Khi Thẩm Tân đi vào, Thẩm Thanh nằm dựa người trên giường, sắc mặt nhợt nhạt, hơi thở hơi yếu, nhưng truyền đạt chỉ đạo các hạng mục cho thư kí đâu vào đấy.
Người phụ nữ này, cho dù vào lúc như thế này cũng mạnh mẽ dường như không có kẽ hở.
Anh không làm phiền, tự tìm một cái ghế ngồi xuống, đợi chị ta xử lý xong việc chính.
Thẩm Thanh phân phó xong, không cho thư kí rời đi, nhìn sang Thẩm Tân, nhếch miệng cười nhạt: “Cậu muốn dùng thân phận gì để đến bàn bạc chuyện quyền sở hữu cuối cùng của Thẩm gia với tôi? Trong di chúc ông nội lập, Thẩm gia không có vị trí của cậu.
”Thẩm Tân cong khóe miệng, lộ ra một độ cong gần như hoàn toàn không giống với Thẩm Thanh: “Tôi không có hứng thú với Thẩm gia, chỉ là dựa vào một chút tình thân giữa chúng ta, muốn làm một giao dịch với chị.
”Thư kí của Thẩm Thanh rót trà lên cho Thẩm Tân, lùi lại một bước, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, trong lòng thầm gọi: Mẹ ơi, Thẩm Tổng đã đủ khủng bố rồi, không ngờ người em trai nghe đồn bị đuổi ra khỏi nhà cũng không hề kém cạnh Thẩm Tổng, hai người cùng khủng bố như được khắc ra từ một khuôn.
Đúng là không hổ là chị em.
Thẩm Thanh nhìn thư ký ra hiệu bằng mắt, thư ký hiểu ý, khom lưng rời đi.
Cửa phòng đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai chị em.
Thẩm Thanh: “Cậu lấy gì làm giao dịch với tôi.
”Thẩm Tân mỉm cười: “S&M có đủ không?”Thẩm Thanh nhướng mày: “Lão tổng chưa ai nhìn thấy của S&M là cậu?”Thẩm Tân cười không nói.
Thậm chí anh không lấy ra bất kì bằng chứng nào, nếu là người khác chỉ xem như anh đang nói bừa, nhưng Thẩm Thanh hiểu rõ người em trai họ này, nếu Thẩm Tân đã nói, vậy thì đó nhất định là thật.
Chị ta trầm mặc một hồi, hỏi: “Tôi được cái gì?”Thẩm Tân: “Quyền khống chế tuyệt đối của Thẩm gia.
”Thẩm Thanh phì cười: “Không cần làm giao dịch với cậu, sớm muộn gì Thẩm gia cũng là của tôi.
”Thẩm Tân: “Đúng, không sai, hai mươi năm sau.
”Thẩm Thanh: “! ! ”Thẩm Thanh: “Cậu muốn gì?”Ánh mắt Thẩm Tân xẹt qua một tia sáng, nói từng chữ từng chữ: “Ông nội lớn tuổi rồi, thường xuyên gặp người ngoài không tốt, tinh lực cũng không đủ, không bằng để ông ấy an hưởng tuổi già?”Thẩm Thanh không ngờ yêu cầu của Thẩm Tân lại là điều này, chị ta ngạc nhiên nói: “Cậu muốn tôi giam lỏng ông nội?”Thẩm Tân mỉm cười không trả lời.
Thẩm Thanh: “Tại sao? Chỉ vì ông nội lập di chúc không có phần của cậu? Không phải cậu không có hứng thú với tài sản nhà họ Thẩm sao? Thẩm Tân, tôi không biết tại sao cậu lại phải oán giận như vậy.
”Thẩm Tân: “Nếu tôi nói, trong cơ thể ông nội là một người khác thì sao?”Thẩm Thanh: “!.
.
!”Đợi Thẩm Tân ngắn gọn nói xong sự tình, Thẩm Thanh dùng ánh mắt hoang đường nhìn anh, đại não lại đang cấp tốc chuyển động để phán đoán lời Thẩm Tân nói là thật hay giả.
Phân tích đi phân tích lại, Thẩm Tân hoàn toàn không cần thiết phải lừa chị ta.
Nhưng chuyện hoang đường như vậy, bảo chị ta làm sao có thể tin được?Thẩm Thanh hít sâu một hơi: “Hiện tại tôi không thể đồng ý với cậu.
”Chị ta muốn đích thân đi xác thực.
Thẩm Tân: “Đương nhiên, tôi hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng hy vọng động tác của chị có thể nhanh một chút.
Trước khi chị ra quyết định, tốt nhất đừng để ông nội gặp một số người vớ vẩn.
”Thẩm Thanh trầm mặt không nói chuyện.
