Thẩm Tân về đến nhà, phòng khách không có người, anh thay dép đi vào nhà, đẩy cửa phòng ngủ ra, cười.Cô gái nhỏ mặc váy ngủ, đưa lưng về phía cửa không biết đang đùa nghịch cái gì, đường cong eo mông yểu điệu, còn cả đôi chân nhỏ trắng như tuyết cong lên, lắc qua lắc lại.Yết hầu anh hơi động, lặng lẽ lại gần, chạm vào đùi non mịn màng của cô gái.“Mạc Mạc….”Anh nhẹ nhàng gọi cô một tiếng, giọng nói trầm khàn.Khương Mạc không nhanh không chậm giấu đồ vật trong tay xuống dưới người, đưa mắt nhìn anh: “Ca ca~”Ánh mắt cô gái kiều diễm, vô cùng mê người, một tiếng ‘ca ca lại triền miên lâm li, giống như lông vũ đùa nghịch trong lòng anh.Ánh mắt Thẩm Tân thâm sâu, cúi đầu hôn lên, mơ hồ nói: “Tiểu yêu tinh, học nhanh thật…..”Mới hai lần đã biết làm thế nào để câu dẫn anh, sau này còn phải thế nào?Thẩm Tân một bên giả vờ giả vịt cảm khái, một bên cảm nhận sự nhiệt tình khiến người ta vui mừng kinh ngạc của cô gái nhỏ nhà mình.D.ục vọng giống như mạng nhện, lặng lẽ quấn chặt lấy anh, siết vào tận xương tuỷ.Đột nhiên, một tiếng kim loại va vào nhau vang lên giòn tan, tiếp đến là cổ tay lành lạnh, sau đó lại là tiếng lạch cạch, anh ngây người một lúc, nâng mắt nhìn thì thấy tay trái của mình bị còng tay khóa lại, đầu kia khoá vào đầu giường.Anh nhướng mày cười cười, khàn giọng nói: “Muốn còng chặt ca ca lại chơi sao? Em học được từ đâu vậy? Hửm?”Tán tỉnh xong, cuối cùng anh mới ý thức được có gì đó sai sai, Khương Mạc không hề tiếp tục chơi trò tình thú với anh, ngược lại xuống giường, khoanh tay trước ngực, lạnh mặt nhìn anh.“Thẩm Tân, em rất tức giận, anh lừa em hai lần.”Một lần là cái chết của mẹ cô, một lần là hôm nay.Lần trước cô chỉ lo đau lòng, lần này chỉ còn lại tức giận.Cuối cùng Thẩm Tân cũng muộn màng nhận ra, chuyện anh giấu giếm thân phận vẫn khiến cô gái nhỏ nhà mình không vui.Anh ho lên một tiếng: “Trước đây là do sợ em biết được sẽ bị lộ tẩy, sau này sau khi người đàn bà đó bị nhốt lại, không phải ca ca đã lập tức nói cho em biết rồi sao?”Khương Mạc hơi nhướng mày: “Anh nói với em như thế nào? Nếu không phải là xem tin tức em còn thật sự không biết ca ca anh lợi hại như vậy đấy.”Thẩm Tân: “......”Anh sửng sốt một giây, một giây sau liền phản ứng lại, tiểu nha đầu uống say quên mất rồi!Anh nhắm mắt lại, bất đắc dĩ nói: “Tối hôm qua anh đã nói với em rồi, chỉ là em uống say….”Khương Mạc: “Bằng chứng đâu?”Thẩm Tân: “........”Biết trước cô uống say sẽ quên hết thì lúc đó anh đã ghi âm lại rồi, bây giờ biết tìm bằng chứng ở đâu?!Anh thương lượng: “Mạc Mạc đừng tức giận nữa, ca ca viết bản kiểm điểm cho em?”Môi Khương Mạc khẽ động, trên mặt có một tia lỏng ra: “Vậy thì phải xem anh viết như thế nào.”Cô quay người lấy giấy bút ra từ ngăn kéo bên cạnh, vứt cho anh: “Này, viết đi, không được ít hơn một nghìn chữ.”Thẩm Tân: “.........”Tiểu xấu xa, sớm đã chuẩn bị xong rồi.Anh cười một tiếng, nằm trên giường giãn gân cốt chân tay, li.ếm môi, khàn giọng gọi cô: “Ngoan, ca ca đói phát hoảng rồi, Mạc Mạc cho ca ca ăn no trước rồi phạt sau được không?”Trả lời anh chỉ có gối ôm bay đến, còn cả một tiếng giận giữ thanh thuý: “Bớt nói nhảm, viết nhanh!”Thẩm Tân đành quỳ trên giường, cầm bút bắt đầu viết bản kiểm điểm, Khương Mạc ngồi bên cạnh cầm điện thoại chơi game, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn anh một cái.Người đàn ông áo vest giày da, cổ áo hơi mở, một tay bị còng, dáng vẻ quỳ trên giường ngoan ngoãn viết bản kiểm điểm lại đẹp đến không ngờ.Cô lặng lẽ nâng điện thoại lên, nhắm thẳng anh chụp một bức ảnh.Lách tách.…...