Thời gian năm năm, Lục Trần lại tu luyện tới Tẩy Tủy cảnh viên mãn.
Chẳng trách có thể gi ết chết Nhiếp Hoa và Chương Uy.
Trong lòng Phương Thường Lâm nói thầm một câu.
"Hai người các ngươi đừng lạnh lùng như vậy, dù gì bọn họ cũng là khách quý của Vương cung.
" Lục Trần trước tiên là hướng về phía hai người nói một câu, sau đó nhìn về phía ba người Hạ Thiên nói: "Khách quý đường xa đến đây, xin mời đi xuống, dâng trà ngon lên.
"Cấm vệ trong Vương cung vô cùng căng thẳng nhìn ba người trên không trung, một người trong đó, là người có cùng cấp bậc với quân vương, loại cấp bậc này, chỉ cần một ý nghĩ là có thể dùng tinh thần lực nghiền nát linh hồn bọn họ.
Trái lại, Lục Trần đối mặt Vương cảnh, thì khá bình tĩnh, trên mặt xuất hiện nụ cười mỉm, mời ba người Hạ Thiên đi xuống.
Bên ngoài Vương cung có rất nhiều người đang quan sát.
Lần này không giống trước kia, có vương giả tới, không biết sát trận của Vương cung, có thể ngăn cản được bước chân của vương giả hay không.
"Chết đi, đều đi chết đi, mạch Lục thị đều đáng chết.
" Có một nam tử trung niên mặc áo tang, nhìn vào Vương cung, ánh mắt xuất hiện hận ý khắc cốt ghi tâm.
Xung quanh hắn, có nữ quyến, có đứa nhỏ mười lăm mười sáu tuổi, cũng có tôi tớ khoác áo vải thô, mỗi người đều đang nguyền rủa.
Đây đều là người của Nhiếp gia.
Bởi vì Nhiếp Vô Danh chết đi, tình cảnh của bọn họ cực kỳ khó khăn, mấy ngày này, trưởng lão Siêu Phàm cảnh của gia tộc bị đánh lén, chết mất hai người, trọng thương mất mấy người.
Tuy là còn không tra ra được ai làm, nhưng chắc chắn là những gia tộc Siêu Phàm cảnh khi mà Nhiếp Vô Danh còn tọa trấn đã đắc tội.
Sau khi Nhiếp Vô Danh chết đi, bọn họ liên tiếp bị đánh lén, lại không tìm ra đám người đánh lén kia, nên hận ý đối với Vương cung đã lên đến đỉnh điểm.
Cùng lúc đó, ở một chỗ khác, cũng có người đang nguyền rủa, nguyền rủa Lục Trần bị gi ết chết, nguyền rủa quân vương xuống địa ngục, đám người này, chính là gia quyến và tôi tớ của Thanh gia, bọn họ cũng giống như Nhiếp gia, tình cảnh cực kỳ gian nan.
Hạ Thiên đứng lơ lửng trên không trung, tinh thần lực mạnh mẽ bao phủ bốn phía, không biết vì sao, hắn cảm nhận được nguy hiểm ẩn hiện, trầm giọng nói: "Các ngươi ở đây, ta đi xem thử sát trận trước.
"Bởi vì hôm qua Phương Thường Lâm đã nói, Vương cung có sát trận, có thể g iết chết Nguyên Thần cảnh, vốn dĩ hắn không tin, nhưng bây giờ đây thật sự cảm nhận được khí tức nguy hiểm, nên Hạ Thiên mới để cho hai người dừng bước.
Hắn đi thăm dò đường.
Hạ Thiên cất cao giọng nói: "Ngươi đã mở cửa tiếp khách, sao ta lại không đến chứ.
"Nói xong, hắn dạo bước trên không trung, giống như là có cầu thang vô hình, từng bước một đi xuống, sau khi Hạ Thiên đi vào phạm vi trận pháp, kết giới xuất hiện, bao vây Hạ Thiên ở bên trong.
Hạ Thiên nắm lấy thời cơ, vận chuyển công pháp, phóng ra tất cả năng lượng của Vương cảnh, như là lũ từ trên núi bất ngờ đổ xuống, phát ra khí tức khủng bố, mạnh mẽ trùng kích kết giới trận pháp.
Tuy