Khương Mạc nghĩ đến Thẩm Tân, phòng bị theo bản năng.
Trên miệng Chu Thiến Thiến treo nụ cười hung tợn, đi đến trước mặt cô, đột nhiên cúi đầu nói một câu: “Khương Mạc, cô thật đáng thương, dùng người đàn ông tôi dùng qua, cảm giác rất thoải mái phải không?”Biểu tình trên gương mặt Khương Mạc có chút trống rỗng, dường như bị câu nói này của cô ta làm cho bất ngờ.
Trong lòng Chu Thiến Thiến có một loại cảm cảm giác sung sướng vặn vẹo, mấy ngày hôm nay cô ta tỉnh táo hơn nhiều, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt những chuyện trước đây không hiểu.
Tại sao Thẩm Tân sau khi kết hôn với cô ta lại như biến thành người khác, mà Khương Mạc thực sự vừa tỉnh lại lập tức thành bộ dáng phu thê ân ái, cô ta bị lộ tẩy rồi.
Điều này làm cô ta càng hận càng không cam tâm.
Rõ ràng cô ta ở bên cạnh người đàn ông đó lâu nhất, dựa vào cái gì mà Khương Mạc có thể độc chiếm trái tim anh?Vì xả nỗi giận này, cô ta thậm chí không ngần ngại bạo lộ thân phận của mình.
Dù sao thì cô ta cũng đã tìm được cơ hội cần rời khỏi cơ thể này.
Khương Mạc cảm thấy người phụ nữ xuyên không này có phải đầu có vấn đề không thế, cho dù Thẩm Tân có hôn hay ôm cô ta thì cũng là dùng cơ thể của cô, cô có gì đáng tức giận?Đệch, cô thật sự tức giận.
Đánh người ở trước tòa án sẽ không bị chú cảnh sát mời đi uống trà đấy chứ?Cô đang định mở miệng, trước mắt lóe lên một bóng người, không biết Thẩm Tân từ đâu chạy đến, kéo cô ra sau lưng, chắn giữa cô và người phụ nữ xuyên không.
Thẩm Tân ra khỏi toà án liền đi tìm cô, mỗi lần cô gái nhỏ của anh lại gần người đàn bà xuyên không đó anh đều không cách nào bình tĩnh được.
Tìm nửa ngày không nhìn thấy người, kết quả thì ra cô lại đang nói chuyện với người phụ nữ xuyên không!Hai người cách nhau rất gần!Dây thần kinh căng chặt của anh lập tức đứt phựt.
Anh xông đến, kéo cô ra sau lưng, nhìn thẳng vào người đàn bà đó.
“Chu tiểu thư đang xin lỗi vợ tôi sao?” Lời nói của anh không khống chế được lộ ra sự sắc nhọn.
Khương Mạc bị anh chắn phía trước, thò đầu nhìn ra ngoài, vừa lộ đầu liền bị anh ấn ngược trở lại.
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó, tay túm lấy eo áo anh, ngoan ngoãn ở phía sau lưng anh.
Chu Thiến Thiến nhìn Thẩm Tân, lại nhìn Khương Mạc được anh chắn phía sau chỉ lộ ra một cánh tay, nghiến răng muốn vỡ vụn.
Cô ta che miệng cười cố tỏ ra phong tình, tiến đến trước mặt Thẩm Tân.
Thẩm Tân theo trực giác muốn lùi lại, nhưng phía sau là Khương Mạc, anh gồng mình nhịn xuống cảm giác ghê tởm, đứng bất động.
Anh ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, giống như mười năm trước, khiến anh mỗi lần ngửi thấy đều buồn nôn.
Chu Thiến Thiến kiễng mũi chân, ghé sát tai anh thở một hơi, thấp giọng nói: “Thẩm Tân, còn nhớ chiếc nhẫn lúc cầu hôn anh tặng cho em không?”Chu Thiến Thiến hài lòng nhìn đồng tử màu nâu của người đàn ông mãnh liệt co lại, trong lòng cực kì sảng khoái.
Dù sao cô ta cũng sắp rời khỏi cơ thể này rồi, đâm một phát lên tim đôi cẩu nam nữ này, chuyện vui vẻ này tại sao cô ta lại không làm?Nghĩ đến Thẩm Tân và Khương Mạc sau khi nghe được lời nói của cô ta có bao nhiêu chấn động, bao nhiêu sợ hãi, bao nhiêu sụp đổ, bao nhiêu để ý thì cô ta lại cùng vui vẻ, đến việc lại phải lãng phí một cơ hội xuyên không cũng có thể bỏ qua.
Khương Mạc thấy cô ta dám tán tỉnh Thẩm Tân trước mặt cô thì muốn bùng nổ, vùng vẫy muốn đi ra lại bị Thẩm Tân ấn chặt lại, không cho cô động đậy.
Nhưng miệng cô có thể động: “Nhẫn? Nhẫn gì? Ồ, Thẩm Tân nói cái trước đây quá low không xứng với tôi, muốn mua cái mới cho tôi.
”Sắc mặt Chu Thiến Thiến thay đổi, nụ cười trên mặt như muốn nứt ra.
Câu này có ý gì? Là nói cô ta chỉ xứng với nhẫn low sao?Cô ta hận nhất người khác nói cô ta low, câu nói này của Khương Mạc quả thật chọc vào phổi cô ta.
Nhưng một giây sau nghĩ đến đối tượng xuyên vào tiếp theo cô ta lại mỉm cười, tặng hai người một nụ hôn gió, nói: “Chúng ta sẽ còn gặp lại.
