"Thật không"? Hô hấp nóng rực lướt trên má Ninh Thư, cậu mở to mắt nhìn gương mặt người nọ ở khoảng cách chỉ bằng 2 ngón tay.
Gần quá đi...
Da mặt Ninh Thư nóng lên, có phần quẫn bách nói: "Thiếu gia..."
Thiếu niên quá đẹp, đôi mắt phượng mê hoặc lòng người cách cậu rất gần.
Y rũ mi, khoé mắt tựa như có chút ý cười vui vẻ, tay đưa lên liền nắm lấy cằm Ninh Thư, cuối đầu tới.
Trong nháy mắt, Ninh Thư dường như cho rằng y muốn hôn mình, gương mắt vốn hồng giờ đã đỏ như muốn chảy máu.
Đôi mắt vì kinh ngạc mà hơn trợn to.
Thế nhưng thiếu niên chỉ là kề sát bên tai cậu, đầu ngón tay nhàn nhã đưa lên, không nhanh không chậm mà nhéo nhéo lỗ tai của cậu.
Thanh âm từ tính, trầm thấp gần hơn: "Sao vậy? Cho rằng tôi muốn hôn cậu, hửm"?
Trong giọng nói của y có vẻ còn mang theo chút ý cười.
Ninh Thư đờ người, rũ mắt.
Cố Sâm dường như không có việc gì lùi ra: "Yên tâm, xu hướng giới tính của tôi bình thường".
Ngay sau đó, ánh mắt hắn lại dừng trên gương mặt của nam sinh.
Người nọ da trắng, nên chỉ cần nhiễm chút sắc đỏ đã có thể thấy rõ.
Diễm lệ như vậy, làm người ta vừa nhìn thoáng qua liền không thể rời mắt.
Ánh mắt Cố Sâm chợt tối lại.
Vừa rồi hắn chạm trúng bàn tay đối phương, liền không tiếng động vuốt ve.
Nam sinh vì thất thần nên cũng không phát hiện.
Làn da bóng loáng, trơn mịn như 1 dải lụa lạnh.
Cố Sâm hơi cong môi, ngồi lại vị trí của mình, cúi đầu bấm điện thoại.
Ninh Thư liền nhẹ nhõm một hơi.
Cậu biết loại người càng hoàn mỹ, ưu tú, sâu bên trong lại càng có nhiều bí mật không muốn ai biết thậm chí có thể càng...!biến thái.
Rõ ràng, Cố Sâm có cả hai điều.
Ninh Thư lập tức có điểm rùng mình, lo lắng hỏi: "Linh Linh à, lúc trước em có từng theo ký chủ nào khác không"?
Linh Linh có phần chột dạ nói: "òo...!em mới vừa làm việc, khụ khụ (ho nhẹ), nhưng mà cái gì em cũng biết hết, ký chủ cứ việc hỏi em"!
Nó vô cùng đảm bảo nói.
Ninh Thư hỏi: "Vậy em có biết với