CHAP 67: TIỆC MỪNG CHIẾN THẮNG
Kể xong câu chuyện của cuộc đời mình, Claudia lau vội những giọt nước mắt đang lăn dài trên má khi nhớ đến quãng thời gian như địa ngục trần gian ấy. Mỉm cười đầy hạnh phúc nhìn nó, Claudia cung kính:
- Nhưng giờ thì mọi chuyện đã qua, thần... đã tìm được người, tìm được chủ nhân của mình rồi.
Ngừng một lúc, Claudia lên tiếng:
- Nữ hoàng, xin người hãy làm thần bị thương, càng nặng càng tốt!
Nó ngạc nhiên, tất cả mọi người xung quanh đều có tâm trạng y hệt. Rồi, như chợt hiểu ra, hắn lên tiếng:
- Cô định... tiếp tục trở về đó làm sát thủ?
Ray lập tức chen vào:
- Nội gián thì đúng hơn.
Claudia lúc này gật đầu, nói tiếp:
- Phải. Đó là cách tốt nhất.
Ngừng một lúc, Claudia lại chăm chú nhìn nó mỉm cười:
- Chuyện duy nhất mà thần biết suốt thời gian qua là tổ chức của thần đang muốn hồi sinh một người nào đó. Người đó... có vẻ là một người không nên tồn tại trên cõi đời này và để hồi sinh người đó, dường như... cần phải có được người thưa nữ hoàng.
Quan sát nét mặt của nó, Claudia tiếp tục:
- Người chính là mục tiêu và... thần được biết cái ngày hoàn hảo để kẻ đó được hồi sinh dường như chưa đầy một năm tới. Hơn nữa... tổ chức cũng có rất nhiều thành viên, lại không ai biết mặt ai nên cũng có thể nói, không ngoài khả năng Witchard và cả cung điện đều có nội gián. Thần muốn tiếp tục ở lại đó để tiện tìm thêm thông tin, giúp ích cho người.
Nét mặt nó lúc này đầy vẻ phân vân. Lời Claudia nói, tuy chẳng có căn cứ gì nhưng... trái tim nó lại hoàn toàn tin tưởng. Nó cũng có thể khẳng định, người đứng trước mặt chính là phù thủy thuộc vương quốc huyền bí của nó.
Anh lên tiếng:
- Ryu. Anh nghĩ cô bé này nói đúng đấy, có Claudia làm nội gián sẽ tiện lợi hơn cho chúng ta.
Tất cả mọi người xung quanh đều gật đầu tán thành.
Nó hít thở một hơi thật sâu rồi cuối cùng cũng đưa ra quyết định cuối cùng:
- Được. Claudia, cố chịu đau nhé!
Nhóm của bọn nó trở lại với đấu trường của Witchard. Nơi đây đã yên ổn trở lại, mọi người đều ngồi vào vị trí chờ đợi xem trận đấu sẽ tiếp tục như thế nào.
Yuu và Ray lần nữa bước lên sàn đấu. Thầy hiệu trưởng mỉm cười nhìn hai người rồi lên tiếng dõng dạt:
- Sự việc vừa rồi đã làm gián đoạn đến trận đấu, thật là một sự sơ sót của nhà trường. Và ngay lúc này đây, trận đấu xin phép được tiếp...
- Khoan đã.
Thầy hiệu trưởng chưa nói hết thì Yuu và Ray đã đồng thanh lên tiếng. Vì khá bất ngờ nên cả hai đưa mắt nhìn nhau. Rồi, Yuu nghi hoặc nhìn Ray:
- Cậu... cũng nghĩ vậy sao?
Ray gật đầu, khẽ cười khẩy:
- Không ngờ cậu cũng nghĩ vậy.
Cả hai đồng loạt nhún vai rồi tiến đến phía đối thủ của mình. Đồng loạt hướng đũa thần về phía đối thủ, một cái phất nhẹ, cả hai cây đũa thần đều biến mất. Yuu và Ray khẽ cười rồi nắm lấy tay nhau, cúi chào theo kiểu phù thủy với đối phương.