Đậu xanh, cô chưa tắt tiếng chụp ảnh!Toang, lần này thì bị Thẩm Tân biết cô lúc này vẫn còn mê mẩn sắc đẹp của anh rồi.Mạc Khương Mạc nóng lên, cảm thấy mất mặt đến tận nhà mẹ đẻ.Ai biết Thẩm Tân cũng cứng người lại, nâng mắt nhìn cô, cười khổ: “Khương Mạc Mạc, dáng vẻ mất mặt này của ca ca không cần thiết phải chụp lại đâu nhỉ?”Khương Mạc lập tức kiên cường, hất cằm: “Nếu sau này anh còn tái phạm thì em sẽ lấy bức ảnh này cùng với bản kiểm điểm anh viết in ra, phát cho mỗi một nhân viên trong công ty anh một phần.”Thẩm Tân: “........”Một tiếng sau, bản kiểm điểm một ngàn chữ nóng hổi ra lò.Khương Mạc cầm lấy xem, hạ bút một ngàn chữ lưu loát, từ tự mình phân tích đến thành khẩn nhận sai, lại đến bảo đảm không tái phạm, cuối cùng là những lời âu yếm khiến người khác tim tập mặt đỏ.Thẩm Tân không phải lần đầu tiên viết bản kiểm điểm, anh có kinh nghiệm.Trước đây khi còn đi học, Khương Mạc thích ra ngoài chơi game, có lúc bị giáo viên bắt được, mỗi lần nhà trường yêu cầu viết bản kiểm điểm đều là Thẩm Tân viết.Khương Mạc xem xong, không tìm được vấn đề gì.Thẩm Tân đúng là có kinh nghiệm.Lúc đi học cô thích chơi game, có lúc mê mẩn có thể rất lâu không để ý đến anh.Anh liền nặc danh mật báo cho giáo viên biết để giáo viên đi bắt cô.Như vậy cô sẽ quấn lấy anh mấy ngày liền để nhờ anh giúp cô viết bản kiểm điểm.Khương Mạc Mạc nghiêm túc nói: “Em là chủ gia đình, anh không được lúc nào cũng coi em là trẻ con, sau này không cần biết xảy ra chuyện gì cũng phải thương lượng với em.
Nghe rõ chưa?”Anh nhìn cô, gật đầu.Khương Mạc: “Viết thêm cả câu này vào!”Thẩm Tân ngoan ngoãn lại viết thêm một câu: “Sau này không cần biết xảy ra chuyện gì cũng tuyệt đối không được tự ra chủ trương, cần phải thương lượng với đồng chí chủ nhà Khương Mạc Mạc.”Cuối cùng ký tên, còn bị Khương Mạc bắt ấn dấu Tân tay.Khương Mạc nhịn xuống vui vẻ trong lòng, lạnh mặt thu lại bản kiểm điểm, sau này lỡ như Thẩm Tân lấy ra ‘giấy nợ của cô thì cô cũng có ‘bản kiểm điểm để chống lại anh.Thật ra cô cũng không giận gì, chỉ là muốn doạ anh một chút, ai bảo anh lúc nào cũng giấu cô.Cô cầm bản kiểm điểm vào thư phòng, chuẩn bị tìm ngăn kéo nào đó khoá lại, kết quả vừa lật, nhìn thấy sọt rác đầy ắp giấy, cầm lên định thuận tay đi đổ, vừa cúi xuống nhìn lại nhìn thấy nét bút quen thuộc: “Bản kiểm điểm.”Cô ngây người một chút, cầm lên mở ra: “Ái thê tại thượng, phu quân có chuyện giấu giếm…”Cô lại mở một tờ khác: “Khương Mạc Mạc, có một chuyện anh lừa em…”Lại một tờ khác: “Thẩm Tân, người sáng lập S&M, là một trong những cổ đông, kiêm chức Tổng tài, bất động sản dưới tên…..cổ phiếu…..”Vẫn còn: “Mạc Mạc, thực ra ca ca khá giàu, không cần bảo bối của ca ca vất vả nuôi gia đình như vậy…….”Cô ngồi xổm dưới đất, mở tất cả những tờ giấy vụn ra, toàn bộ đều là bản kiểm điểm do anh viết.Thay đổi đủ kiểu đủ phong cách, từng tờ từng tờ, trải kín mặt đất.Đột nhiên Khương Mạc có chút muốn khóc.Cô vốn không có tính tính toán chi li, cũng biết Thẩm Tân giấu cô là do bất đắc dĩ, nhưng vẫn có chút hơi tức giận, lại ghi hận chuyện anh bắt cô viết giấy nợ nên mới nghĩ ra trò này.Hiện tại một chút tức giận ấy đã nổ tung như khinh khí cầu từ lâu, bùm một tiếng liền tan thành mây khói.Cô dụi dụi mắt, thu dọn lại bản kiểm điểm, lúc này mới vòng về phòng ngủ.Thẩm Tân đổi tư thế từ quỳ ngồi thành nằm, thấy Khương Mạc đi vào, cười: “Khương Mạc Mạc tha thứ cho ca ca chưa?”Khương Mạc chậm rãi lên giường, ngồi lên đùi anh, thấy yết hầu anh mạnh mẽ lên xuống một nhịp, cười như một tiểu yêu tinh: “Ca ca đáng thương như vậy, em đến thương thương anh được không?”Cơ thể Thẩm Tân lập tức nóng lên.Anh biết,