Mọi người trong nhà đều ra ngoài, liền chỉ có Tịch Yểu và Chu Ý ở nhà.
Các nàng phân chia công việc, giặt giũ, quét tước dọn dẹp sạch sẽ, rất nhanh đã thu dọn xong.
Chu Ý cầm giỏ may vá lại y phục cho người ở nhà, Tịch Yểu cảm thấy không có việc gì để làm, đi tới đi lui quanh sân, mấy đứa nhỏ nhìn thấy cảm thấy rất vui, cũng học theo nàng, nhất thời trong sân tràn ngập tiếng cười.
Tịch Yểu cũng cảm thấy buồn cười, phát hiện mấy đứa trẻ thật sự là nuôi thả.
Người nhà bận rộn, bọn chúng đi theo nô đùa trên cánh đồng, sau đó đến giờ cơm thì trở về, cũng không có giấc ngủ trưa, trực tiếp ra ngoài chạy giỡn, sau đó lại trở về ăn cơm chiều, một ngày đã trôi qua.
"Sao hôm nay mấy đứa không ra ngoài?" Tịch Yểu tò mò hỏi.
Đại Đầu là trưởng tử của Chu Khánh, là đứa lớn nhất trong nhà, cậu nhìn Tịch Yểu, bĩu môi nói: "Con dẫn theo muội muội, mấy đứa kia không muốn chơi với con!"Tịch Yểu giật mìnhBé trai nghịch ngợm, mang theo tiểu cô nương, không tránh khỏi bị bó tay bó chân, cho nên nhìn thấy Đại Đầu mang theo muội muội, những đứa trẻ đó không muốn đợi cậu.
"Thật là một cậu bé ngoan", Tịch Yểu khen ngợi, sờ sờ cái đầu nhỏ của cậu.
Thà không ra ngoài chơi ở lại trong nhà mang theo đệ đệ muội muội, thật đúng là ngoan ngoãn.
Đại Đầu được khen ngợi đến đỏ mặt, có chút xấu hổ.
"Tiểu muội, trong thôn có chuyện gì chơi vui không, hôm nay chúng ta vẫn phải chán ở nhà sao?" Tịch Yểu hỏi.
Chu Ý không cảm thấy buồn chán, nhìn tứ tẩu sắp rục rịch, luôn cảm thấy tứ tẩu giống như một đứa trẻ, không có chút yên tĩnh nào.
Nàng ta nghĩ nghĩ rồi nói: "Hiện tại không phải thời điểm rau dại cùng nấm đang mọc đấy sao, người dân trong thôn sẽ lên ngọn đồi bên ngoài thôn tìm được, dù sao cũng không thể lên sau núi.
"Tịch Yểu có chút tiếc nuối.
Những măng xuân hôm qua ăn vẫn còn lưu lại hương vị.
"Vậy chúng ta sẽ đi tìm rau dại và nấm đi," nàng quyết định.
Chu Ý sợ rằng một mình nàng không thể mang theo nhiều đứa nhỏ như vậy, vì vậy nàng ta phải đặt giỏ may trong tay xuống, quyết định đi cùng nàng.
Nếu muốn tìm thứ gì đó, phải mang theo giỏ, còn có dao nhỏ.
Hai cô