Ray thì thầm:
- Hoàng tử, nhường cậu nói trước.
Yuu khẽ liếc Ray rồi cũng nhanh chóng hướng mắt nhìn về phía cha mẹ mình rồi lại nhìn khắp một lượt khán đài, lên tiếng:
- Như mọi người đã chứng kiến, từ đầu đến giờ trận đấu giữa tôi và Ray là ngang tài ngang sức, bất phân thắng bại.
Ray nói thêm vào:
- Chúng tôi đều hiểu rõ thực lực đối phương, trận đấu có kéo dài cũng sẽ chỉ là vô ích. Chính vì vậy, tôi và Yuu chấp nhận...
- Hòa nhau.
Cả Yuu và Ray cùng mặt đối mặt với nhau, đồng thanh cất lời.
Cả khán đài khỏi phải nói cũng biết là bất ngờ đến dường nào khi nghe những lời này. Sau một hồi sững sờ, chưa biết chuyện gì xảy ra thì ở phía trên, nó và Saphia đã đồng loạt đứng dậy vỗ tay.
Hắn và anh khẽ buông tiếng thở dài nhưng cũng vỗ tay theo, Gin và Kai cũng không ngoại lệ. Và đương nhiên, tiếp theo đó, tiếng vỗ tay bao trùm cả khán đài. Ai nấy đều vỗ tay không ngừng, những tiếng huýt, tiếng reo hò, tung hô không ngừng vang lên.
Hiệu trưởng tươi cươi bước đến giữa sàn đấu, dõng dạt tuyên bố trong niềm hân hoan tột độ:
- Vậy là kì thi đấu phép thuật toàn Witchard đã chính thức khép lại. Tuy là trường hợp đặc biệt nhưng thay mặt toàn Witchard, tôi xin trân trọng tuyên bố người giành chiến thắng trong giải đấu cũng như trở thành học viên phù thủy mạnh nhất Witchard chính là Hoàng tử Yuu Kiyomori và Ray Minamoto.
Tiếng vỗ tay reo hò ngút trên cứ thế tiếp tục vang lên. Hàng loạt pháo hoa được bắn ra chúc mừng cho chiến thắng vang dội của cả hai.
Nó và Saphia vui mừng cho chiến thắng của con trai mình, ôm nhau vô cùng hạnh phúc:
- Chúng ta cũng hòa nhé!
Nó lên tiếng. Saphia gật đầu:
- Um. Nhưng nhất định tớ sẽ tìm cơ hội bắt cậu ở đây mãi với tớ, không bỏ đi đâu nữa.
Nó cũng bật cười, vẫn ôm chầm lấy Saphia.
Một ngày vui như vậy thực sự không thể không tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng. Căn phòng kí túc xá của Hinata và Ray hôm nay cực kì đông vui và cũng cực kì ấm cúng.
Sau một đêm nghỉ ngơi, ngay sáng sớm anh và Saphia đã cho người đem đến không biết là bao nhiêu nguyên liệu để nó có thể thoải mái vào bếp chuẩn bị cho bữa tiệc.
Tất cả chia làm hai nhóm, những nữ phù thủy trong gia đình được giao nhiệm vụ vào bếp chuẩn bị thức ăn dưới sự quản lí của bếp trưởng là nó, còn bên ngoài, những nam phù thủy của chúng ta được giao nhiệm vụ dọn dẹp, trang hoàng lại căn phòng và nghỉ ngơi đợi chờ thức ăn sẵn sàng.
Bên trong nhà bếp, nó vừa mặc xong tạp dề liền vui vẻ nhìn về phía mọi người. Nó tươi cười phân công nhiệm vụ:
- Hai tiểu thư Hinata và Nyoko nhà chúng ta không biết nấu ăn nên nhiệm vụ sơ chế món ăn sẽ do hai con giải quyết.
- Tuân lệnh!
Hinata và Nyoko đồng loạt đáp lời. Hiện tại, mọi người trong nhà Saphia và Gin đều đã biết thân phân của nó