Không khí kinh dị căng thẳng gì đó, đều bị hai bảo vật sống này phá hoại sạch sẽ.
“Phụt ha ha ha ha ha ——” Tạ Tiểu Lâu không nhịn được vịn vào khung cửa, bò ra bên cạnh cười như tên ngốc.
Khương Mạc vừa nói xong câu này liền biết chắc sẽ bị [bíp] chèn vào, nghe vậy lập tức đổi cách nói, càng thêm lý lẽ hùng hồn: “Tôi với ông xã tôi đang chơi nhập vai, không được sao?”Tạ Tiểu Lâu: “Ha ha ha ha.
”‘Đầu bếp gồng mình chống lại tâm tình sụp đổ, hung hăng trừng mắt với Khương Mạc, tiếp tục dẫn dắt tình huống, “Vậy thì cô hãy chứng minh với tôi là cô nói thật.
”Khương Mạc: “Chứng minh thế nào?”‘Đầu bếp: “Đi nấu cơm! Nếu như làm tốt thì tôi sẽ tin các người không phải là bác sĩ.
”Khương Mạc: “! ! !.
”Mặc dù không hiểu logic của chương trình chạy kiểu gì, tại sao nấu cơm ngon có thể chứng minh bản thân không phải là bác sĩ, nhưng bây giờ cô không care chút nào, chỉ cần thả Thẩm Tân ra là được.
‘Đầu bếp cầm chìa khóa đi đến, mở khoá lồng sắt, Khương Mạc lập tức khom lưng thò tay vào kéo Thẩm Tân ra.
Vậy mà trên tay Thẩm Tân vẫn còn đeo một cái còng tay, còng anh như còng tội phạm.
Khương Mạc đau lòng phát khóc, tổ tiết mục quá xấu xa rồi, Thẩm Tân không phải người trong giới giải trí, lần đầu tiên anh tham gia trò chơi kiểu này, lại còn bị khoá.
Cô cầm cổ tay anh lên xem, không nghĩ đến còng tay lại là đồ thật, không nhịn được hỏi: “Có đau không?”Thẩm Tân giơ tay mờ má cô, dịu dàng nói: “Không sao, không đau.
”Khương Mạc không tin, cổ tay anh đều bị chà xát đỏ lên rồi.
Hai người bên cạnh đều lộ ra biểu tình ‘hết chịu nổi.
Sến súa chết mất!“Mau đến mở còng tay cho anh ấy.
” Khương Mạc hét ‘đầu bếp.
‘Đầu bếp: “Không được! Mở ra các người chạy mất thì sao?”Khương Mạc: “Anh thả anh ấy ra, khoá tôi lại.
”Thẩm Tân: “Cứ để thế này cũng được.
”Khương Mạc: “Không được! Tay anh đều bị chà xát đỏ lên rồi.
”“Đủ rồi đủ rồi!”‘Đầu bếp muốn nhịn cuối cùng cũng không nhịn được lấy chìa khoá ra: “Khoá hai người lại cùng một chỗ, thế là được chứ gì?”Mắt Khương Mạc sáng lên, nhanh chóng giơ tay phải của mình ra.
Lạch cạch, còng tay bên tay phải của Thẩm Tân được mở ra, khóa sang cổ tay Khương Mạc.
Bây giờ thì hai người ai cũng không chạy được.
Tạ Tiểu Lâu quay lưng lại, đậu móa, cậu ta đã thảm như thế này rồi, còn phải xem hai người này show ân ái, CMN.
“Được rồi, nhanh đi nấu cơm, nếu làm không tốt sẽ chặt luôn ba người làm thực phẩm.
”Ba người Khương Mạc bị xô xô đẩy đẩy đến nhà bếp, trong bếp đã chuẩn bị sẵn thực phẩm, có rau có thịt, vô cùng phong phú.
Tạ Tiểu Lâu tròn mắt: “Em không biết nấu cơm, làm thế nào bây giờ?”Khương Mạc: “Tôi cũng không biết.
”Cô mới mười tám tuổi, trước giờ chưa từng nấu cơm.
