà mẹ hay sao?Không được, cô ta phải khống chế nguy hiểm mới đúng.Tiền thì nhất định phải cho mượn, nhưng không được cho mượn quá nhiều.Bố Chu biết Hạ Tiến và con gái tình cảm tốt, mặc dù gần đây hai đứa nhỏ hình như có chút mâu thuẫn, nhưng Hạ Tiến gặp ông vẫn cung kính như trước, rõ ràng vẫn coi ông như Thái Sơn* tương lai mà đối đãi.*Ý chỉ bố vợChỉ Cần Thiến Thiến nói rõ tình hình trong nhà, Hạ gia không thể không ra tay giúp đỡ.Đúng lúc này, điện thoại của ông đột nhiên nhận được một tin nhắn, người gửi là số ảo.Mở ra xem, chỉ có một câu: “Cuộc đối thoại của Hạ Tiến và con gái ông.”Bên dưới là một liên kết.Bố Chu không phải một tên ngốc không hiểu gì, đương nhiên biết sự tồn tại của hacker, nhưng…..Ông nhớ đến sự bất thường gần đây của con gái, còn cả sự nhắc nhở như vô tình như cố ý của Hạ Tiến, cắn răng mở tất cả các ràng buộc tin tức quan trọng được liên kết với điện thoại này.Sau đó mở liên kết kia.[Hạ Tiến..] Là giọng của Chu Thiến Thiến con gái ông, [Bố em bảo em đến mượn tiền anh, gần đây hình như tiền vốn nhà em xảy ra chút vấn đề…..]Bố Chu vốn dĩ đang nghĩ, không có vấn đề gì mà, một giây sau, đột nhiên ông ta trợn to mắt, nghe nói con gái nói: [Nhưng em sợ nhà em đến lúc đó thật sự xảy ra vấn đề không trả lại được, anh không cần cho nhà em mượn quá nhiều….
Anh cũng nói với cô chú một tiếng, nếu bố em đi vay tiền đừng cho ông ấy mượn nhiều quá.”Bố Chu nghe xong cả người lạnh lẽo, đây chính là cô con gái mà ông ta thương yêu từ nhỏ đến lớn ư?Vẫn chưa kết hôn mà đã nghiêng về nhà chồng rồi?Nó còn nhớ mình họ Chu không?Bố Chu hung hăng cho mình một cái tát.Ông ta là người kinh doanh, thường xuyên làm mấy trò trốn thuế, làm giả tài khoản, nhưng ông ta tự nhận là người có ơn phải trả, tuyệt đối không làm ra loại chuyện ăn cháo đá bát.Sao ông ta có thể dạy ra một đứa vong ơn bội nghĩa không có lương tâm như vậy?Nhà họ Chu chỉ là bị đứt nguồn vốn, không phải xảy ra vấn đề từ gốc rễ, chỉ cần vượt qua chuyện này thì tất cả đều sẽ tốt lên.Sao trong mắt con gái, nhà ông ta cứ như đang trên đường phá sản vậy?Tiếp đến người này gửi liên tiếp ba tin nhắn:[Đừng hỏi tôi bất cứ vấn đề nào liên quan đến con gái ông, trực tiếp đi tìm Hạ Tiến!][Đừng hỏi tôi bất cứ vấn đề nào liên quan đến con gái ông, trực tiếp đi tìm Hạ Tiến!][Đừng hỏi tôi bất cứ vấn đề nào liên quan đến con gái ông, trực tiếp đi tìm Hạ Tiến!]Ba lần, còn cả ba dấu chấm than đỏ chói cuối câu, đại biểu câu nói này quan trọng đến mức nào.Ông ta run tay trả lời một câu: “Cậu là ai?”Đối phương trầm mặc rất lâu mới trả lời: “Đi tìm Hạ Tiến.”Sau đó đột nhiên tất cả tin nhắn đều bị xoá sạch trong nháy mắt, không để lại bất cứ dấu vết gì.Nếu không phải ông ta tự tát một cái trên má vẫn còn đau rát, thậm chí ông ta còn cảm giác như mình đang nằm mơ.Ông ta thất thần một lúc, đột nhiên đứng dậy đi ra ngoài.Ông ta muốn đi tìm Hạ Tiến hỏi xem, tất cả chuyện này rốt cuộc là thế nào.Đứa nhỏ Hạ Tiến này cũng là ông nhìn cậu ta trưởng thành, chắc… chắc sẽ không lừa ông ta.Thẩm Tân xoá bỏ dấu vết anh để lại, cấu lòng bàn tay để bản thân bình tĩnh lại.Anh biết anh đang mạo hiểm, nhưng không mạo hiểm không được.Cô gái của anh càng ngày càng loá mắt, ánh sáng tỏa ra ai cũng không ngăn lại được, bắt buộc phải huỷ nốt cơ hội xuyên không cuối cùng của cô ta trước khi cô ta hối hận。Bắt buộc anh phải hành động nhanh hơn.Nhanh hơn, nhanh hơn nữa… càng nhanh càng tốt.Anh mở lòng bàn tay, một bông hoa nhỏ màu hồng nở trên tay anh, Tân vê cảm giác rất mềm mại, đàn hồi, dán lên nơi diều diễm nhất trên cơ thể cô.Thật không công bằng, một thứ nhỏ bé như thế này cũng có thể tùy tiện tiếp xúc với cơ thể cô mà anh lại không thể.Lâu như vậy rồi, anh chẳng qua cũng chỉ là….sờ nhẹ qua một lần, một lần mà thôi.Tối nay cô gái nhỏ của anh liệu có đến như lời hứa?Khương Mạc đang ngủ thì nghe thấy tiếng Thẩm Tân về, mơ màng một lát, cô nhớ lại lời nói lúc sáng, đi dép vào, nhẹ nhàng ra khỏi phòng, tránh để bố cô nghe được Thẩm Tân lại bị mắng.Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đối diện, cô lắc mình đi vào rồi lập tức đóng cửa lại, không phát ra một tiếng động nào.Cô cười trộm một tiếng, ngẩng đầu lên, ý~, trong phòng không có người?Một giây sau, cô nhìn thấy nhà vệ sinh sáng đèn, có tiếng sột soạt từ bên trong truyền ra.Cô nhón chân đi lại gần, đứng sát vào tường, đợi anh đi ra sẽ hù anh.“....Ưm…..Mạc Mạc……”Giọng đàn ông từ sau cánh cửa truyền đến.Khương Mạc kinh ngạc, buột miệng nói: “Sao anh biết em đến?”Lời vừa nói ra, cô liền phản ứng lại, giọng của Thẩm Tân có gì đó sai sai, mang theo tiếng r.ên rỉ.Động tĩnh bên trong cũng lập tức biến mất.Không khí yên tĩnh một cách quá đáng.Thật nóng, một giọt mồ hôi lăn xuống từ thái dương cô, mồ hôi dường như thấm ướt quần áo, không khí nóng ẩm tràn lên, xông mặt cô đỏ rực.Cô vừa xấu hổ vừa khó xử muốn chết, trong lòng mắng anh biế.n thái, làm cái đó thì làm cái đó, sao lại còn gọi tên cô.Cô xoay người muốn chạy, cửa lạch cạch mở ra, người đàn ông đứng trước cửa, ánh mắt yếu ớt nhìn cô.Khương Mạc quét mắt nhìn anh một lượt, đôi mắt liền dựng đứng.Aaaaaaaa! Cô đi chết đây, quả nhiên anh đang làm chuyện đó, trên người khoác một cái áo tắm lỏng lẻo, trên mặt không biết là nước hay là mồ hôi, lấm tấm phản xạ lại ánh đèn, biểu tình có chút kì quái.Khương Mạc bị anh nhìn càng nóng hơn, bất giác lùi về sau một bước, liếm liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt dao động: “Cái đó…...Em đi trước đây……..”Thẩm Tân không lên tiếng, Khương Mạc cứng nhắc đi đến cửa, đằng sau truyền đến giọng đàn ông trầm khàn yếu ớt: “Cái này…… không muốn nữa sao?”Cô quay đầu, thấy anh như cười như không nhìn mình, một tay giơ lên giữa không trung, bông