Thẩm Tân biết chuyện đã sắp xếp gần hết rồi, chỉ cần Thẩm Thanh nổi lên nghi ngờ, với thủ đoạn của chị ta, rất nhanh liền có thể điều tra rõ ràng mọi thứ.
Anh đứng dậy: “Cáo từ……”Nhìn lướt qua gương mặt nhợt nhạt của người phụ nữ, dừng lại một chút, nói tiếp: “!.
Chị dưỡng thương cho tốt.
”Lúc quay người rời đi, trong lòng anh có chút thất vọng.
Quan hệ của anh và Thẩm Thanh từ nhỏ đã không ra gì, Thẩm Thanh muốn thể hiện bản thân mạnh, luôn nhìn anh không thuận mắt, lúc đó anh cũng thường xuyên bị đánh, hai người âm thầm đấu đá không ít lần.
Nhưng sau này, toàn bộ nhà họ Thẩm, vậy mà chỉ có lão Lữ và Thẩm Thanh chưa từng thay đổi thái độ với anh.
“Thân phận của cậu, vợ cậu có biết không?”Bàn tay chuẩn bị mở cửa của Thẩm Tân dừng lại, quay đầu: “Tôi không hề có ý giấu cô ấy…! Tôi sẽ nói cho cô ấy.
”Trên mặt Thẩm Thanh cuối cùng cũng lộ ra nụ cười thật lòng đầu tiên từ khi Thẩm Tân bước vào.
Chị ta cười trên nỗi đau của người khác: “Chúc cậu may mắn.
”Đến vứt cho chị ta một quả bom to như vậy, chị ta không trả lại một kích thì không phải phong cách của Thẩm Thanh này.
Thẩm Tân: “! !.
”Trong lồng ngực anh lập tức nghẹn một ngụm khí, mi mắt rũ xuống, không để ý đến chị ta, kéo cửa đi ra ngoài.
Thẩm Tân ngồi trong xe thất thần một lúc, lấy điện thoại ra gọi cho chỉ có mấy nhân sĩ đã kết hôn trong công ty, đối phương rất nhanh đã nghe máy, cẩn trọng gọi một tiếng: “Boss?”Thẩm Tân há miệng, có chút khó mở miệng, hồi lâu sau mới nói: “Nếu cậu giấu vợ cậu một chuyện, lúc vợ cậu biết có tức giận không?”Trong điện thoại thở dài một hơi: “Hu~ Mẹ ơi, lão Thẩm, anh đột nhiên gọi đến doạ em hết hồn, em còn tưởng là công ty phá sản rồi anh mới ngập ngừng như thế….
Chắc chắn sẽ nổi giận rồi, em giấu điếu thuốc ở ổ điện bị vợ em tìm thấy thôi cô ấy cũng có thể làm ầm đến mức không cho em lên giường, cộng thêm một tuần không có tiền tiêu vặt….
.
”Thẩm Tân: “! !.
!”Không cho lên giường?!“Anh giấu chị dâu chuyện gì? Không phải là ngoại tình đấy chứ?”Thẩm Tân: “!.
.
Không có, không lớn như vậy……”“Theo kinh nghiệm của em, lãnh đạo nhà em là thành thật xử nghiêm khắc kháng cự càng nghiêm khắc, có thể giấu được tuyệt đối đừng nghĩ không thông mà tự đi nhận tội, không có cái trứng tác dụng gì đâu, em nói thật, giấu đi nói không chừng còn có thể độ qua một kiếp, thành thật thì chết chắc luôn em nói cho anh biết……”Thẩm Tân: “! !.
.
”Anh lặng lẽ tắt điện thoại.
Anh không hề có ý định giấu cô gái nhỏ nhà anh, chỉ là sợ cô nổi giận.
Anh phải nghĩ một phương pháp thành thật an toàn.
Thẩm Tân đi trung tâm mua sắm, một hơi mua liền mấy chiếc váy anh nhìn trúng trước đây.
Anh thích mua quần áo cho cô gái nhỏ của anh, thích cô trang điểm ăn mặc xinh đẹp, nhào vào lòng anh.
Xách túi to túi nhỏ về nhà, trong nhà không có ai, cô gái nhỏ chắc đã đi ra ngoài.
Anh lấy điện thoại nhắn tin cho cô, hỏi: “Em đi đâu rồi?”Khương Mạc trả lời ngay lập tức: “Đi gặp người quản lý của em, thuận tiện đi dạo phố luôn.
”Thẩm Tân cong khoé miệng: “Về sớm một chút, ca ca có chuyện muốn nói với em.
”Bảo bối của tôi: “Hê hê, mới không gặp nửa ngày anh đã nhớ em rồi à?”Trái tim Thẩm Tân như chạy vào trong trong mật ngọt ấm áp, sắp hoà tan rồi, anh không vừa ý với những con chữ lạnh lẽo, gọi điện cho cô, muốn nghe giọng của cô.
Giọng cô