“Ngại quá, sợ là các ngươi không có cơ hội.” Một câu nói đột ngột vang lên bên tai hai người.Nhiếp Hoa và Chương Uy nghe thấy lời này thì bỗng dưng cảm giác được nguy hiểm.
Đây là loại cảm giác bị cự thú nhìn chằm chằm, khiến bọn họ dựng thẳng tóc gáy.
Bọn họ quay đầu, thấy một bóng dáng lao đến nhanh như chớp.Đồng thời một nắm đấm bao bọc quyền phong, hung hăng đập về phía Nhiếp Hoa.“Ngươi là ai!”Công kích đột nhiên đến khiến Nhiếp Hoa quát hỏi một câu, sau đó bùng nổ khí tức, linh lực bao trùm toàn thân, vội vàng nâng tay đánh vào một chỗ với nắm đấm mang theo sức mạnh khủng bố này.Đùng!Nắm đấm của Nhiếp Hoa ầm ầm nổ tung, mưa máu đầy trời, vì vậy Nhiếp Hoa phát ra tiếng kêu thảm thiết.“Thời gian năm năm không gặp, thực lực không chút tiến bộ.” Lúc Nhiếp Hoa kêu thảm, trên khuôn mặt Lục Trần có biến hóa, đổi về diện mạo vốn có.
Hắn nhìn về phía Nhiếp Hoa, khóe miệng cong lên một nụ cười trào phúng.Năm năm trước, tu vi của Nhiếp Hoa ở Ngưng Khí cảnh hậu kỳ.
Nhiếp Hoa hiện tại thì mới Tẩy Tủy cảnh sơ kỳ.“Ngươi là...!Lục Trần!”Trong cơn đau đớn, Nhiếp Hoa nhìn thấy khuôn mặt của Lục Trần.Tuy đã năm năm không gặp nhưng hắn vẫn nhận ra Lục Trần.Năm năm trước tuy Lục Trần không có tu vi, nhưng là con trai nối dõi của Nhân Vương nên được gọi là điện hạ, hơn nữa Nhiếp Hoa cũng từng bị Lục Trần bắt nạt cho nên liếc mắt một cái là hắn đã nhận ra Lục Trần.Trong lòng Nhiếp Hoa vô cùng kinh hãi, không phải Lục Trần chưa từng tu luyện qua sao, vì sao trở nên cường đại như vậy.“Lục Trần.”Chương Uy bên cạnh nghe thấy lời của Nhiếp Hoa, có chút giật mình nhìn Lục Trần.“Lục Trần, ngươi dám phế đi cánh tay của ta, ngươi sẽ chết, sẽ chết rất thảm.
Phụ thân của ngươi phải chết ngay thôi, cả ngươi cũng vậy nữa!” Sắc mặt Nhiếp Hoa dữ tợn nói.“Xin lỗi, người sẽ chết lập tức là ngươi mới đúng.” Lục Trần thản nhiên cười, thân hình lấp lóe đưa tay trực tiếp bóp cổ Nhiếp Hoa, hơi dùng sức một cái, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc, Nhiếp Hoa nháy mắt mất mạng.Chương Uy ở bên cạnh ngây ra như phỗng.Dù gì Nhiếp Hoa cũng là Tẩy Tủy cảnh sơ kỳ, sao có thể không qua được một chiêu trong tay Lục Trần mà đã trực tiếp bị gi ết chết chứ.
Ban đầu hắn định ra tay nhưng hoàn toàn không thấy rõ động tác của Lục Trần.Nhiếp Hoa đột nhiên bị giết cũng hấp dẫn sự chú ý của người xung quanh.Nhiếp Hoa là thiếu chủ của Nhiếp gia nhưng lại cứ bị gi ết chết như vậy.Một già một trẻ đang nói chuyện ở phía trước cũng nhìn về phía này.“Vì sao ngươi lại giết Nhiếp Hoa?” Sắc mặt Chương Uy âm trầm hỏi.Đối với lời tra hỏi của Chương Uy, Lục Trần cảm thấy có hơi buồn cười, trong lòng tự nhủ mấy lão già đằng sau các ngươi đều đã liên hợp lại ra tay với lão già nhà ta, hai bên đã là mối quan hệ thù địch, giết Nhiếp Hoa mà còn cần lý do á hả.“Người tiếp theo chính là ngươi.” Lục Trần nhếch miệng cười đáp.Nghe thấy câu nói của Lục Trần, Chương Uy có dự cảm chẳng lành.
Hắn không dám nghĩ gì nhiều, điều động linh lực trong cơ thể vận hành đến lòng bàn tay.
Chỉ thấy lòng bàn tay Chương Uy có một luồng sương mù đen vây quanh.Chương Uy vận