Thẩm Tân đẩy kính mắt: “Anh biết, có điều……”Anh giơ cái tay bị khoá cùng Khương Mạc lên, ý tứ không cần nói cũng hiểu.
Tạ Tiểu Lâu cắn răng: “Không sao, anh Thẩm, anh nói, em làm.
”Thẩm Tân cong khoé miệng: “Trước tiên đem xương sườn đi rửa rồi chặt thành từng miếng nhỏ năm centimet……”Cô gái nhỏ nhà anh thích ăn sườn hấp bột, vậy thì làm món này đi.
Tạ Tiểu Lâu cầm dao gian nan chặt xương, Thẩm Tân và Khương Mạc cũng không nhàn rỗi, đi chuẩn bị những món ăn kèm khác.
Hai người, mỗi người chỉ có thể sử dụng một tay, bắt buộc phải phối hợp cùng nhau, lúc bắt đầu không hiểu ý, hai người thường xuyên đánh nhau, sau đó dần trở lên ăn ý, hiểu quả không hề kém hơn Tạ Tiểu Lâu.
Tạ Tiểu Lâu sống không còn gì lưu luyến chặt xương sườn, nghe Thẩm Tân và Khương Mạc nói chuyện, trong miệng hung hăng mắng một câu: “Cẩu nam nữ!”‘Cẩu nam nữ đang chuẩn bị thái cà chua, Thẩm Tân cầm dao, Khương Mạc ấn cà chua, anh cắt ra một miếng, đột nhiên bỏ dao xuống cầm miếng cà chua lên, đưa đến miệng Khương Mạc, bộ dạng bình thường không thể bình thường hơn: “Ăn thử xem có ngọt không.
”Khương Mạc đã đói từ lâu, há miệng một cái ăn hết, đầu lưỡi còn xấu xa cố ý liế.m đầu ngón tay anh.
Thẩm Tân nhìn cô, mặt không đổi sắc thu tay lại tiếp tục cắt rau.
Tạ Tiểu Lâu nhìn thấy, lại hung hăng mắng một câu: “Cẩu nam nữ ban ngày ban mặt làm chuyện d.âm đã.ng!”Làm cơm xong, ‘đầu bếp gọi vài bệnh nhân đến giúp mọi người bê thức ăn lên, ba người Khương Mạc cũng bị xô xô đẩy đẩy ra ngoài.
Vừa mới ra khỏi cửa đã nhìn thấy trời nắng chang chang, Trần Bác đang ngồi trên bồn hoa phơi nắng, phơi đến mức da đều đỏ cả lên, hai tay còn giơ lên trên đầu, làm ra một bông hoa.
Tạ Tiểu Lâu từ xa hét lên một tiếng: “Bạn bệnh Trần, cậu đang làm gì vậy?”Trần Bác nhìn hai người một cái: “Tôi là một bông hoa, đang tiến hành quang hợp.
”Khương Mạc, Tạ Tiểu Lâu: “Ha ha ha ha ha ha”Đến Thẩm Tân cũng không nhịn được cong khóe miệng lên, tràn ra một tiếng cười nhẹ.
Tiếp đến Khương Mạc lại gặp Hoắc Bình Huyên và Cảnh Hàm Nhật.
Hoắc Bình Huyên đáng thương đang lau kính, vẫn rất nỗ lực diễn nhân vật lao công, Cảnh Hàm Nhật là người sướng nhất, dựa lưng vào ghế, lão thần khắp nơi, tự cho mình là tướng quân trong phủ soái, một lời không hợp liền kêu người kéo ‘gian tế ra ngoài xử bắn.
‘Đầu bếp lấy một cái thìa kim loại gõ hai tiếng, tuyên bố đến giờ ăn cơm.
Lao công lập tức quăng cái dẻ lau đi chạy đến, bên kia, Cảnh Hàm Nhật sờ sờ cằm, cho người thả ‘gian tế ra trước: “Đợi ăn cơm xong xử bắn sau.
”Đến Trần Bác cũng tung tăng chạy từ bên ngoài vào.
