CHAP 64: HINATA TỈNH LẠI
Một đêm dài đằng đẵng trôi qua, giờ cũng đã vào buổi trưa rồi, vậy mà Hinata mãi chưa thấy tỉnh lại. Suốt từ đêm hôm qua đến giờ, Yuu và Ray, hai người lúc này cũng túc trực bên cạnh Hinata. Dù ai có nói gì, Yuu và Ray cũng chẳng chịu rời Hinata. Nó và hắn cũng đành bất lực đứng ngoài dõi mắt chờ đợi Hinata tỉnh lại.
- Mọi người ăn trưa đi.
Mùi thức ăn thơm phức từ nhà bếp lan tỏa khắp căn phòng. Green đêm qua trở về phòng mình nhưng ngay hôm sau đã lập tức chạy sang để hỏi thăm tình hình Hinata và chờ mong Hinata tỉnh lại. Do không có gì làm, lại thấy mọi người trong nhà đang vô cùng lo lắng nên Green đã tự mình vào bếp chuẩn bị thức ăn cho mọi người.
Anh và Saphia tuy muốn ở lại nhưng vì vương quốc còn bề bộn nhiều công việc nên chỉ có thể ở lại đến sáng đã phải trở về. Gin và Kai cũng phải trở về để luyện tập cho học trò của mình chuẩn bị cho trận chung kết.
Nghe tiếng gọi của Green, nó và hắn lặng lẽ rời khỏi phòng tiến vào nhà bếp. Nó mỉm cười dịu dàng nhìn Green:
- Phiền con nhiều rồi.
Green cười nhẹ rồi lắc đầu, trên tay Green là một khay thức ăn. Green lên tiếng:
- Con nấu ăn không ngon lắm nhưng mong hai giáo sư hãy ăn tạm vậy. Giờ... để con đem thức ăn và cho Yuu và Ray.
Nói rồi, Green bê khay thức ăn bước vào phòng Hinata. Nhẹ nhàng đặt thức ăn lên bàn, Green không nói gì chậm rãi bước ra ngoài. Green biết, lúc này cả Yuu và Ray đều chỉ mong Hinata sớm tỉnh lại mà thôi. Mà... đó cũng là điều Green mong đợi nữa.
Thế nhưng, ngoài ra cũng có một người nữa đang vô cùng mong đợi Hinata tỉnh lại.
Bên ngoài khung cửa sổ, trên một cành cây phía xa, không ai hay biết có một bóng người đã ở đó, ánh mắt luôn dõi theo Hinata đang nhắm nghiền mắt nằm trên giường. Người đó không ai khác chính là... Toshiro.
Toshiro sau khi băng bó xong vết thương không thèm ăn uống gì mà chỉ ngồi trong phòng nóng ruột chờ đợi tin tức về Hinata từ Kiyoshi. Khi nghe Kiyoshi trở về nói Hinata đã an toàn, chỉ còn chờ đợi tỉnh lại thì Toshiro không biết bản thân đã vui mừng đến nhường nào. Ở trong phòng được một lúc, Toshiro không kiềm lòng được mà chạy vội ra ngoài.
Đứng trước cửa phòng kí túc xá của Hinata, Toshiro toang gõ cửa vào thăm Hinata nhưng... đến cuối cùng lại quyết định không làm vậy. Lẳng lặng rời đi, Toshiro nhảy lên cành cây đối diện cửa sổ phòng Hinata, quyết định sẽ quan sát Hinata từ đó. Mặc cho thời tiết về đêm lạnh giá vô cùng, mặc cho vết thương từ cánh tay vẫn còn đau âm ỉ, Toshiro vẫn kiên trì ngồi đó chờ đợi được thấy Hinata tỉnh lại.
Đêm đã qua, bình minh đã trở lại. Một đêm không ngủ nhưng Toshiro vẫn chẳng thấy mệt mỏi. Không rời vị trí của mình nửa bước, Toshiro sợ lỡ đâu trong thời gian mình rời đi thì Hinata đã tỉnh lại mất. Toshiro vẫn tiếp tục đứng đó, đợi chờ Hinata.
- Đói...
Bên trong phòng của Hinata, một tiếng kêu khẽ đầy yếu ớt lại tiếp tục vang lên:
- Anh Ray... em đói...
