Nằm ở trên giường, Tịch Yểu cảm thấy những ngày tháng này quá khó khăn, cũng may, vài ngày sau, Chu Nhung và Chu Khánh phong trần mệt mỏi đã trở về.
"Mọi chuyện có thuận lợi không?" Chu Hữu Căn là trưởng bối trong nhà, nhìn thấy hai đứa con bình an trở về, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, lập tức hỏi.
"Thuận lợi, mọi người cũng được an táng, chờ sau khi Tịch Yểu tốt hơn, chúng ta đi qua tế bái đi!" Chu Nhung giải thích một chút.
"Vậy là tốt rồi.
” Trần thị thấy bọn họ mệt mỏi, bận rộn nói: "Các con trước đi tẩy rửa bụi bặm trên người, nghỉ ngơi một chút, chờ đến khi ăn cơm sẽ gọi cho các con.
"Tịch Yểu biết Chu Nhung đã trở lại, nhưng không biết bọn họ nói gì, không đến một lát sau, Chu Nhung mở cửa bước vào.
Bởi vì vội vàng, không có thời gian chăm sóc cẩn thận, Tịch Yểu phát hiện dấu vết trên khóe miệng Chu Nhung có chút tang thương, nhưng nhìn vẫn đẹp mắt.
Nam nhân này, có thể nho nhã, cũng có thể bất kham! "Cảm tạ huynh!" Tịch Yểu ngồi dậy trịnh trọng nói.
Bây giờ nàng đã tốt hơn nhiều, có thể ngồi dậy nói chuyện.
"Ta là nữ tế của Tịch gia!" Chu Nhung hờ hững giải thích, sau đó bắt đầu thay y phục, không có chút bộ dáng phải tránh đi.
Tịch Yểu nằm xuống lần nữa, xoay người sang một bên để tránh.
Thời điểm đêm động phòng hoa chúc, nàng nôn mửa rất nhiều, còn vô cùng choáng váng, Chu Nhung cũng không làm nàng khó xử, cũng không chạm vào nàng, điều này cũng khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.
Điều duy nhất khiến người ta rối rắm chính là, Chu gia ước chừng không có nhiều phòng lắm, hơn nữa hai người thành thân để trấn an người trong nhà, cho nên, hai người cũng không phải phu thê thật sự, mặc kệ là thay y phục hay vẫn là ngủ, chỉ có thể ở chung một gian phòng, hơn nữa, vì để tránh tất cả phiền toái, phòng chừng sau này đều phải như vậy.
Điều này khiến nàng có chút kháng cự.
Nhưng dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu, nàng chỉ có thể làm như không thấy.
Ở một bên tấm ván gỗ có động tĩnh, không tới chốc lát, Tịch Yểu cảm thấy Chu Nhung đã nằm xuống, nàng khẩn trương siết chặt nắm tay! "Không phải trong nhà Tịch gia chỉ có một người nữ nhi thôi sao, một người kia là ai?” Chu Nhung nhắm mắt hỏi.
Trái tim Tịch Yểu đập loạn một nhịp, sau đó nàng nói với giọng buồn bã: "Đó là thê tử của đại ca ta.
”Thật ra đó mới là Tịch Yểu chân chính.
Khi còn nhỏ sau khi Tịch Yểu được chuyển tới