Tạ Tiểu Lâu không khách khí châm chọc cậu ta: “Cậu là một bông hoa, uống chút nước rồi ra phơi nắng là đủ rồi, ăn cơm làm gì chứ?”Trần Bác tủi thân nhìn xung quanh: “Nhưng tôi là thực vật ăn sâu bọ mà.
”“Phụt—— Ha ha ha ha.
”Một đám người lập tức cười thành một đoàn.
Bọn họ nhìn thấy Thẩm Tân đều có chút bất ngờ, hoàn toàn không ngờ vị khách mời bình thường này lại là ông xã của Khương Mạc.
Lẽ nào Thẩm Tân cũng có ý bước chân vào giới giải trí sao?Nếu thật sự là như vậy, gương mặt này của anh đã thắng một số lượng lớn người trong giới rồi.
Khí chất lại thắng tiếp một mảng lớn người trong giới.
Có điều đang ghi hình tiết mục, mọi người không ai lộ ra chút bất thường nào, nhìn thấy một bàn đồ ăn phong phú, chảy nước miếng nói: “Trời ơi, đây là ai làm vậy?”Khương Mạc lập tức đắc ý: “Ông xã tôi kèm tôi và Tạ Tiểu Lâu làm.
”Ba người còn lại thấy lạ mà không lạ ‘ồ lên một tiếng.
Thì ra là ông xã của chị Mạc, khó trách khó trách.
Mọi người vừa ăn vừa trao đổi tình báo.
Khương Mạc: “Lúc tôi và Tạ Tiểu Lâu đi xuống nhà ăn, nhìn cấu tạo ở đây một lượt, muốn chạy ra ngoài chỉ có thể đi qua cánh cổng thép lớn ở đây, nhưng mặc áo bệnh nhân vừa lại gần đã bị bảo vệ đuổi quay lại.
”Hoắc Bình Huyên: “Lúc em làm lao công, phát hiện phòng giặt là có quần áo bảo vệ, chúng ta có thể lấy trộm.
”Trần Bác: “Lúc em quang hợp, có tính thời gian, mấy người bảo vệ đó khoảng ba tiếng sẽ thay ca một lần, chúng ta có thể nhân lúc bọn họ thay ca, đóng giả bảo an chạy ra ngoài.
”Cảnh Hàm Nhật: “Chúng ta còn phải tìm được chìa khoá của cổng lớn.
”Khương Mạc nhìn sang Thẩm Tân, Thẩm Tân đút cho cô một miếng sườn, hơi trầm giọng, nói: “Tôi nhớ trong kịch bản viết, bác sĩ cũng có khả năng có mầm bệnh tâm lý, vì thế trong số chúng ta khả năng có nội gián……”Vừa nghe đến nội gián, tất cả mọi người nhìn đối phương đều mang theo phòng bị, âm thầm dịch ghế ra một chút.
Tạ Tiểu Lâu hỏi: “Chị Mạc, chị không phải là nội gián đấy chứ?”Khương Mạc: “Đương nhiên không phải!”Đang nói, bỗng nhiên có một cái bình thuỷ tinh trong suốt xuất hiện trước mặt Khương Mạc.
Khương Mạc ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt âm trầm của nữ bệnh nhân kêu cô đi xuống nhà bếp, nói: “Não của cô để quên ở nhà bếp.
”Nói xong liền xoay người rời đi.
Ba người còn lại nhìn thấy thứ trong bình thì đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ vào cái bình lắp bắp: “Chị! Chị Mạc…… Đó là cái gì?”Khương Mạc ‘ồ’ lên một tiếng: “Tôi ra ngoài không mang theo não, vì thế lấy của người khác lắp vào dùng tạm.
”Hoắc Bình Huyên mím chặt môi, sống chết không nôn ra.
Đúng lúc này, một bệnh nhân lướt qua, vô cùng quan tâm hỏi: “Cơm canh có ngon miệng không?”Một đám người vội vàng gật đầu.
Bệnh nhân cười lạnh ha ha: “Ngon là đúng rồi, thịt người có thể không ngon sao.
”“Oẹ——!”Hoắc Bình Huyên không nhịn được nữa, bò ra bên