CHAP 70: KẾT QUẢ BẤT NGỜ
Green chỉ mới quay người bước đi, bàn tay đã lập tức bị giữ lại. Green khá bất ngờ nhưng lại càng bất ngờ hơn khi bị Ray kéo mạnh. Tình hình lúc này, Green đang nằm gọn trong lòng Ray, được che chở trong vòng tay của Ray.
- Ray...
Green khó hiểu lên tiếng, giọng nói chưa đầy vẻ ngạc nhiên. Ray không nói gì, khẽ đẩy Green ra, cả hai mặt đối mặt. Tình cảnh này... Trước tình cảnh này, Green không khỏi đỏ mặt, trái tim đập mỗi lúc một nhanh, mỗi lúc một rộn ràng, rạo rực đến khó tả. Không nén được khó hiểu, Green lên tiếng:
- Ray, anh... như thế này...
Thế nhưng, chưa nói hết câu thì Green đã đành bất lực nuốt những lời định nói vào trong. Lúc này đây, Ray đã hoàn toàn chặn đứng lời nói của Green bằng... một nụ hôn. Nụ hôn rất sâu, cứ thế kéo dài, hệt như đã từng mong muốn từ rất lâu rồi nhưng đến bây giờ mới có thể thực hiện được.
Đến khi cảm nhận được hô hấp của Green trở nên khó khăn hơn, Ray mới hài lòng, luyến tiếc rời xa đôi môi anh đào mềm mại. Khỏi phải nói, Green tim đập nhanh hơn, hoàn toàn bất ngờ mà cả người nóng bừng lên. Chuyện này... là sao chứ??? Chẳng phải... Ray vừa mới từ chối lời tỏ tình của Green hay sao???
Ray đưa tay lên, khẽ gõ nhẹ vào trán Green khiến Green càng thêm ngơ ngác, ánh mắt Ray chứa đầy ý cười, Ray chậm rãi lên tiếng:
- Ngốc thật?
Green khó hiểu hỏi lại:
- Ng... