Kết quả mấy ngày tiếp theo, bố Chu đều đi sớm về muộn, Chu Thiến Thiến không gặp được ông.Khó khăn lắm hôm nay Chu Thiến Thiến mới nghe thấy tiếng bố Chu gọi điện thoại ở dưới tầng, vội vàng chạy xuống, vừa hét một tiếng “Bố.” liền nghe thấy giọng nói vui vẻ của bố Chu: “Sau này tiết mục chính là của quý công ty, nếu quý công ty có bất kỳ thắc mắc nào thì có thể gọi điện đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”ực>Vậy mà bố Chu lại bán bản quyền của tiết mục !ực>Trước mắt Chu Thiến Thiến tối sầm, ngất ngay trên cầu thang.Suy nghĩ duy nhất trước khi mất đi ý thức của cô ta, may mà cô ta thông minh, kịp thời để tổ tiết mục xoá bỏ video gốc._ _Tin tức nhanh chóng truyền khắp mạng xã hội.ực>Nghê Bạt gọi điện thoại đến, bảo Khương Mạc yên tâm đợi, nhà tư bản sắp xếp ổn thoả chuyện bên này, tiết mục này sẽ khai máy lại từ đầu, đồng thời cũng giúp Khương Mạc làm sáng tỏ tư liệu đen trong lúc trước.ực>So với tư liệu đen, Khương Mạc hiển nhiên để ý người phụ nữ xuyên không hơn: “Vậy chuyện khởi kiện Chu Thiến Thiến thì sao?”Nghê Bạt: “Đương nhiên tiếp tục! Đổi nhà đầu tư không có nghĩa có thể xóa bỏ tất cả việc tốt mà mấy người đó làm, chế sẽ liên hệ với người bên quan toà, xin mở phiên toà nhanh nhất có thể.Không biết có phải do quá hận, Khương Mạc ngược lại không có cảm giác nghiến răng nghiến lợi, giọng nói có chút lạnh nhạt: “Không những phải bồi thường tiền, em còn muốn cô ta công khai xin lỗi em.”Nghê Bạt: “Yên tâm, tuyệt đối không thể thiếu xin lỗi được.”Trên mạng cũng sôi nổi truyền tai nhau.Nếu như là tiết mục khác, đổi thì đổi, mọi người không care, nhưng lại chính là tiết mục này, mấy hôm trước có nhân viên nội bộ của tiết mục tiết lộ, nói tiết mục cố ý cắt ghép bôi đen Khương Mạc là nhận chỉ thị của nhà đầu tư, lúc này tin tức đổi nhà đầu tư vừa được tung ra, cộng đồng mạng lập tức chen lên, muốn đợi xem nhà đầu tư mới có vạch trần chân tướng của vụ cắt ghép biên tập kia.Đến lúc tên của nhà đầu tư được treo lên, quần chúng ăn dưa lập tức phun dưa.Lại là S&M!Khuong Mạc và S&M có phải quá có duyên rồi không?!Nói trùng hợp, trùng hợp có chút quá đáng.
Nói không trùng hợp, vậy S&M nhằm vào cái gì?Chẳng nhẽ Khương Mạc thật sự câu được lão đại của S&M?Không thể nào, chưa từng nghe nói cô có qua lại gì với S&M.Nhưng những thứ này hiện tại hiển nhiên không quan trọng, trọng điểm là ác ý cắt ghép biên tập là chuyện gì thế này? Tổ tiết mục lại nhận chỉ của ai? Tại sao đối phương ác ý muốn bôi đen Khương Mạc?ực>Rất nhanh bên S&M đã tuyên bố, sa thải thay đổi một số thành viên của tổ tiết mục bao gồm cả đạo diễn, đồng thời tuyên bố thay đổi phiên bản, sửa tên thành: , trừ bốn vị khách mời hiện tại, sẽ mời thêm hai vị khách mời.
Theo chính sách yêu cầu của chính phủ, trong hai vị khách mời phải có một người hoàn toàn là người bình thường.ực>Tổ tiết mục được thành lập ngay sau đó, đồng thời công bố tình hình sự việc ác ý cắt ghép biên tập trong tiết mục kỳ trước.
Trừ Khương Mạc, ba thành viên còn lại cũng lần lượt đăng weibo biểu thị Khương Mạc biểu hiện vô cùng tốt trong quá trình ghi hình, kỳ này mọi người có thể thắng tất cả đều nhờ vào Khương Mạc.ực>Chuyện đã đến mức này, coi như Khương Mạc lại lật mình một lần nữa, vấn đề duy nhất là tổ tiết mục quay video gốc đã bị người khác xóa bỏ trước đó.Không có video gốc chính là thiếu vật chứng quan trọng nhất, nhân chứng có thể làm giả, nhưng vật chứng không thể.Cộng đồng ăn dưa bán tín bán nghi, có một số người nhạy bén đã đánh hơi được mùi không bình thường.Đầu tiên là ác ý cắt ghép biên tập, sau đó là xóa bỏ video gốc, hành động của tổ tiết mục không giống như chỉ vì tăng độ hot, mà càng giống như…..chính là cố ý nhằm vào bôi đen Khương Mạc.Tại sao? Một tiết mục lại vô duyên vô cớ bôi đen một nữ minh tinh?Sao có thể?Vào lúc mọi người còn đang nghi hoặc, đoàn đội của Khương Mạc tuyên bố chính thức khởi kiện con gái duy nhất của Đổng sự trưởng công ty truyền thông Chu Thị Chu Thiến Thiến tội ác ý làm tổn hại hình tượng cá nhân của Khương Mạc, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự nghiệp và danh dự của Khương Mạc, yêu cầu đối phương công khai xin lỗi, đồng thời bồi thường năm triệu nhân dân tệ.Lúc này mọi người mới biết, chỉ thị tổ tiết mục ác ý cắt ghép biên tập lại chính là Chu Thiến Thiến.Dân mạng càng không hiểu.Một nữ nghệ sĩ như Khương Mạc, căn bản không có xung đột lợi ích với thiên kim nhà họ Chu bạch phú mỹ này, thậm chí có khả năng hai người không quen nhau, thiên kim nhà họ Chu sao phải làm vậy?Quá khó hiểu.Đến lúc có người đào ra ngày hôm đó, Chu Thiến Thiến đến trước đi trên thảm đỏ, mặc trang phục cao cấp ba triệu tệ của thương hiệu X, Khương Mạc đến sau, mặc bộ váy mượn cùng thương hiệu trị giá năm triệu tệ, sau đó tất cả các báo đưa tin đều bị Khương Mạc độc chiếm.Quần chúng ăn dưa sụp đổ nghĩ, không phải chứ, chỉ vì chuyện thảm đỏ chưa từng nói chuyện thậm chí còn chưa từng chạm mặt lại có thể hận người ta đến mức này, thiên kim nhà họ Chu bị điên sao?Lúc này lại có người bạo ra, đứa con gái đần độn Khinh Vũ Phi Dương trong vụ ‘trận chiến một trăm mười nghìn tệ lúc trước chính là Chu Thiến Thiến, Ám Dạ Tài Quyết Giả, cũng là bạn trai ngoài đời của cô ta cũng đã chia tay với cô ta.Thì ra thù oán được tạo ra như vậy sao!Chu Thiến Thiến lập tức bị dân mạng đứng về phí Khương Mạc mắng cho thê thảm.Khương Mạc gọi cho Hạ Tiến: “Xin lỗi, đợi bạn gái cậu tỉnh lại, cậu thay tôi xin lỗi cô ấy.Người làm việc xấu là người phụ nữ xuyên không nhưng người chịu nghe mắng chửi lại là Chu Thiến Thiến, Khương Mạc từng chịu nỗi uất ức này, biết được Chu Thiến Thiến thật sự tỉnh lại sẽ có bao nhiêu bỡ ngỡ.Hạ Tiến: “Đội trưởng, chuyện này là bắt buộc, em hiểu, đợi Thiến Thiến quay lại chúng ta lại nghĩ cách.
Hơn nữa, bọn em phải cảm ơn chị mới đúng, nếu không phải chị giúp đỡ, có thể em cũng sẽ như anh Thẩm, chỉ có thể mờ mịt chờ đợi không biết phải làm gì, không biết khi nào là kết thúc.”Thẩm Tân không nghe được âm thanh của nữ nhân xuyên không và hệ thống, thậm chí anh còn không biết người phụ nữ xuyên không kia có rời đi hay không, anh không biết gì cả, vì một tia hy vọng mù mịt, gò bó bản thân đợi mười năm.Khương Mạc bị câu nói này làm cho lại muốn khóc.Cô vội vàng tắt điện thoại, muốn gặp anh, muốn nhìn thấy anh ngay lập tức.Cô túm lấy đồ đạc chạy ra ngoài, thậm chí dép cũng không kịp thay.Bây giờ cô muốn hôn anh, muốn ôm anh……Khương Mạc bắt một chiếc taxi trực tiếp đến cổng S&M, trả tiền, giẫm trên đôi dép lê chạy bồm bộp vào bên trong.Đến cửa, bị bảo vệ cản lại: “Tiểu thư, xin hỏi cô tìm…”Khương Mạc ngẩng đầu, lộ ra gương mặt đeo khẩu trang: “Tôi tìm Thẩm Tân.”Thẩm Tân?Đây là ai?Bảo vệ nghệt mặt.Đúng lúc này, đuôi mắt Khương Mạc quét qua một bóng dáng quen thuộc, là nữ nhân viên trong nhóm nhỏ của Thẩm Tân.Tống Hòa Linh cũng nhìn thấy Khương Mạc, cô đi dép lê, nhìn có chút lôi thôi, bị bảo vệ cửa chặn lại.Bước chân cô ta dừng lại, đi đến.Khương Mạc cười với cô ta từ xa: “Hi, cô có thể đưa tôi đi tìm Thẩm Tân không?”Khóe miệng Tống Hoà Linh nhếch lên, ngăn lại câu ‘Tống Tổng’ bảo vệ chuẩn bị nói, nói: “Nơi làm việc của Thẩm Tân không cho phép người ngoài vào, cô ở bên ngoài đợi một lúc, tôi đi gọi anh ấy xuống.”Hả? Vậy sao?Khương Mạc có chút thất vọng, cô có số điện thoại của Thẩm Tân, muốn gọi anh cô không biết tự gọi sao?Chỉ là cô muốn cho anh một bất ngờ.Cô cúi đầu ủ rũ: “Không cần đâu, cô đừng nói với anh ấy là tôi đến, tôi đợi anh ấy trong quán Starbucks bên cạnh được rồi.”Starbucks ở ngay dưới tầng của S&M, như vậy anh vừa tan làm liền có thể nhìn thấy cô, nhất định sẽ rất vui.Tống Hoà Linh cười đồng ý, không nói cho cô biết Thẩm Tân căn bản không về qua đường này.Cô ta đột nhiên nói: “Vậy chúng ta kết bạn weixin đi, cô có bất kỳ câu hỏi nào liên quan đến vấn công việc của Thẩm Tân đều có thể hỏi tôi.”Khương Mạc biết Tống Hoà Linh không có ý tốt, nhưng cô vẫn muốn xem xem đối phương muốn làm gì.“Được thôi.” Cô vui vẻ lấy điện thoại ra, thêm bạn bè với cô ta.Tống Hoà Linh mỉm cười quay người rời đi, lúc đi tìm Thẩm Tân báo cáo công việc, không nói một lời thừa thãi nào, nói xong liền đi.Cô ta ác ý nghĩ, cô ta đang cố gắng làm theo ý Thẩm Tân làm một cộng sự làm việc mà thôi.Khương Mạc ngồi đợi bên cửa sổ trong quán Starbucks, vừa hay có thể nhìn thấy nhân viên tan làm đi qua trước mặt, cũng có thể nhìn thấy xe đi ra từ nhà để xe dưới hầm.Hơn sáu giờ tối, lục đục có người tan làm.Không ít người tan làm đều chú ý đến cô gái nhỏ đi dép lê ở trong quán, đeo khẩu trang, nằm bò trên bàn nhìn ra bên ngoài, giống như đang đợi người.Trong lòng không nhịn được ngưỡng mộ, không biết ai có phúc như vậy, bạn gái xinh đẹp đáng yêu, lại ngoan ngoãn như vậy.Khương Mạc đợi đến tối mịt, ngoài trời không biết đổ mưa từ lúc nào.Cô buồn chán muốn chết, nhưng không dám chơi game, sợ Thẩm Tân đi ra cô không nhìn thấy.Mãi đến chín giờ tối, Tống Hoà Linh lái xe đi ra nhìn thấy Khương Mạc, kinh ngạc cầm ô bước ra, đứng bên ngoài cửa kính gửi tin nhắn cho cô.“Sao cô lại ở đây?”Khương Mạc chạy ra, đầu đội mưa phùn: “Tôi đợi Thẩm Tân.”Khóe miệng Tống Hòa Minh nhếch lên tạo thành một nụ cười không rõ ý tứ, kinh ngạc nói: “Thẩm Tân tan làm từ lâu rồi.
Cô ở đây nhất định không đợi được anh ấy.”Tan làm rồi?Nhưng cô không nhìn thấy mà.Cô luôn nhìn chăm chú, không thể nhìn sót được.“Không ngờ cô lại đợi ở đây, biết trước tôi đã nhắc nhở cô một chút, Thẩm Tân không đi qua đường này, có đường dành riêng cho anh ấy.”Khương Mạc nhìn cô ta, trong mưa phùn dày đặc, Tống Hoà Linh cong khoé miệng, trên mặt là bóng tối do đèn đường bên cạnh chiếu xuống, trong mắt cô ta như ẩn giấu bí mật nào đó, chỉ có cô không biết.Cô ướt mưa, cảm thấy có chút lạnh.Đột nhiên, ánh sáng chói mắt phía trước lóe qua.Cô híp mắt, một chiếc xe dừng bên đường, cửa xe mở ra, người đàn ông ngược sáng bước anh đến.Một giây sau, cô bị ôm chặt vào lồng ngực nóng bỏng.Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông nóng bỏng, giúp cô che lại mưa phùn lất phất.“Thẩm Tân…….” Cô dựa vào lòng anh, nhỏ giọng nỉ non.“Tiểu ngốc nghếch, em đến lúc mấy giờ? Sao không gọi điện cho anh, hửm?” Anh lấy áo bọc lấy cô, gác cằm lên mái tóc đã ướt nước mưa cô, giọng nói hơi khàn.Khương Mạc không nói cô đã đợi anh mấy tiếng, ngẩng mặt lên, cười đến mặt mày cong cong: “Muốn cho anh một bất ngờ.”Thẩm Tân cũng không cần cô nói, mưa đã rơi mấy tiếng rồi, cô không mang theo ô trên người, lúc đến khẳng định vẫn chưa mưa.Mặc ít như vậy, tay chân đều lạnh.Yết hầu anh căng chặt, cởi áo ra khoác lên người cô, vỗ nhẹ lưng cô: “Ngoan, vào trong xe đợi anh, anh có mấy câu phải nói với đồng nghiệp.”Khương Mạc nhìn Tống Hòa Linh, lại nhìn Thẩm Tân, kiễng chân thì thầm vài câu vào tai anh, sau đó ngoan ngoãn vào trong xe ngồi đợi.Thẩm Tân thu lại tầm mắt, dịu dàng bịn rịn trong mắt biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là sự lạnh lẽo sắc nhọn: “Tại sao không nói cho tôi vợ tôi đang ở bên dưới?”Nếu như không phải lúc về nhà phát hiện Tống Hoà Ling trốn trong xe nhìn anh chằm chằm, trong lòng anh thấy không đúng quay đầu lại nhìn thì cô gái nhỏ của anh còn phải ở đây đợi bao lâu?Nụ cười trên mặt Tống Hòa Linh đã biến mất từ khoảnh khắc Thẩm Tân xuống xe, rõ ràng cô ta ngồi trong xe nhìn Thẩm Tân rời đi mới bước ra, sao lại thế này?Đón ánh mắt lạnh nhạt hơn cả nước mưa của người đàn ông, cô ta gồng mình nói: “Không nói chuyện riêng, tôi là đang làm theo yêu cầu của ngài.”Thẩm Tân gật đầu: “Tống Tổng đúng là đã làm đúng phận sự, vậy thì, hạng mục công ty viện trợ xây dựng ở Châu Phi thiếu một người phụ trách, mấy hôm nữa Tống Tổng đi báo danh đi.”Tống Hòa Linh không thể tin được nhìn anh: “Anh muốn đuổi em đi Châu Phi?”Rời khỏi trụ sở chính, cái này có khác gì bị lưu đày?Thẩm Tân: “Nếu như Tống Tổng không đồng ý có thể đi tìm con đường thăng quan tiến chức khác.”Nói xong anh nhìn cũng không nhìn Tống Hòa Linh một cái, quay người vào trong xe.Tống Hòa Linh cầm ô đứng giữa mưa, thông qua kính chắn gió, nhìn thấy người đàn ông ôm cô gái lên đùi, nâng mặt cô lên, cực kì đau xót hôn lên môi cô.Xe tự động điều khiển đầu xe, biến mất trong làn mưa dày đặc.Khương Mạc giận đùng đùng cắn v.ào cổ Thẩm Tân: “Cô ta khoe khoang hiểu anh nhiều hơn em.”Cô lại không ngốc, sao có thể không nghe ra hàm ý trong lời nói của Tống Hòa Linh.Thẩm Tân ‘Ừm’ một tiếng, lấy khăn giấy ra chăm chú lau tóc cho cô.Khương Mạc nhìn anh, đột nhiên túm lấy caravat của anh, nâng cằm lên: “Có phải anh có chuyện gì giấu em đúng không?”Nếu cô không nhìn nhầm, chiếc xe Tống Hòa Linh đi hôm nay cô từng nhìn thấy ở cửa hàng 4s, còn đắt hơn cả chiếc xe của Thẩm Tân.Một nhân viên bình thường trong team của Thẩm Tân sao có thể mua nổi chiếc xe đắt như vậy?Trừ phi Tống Hòa Linh là phú nhị đại, ăn cơm không dựa vào tiền lương.Động tác của Thẩm Tân hơi dừng lại, gật đầu: “Đúng là có một số chuyện giấu em, nhưng đều là chuyện nhỏ liên quan đến công việc, không quan trọng một chút nào.”Khương Mạc hồ nghi: “Thật không?”Thẩm Tân: “Thật, sau này sẽ từ từ nói cho em biết.”Khương Mạc thả caravat ra: “Không được phép lừa em.”“Ca ca đã từng lừa em lúc nào chưa?”Anh lừa cô nhiều rồi!Khương Mạc giận phùng mang trợn má.Thẩm Tân: “Ngoan,