”Nói xong cô ta quay người vui vẻ bỏ đi.
Vừa đi được hai bước liền gặp mấy người đàn ông đón đầu phía trước, chặn cô ta lại, hỏi: “Cô là Chu Thiến Thiến?”Chu Thiến Thiến vén tóc, gật đầu: “Có chuyện gì không?”Một người đứng trước lấy ra giấy chứng nhận, mở ra: “Chúng tôi là người của cục công an thành phố B, nghi ngờ cô chỉ thị Vương Cường đột nhập phi pháp vào nhà quay trộm chủ hộ Khương Mạc, mời đi cùng chúng tôi một chuyến.
”Nụ cười đắc ý trên mặt Chu Thiến Thiến lập tức đông cứng, cô ta thét chói tai: “Các người dựa vào cái gì mà bắt tôi? Dựa vào cái gì bắt tôi…”Khương Mạc trợn mắt há mồm nhìn Chu Thiến Thiến vừa rồi còn dương dương tự đắc bị cảnh sát đưa đi, vị cảnh sát này lại vừa đúng là người lần trước đến nhà cô, cũng nhìn thấy Khương Mạc, đi về hướng cô.
“Thẩm tiên sinh, Khương tiểu thư.
” Chào hỏi một tiếng, sau đó tường thuật lại đơn giản tiến triển của vụ án.
Vốn dĩ bọn họ tưởng Vương Cường (tên ăn trộm lúc trước) là thủ phạm duy nhất, không ngờ hôm qua Vương Cường đột nhiên đến đầu thú, nói hắn ta bị người khác sai bảo, còn lấy ra chứng cứ ghi chép chuyển tiền, đối phương là Chu Thiến Thiến.
Anh ta nói: “Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn , Chu Thiến Thiến sẽ bị xử tạm giam dưới mười năm ngày.
”Khương Mạc: “Cảm ơn chú cảnh sát, xin hãy nhốt cô ta thêm vài ngày.
”Hi vọng cô ta đừng tìm được cơ thể mới quá nhanh, ít nhất đợi ngồi tù xong hãng tìm được, nếu không Chu Thiến Thiến thật sự tỉnh lại phát hiện bản thân bị tạm giam thì đáng thương biết mấy.
Cảnh sát cười cười: “Chúng tôi sẽ xử lý công bằng.
”Tiễn đồng chí cảnh sát đi, tay Thẩm Tân đột nhiên bị Khương Mạc vung ra.
“Mạc Mạc….
.
”“Không muốn bị em đánh thì mau cút xa một chút.
”Khương Mạc nhịn đến mặt đỏ au, nhìn anh một cái liền xoay người rời đi.
Thẩm Tân sững sờ một chút, vội vã đuổi theo.
Tức chết mất tức chết mất tức chết mất!Cho dù biết là người phụ nữ xuyên không cố ý chọc tức cô, nhưng cô vẫn tức giận.
Cái gì gọi là cô dùng người đàn ông cô ta đã dùng qua? Cô ta đã dùng thế nào?Còn cả nhẫn, Thẩm Tân mua nhẫn cho cô ta, cô còn chưa có nhân đây.
“Chị Mạc….
.
” Hoa Minh nhìn thấy Khương Mạc mặt mày cau có đi đến, bảo bối Thẩm Tân của cô đi theo phía sau, có chút không hiểu gì.
Thánh A La ơi, không ngờ cũng có ngày chị Mạc tỏ thái độ với ông xã bảo bối của chị ấy!Khương Mạc lạnh mặt: “Đi, chúng ta về công ty.
”Khi cô đến là ngồi xe Thẩm Tân, nhưng Hoa Minh cũng lái xe đến, vừa mở cửa xe liền bị người đàn ông phía sau giữ lại.
“Khương Mạc Mạc, em giận cái gì hả?” Thẩm Tân hỏi.
Khương Mạc càng giận hơn, giơ chân đạp anh một cước, xụ mặt: “Buông tay, nếu không em sẽ tẩn anh một trận.
”Thẩm Tân cứng rắn chịu một cước của cô mặt không đổi sắc, nhàn nhạt nói: “Khương Mạc Mạc, đây là em đang bạo lực gia đình.
”Khương Mạc tức giận lại đạp anh thêm một phát, nhưng có điều cuối cùng lại không nhẫn tâm, không dùng lực: “Em bạo lực gia đình đấy, em không những bạo lực gia đình mà em còn muốn chia tay với anh!”Thẩm Tân cười cười: “Không chia được, chúng ta kết hôn rồi.
”Khương Mạc: “! ! ! ”“Vậy thì ly hôn!” Cô cứng đầu.
“Được….
”Được?! Vậy là anh còn dám nói được.
“!.
Vậy chúng ta ly hôn trên hình thức lời nói, tạm ly hôn mười phút vậy, đợi em hết giận nghe ca ca giải thích, được không?”Khóe miệng Khương Mạc cong lên, suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười, may mà cô phản ứng nhanh, nhanh chóng ép ngược lại, trừng mắt nhìn anh: “Ít nhất phải ly hôn một ngày.
”Thẩm Tân thuận thế kéo cô ra xa xe của Hoa Minh, đưa đến trước xe Sin của anh, mở đưa đưa cô ngồi vào trong, cong lưng mỉm cười: “Thương lượng một chút, lúc ly hôn cho ca ca một cơ hội giải thích, được không?”Khương Mạc hừ một tiếng, không để ý đến anh.
Thẩm Tân cười, cúi người hôn lên đỉnh đầu cô: “Ngoan~”Ngoan cái bíp à mà ngoan,