Tiếp theo đó, bàn tay đang nắm chặt lấy tay Hinata của Ray khẽ bị siết lại. Cánh môi nhợt nhạt của Hinata lại tiếp tục cất lời.
Khỏi phải nói khi nhận ra điều này, Yuu và Ray vui mừng đến nhường nào. Ray không ngần ngại lập tức ôm chầm lấy Hinata đầy hạnh phúc:
- Nhóc con, cuối cùng cũng chịu tỉnh.
Yuu khẽ mỉm cười rồi vội vã chạy lao ra khỏi phòng:
- Hinata tỉnh rồi.
Nghe vậy, nó và hắn lập tức đứng bật dậy, chạy vội vào phòng. Green đang dùng bữa cùng nó và hắn cũng lập tức đứng bật dậy. Toang chạy theo nó và hắn vào phòng Hinata, như sực nhớ gì đó, Green dừng bước.
Bên ngoài, nhận thấy hành động của Yuu và Ray, Toshiro cũng đã hiểu ra vấn đề. Khóe môi nở nụ cười, Toshiro thở phào nhẹ nhõm rồi nhảy xuống khỏi cành cây, chậm rãi bước đi. Dáng vẻ của Toshiro... trông thật cô độc và... đáng thương.
Hinata đã tỉnh táo hơn nhiều. Cảm nhận rõ hơi ấm cùng mùi hương quen thuộc của anh trai, Hinata khẽ cười, cũng đưa tay ôm lấy anh trai mình rồi lên tiếng:
- Xin lỗi... Hinata... lại khiến anh lo lắng rồi.
Ray vẫn ôm lấy em gái, lắc đầu:
- Chỉ cần em bình an, lo lắng hay gì cũng được.
Nó và hắn cũng đã chạy vào, mỉm cười nhìn Hinata và Ray ôm nhau đầy tình cảm. Cả hai đồng loạt thở phào. Vậy là... yên tâm rồi.
Một lúc sau, cả hai cảm nhận được một mùi thơm dịu nhẹ. Green chậm rãi bước vào, trên tay là một bát cháo nóng hổi, phản phất hương thơm. Nhẹ nhàng bước vào, Green đặt bát cháo lên bàn:
- Chắc chắn Hinata rất đói, xem mình chuẩn bị gì cho cậu này!
Lúc này, Ray đã buông Hinata và nhẹ nhàng đỡ Hinata ngồi dậy. Hinata mỉm cười yếu ớt với Green, ánh mắt long lanh:
- Green thật chu đáo.
Green không nói gì, chỉ mỉm cười. Rồi, Green cầm lấy bát cháo đưa cho Ray:
- Ray cho Hinata ăn đi.
Ray cầm lấy bát cháo từ tay Green, mỉm cười đầy dịu dàng:
- Cảm ơn Green.
Nói rồi, Ray dịu dàng bón từng thìa cháo cho em gái. Thế nhưng, Ray không biết rằng nụ cười cùng giọng nói dịu dàng của mình vừa rồi đã khiến ai đó sững sờ. Phải, đó chính là Green.
Green cảm nhận rõ rệt trái tim mình đang đập liên hồi bởi hành động vô cùng đơn giản của Ray vừa rồi. Có lẽ... đây là lần đầu tiên Ray thực sự dịu dàng như vậy với Green và... cùng là lần đầu tiên nụ cười dịu dàng của Ray không phải dành cho Hinata mà là dành cho Green. Trái tim Green trở nên thổn thức, một cỗ hạnh phúc đang dâng trào trong lòng. Green thầm nhủ, chỉ cần bây nhiêu đó thôi, Green cũng sẵn sàng làm bất kì việc gì cho Ray.
Hinata đã tỉnh lại và hoàn toàn khỏe mạnh, đó là một tin mừng đối với gia đình nó và cho nhiều người khác. Thêm vào đó, cũng nhờ thoát được tai nạn này mà từ giờ trở đi, không còn gì có thể ngăn cản khả năng tự trị thương của Hinata nữa. Dù có là phép thuật gì, có là loại độc dược hay thuốc phép thuật gì thì khả năng trị thương của Hinata cũng không bị kiềm hãm.
Và... vòng chung kết cũng đã được diễn ra.
Không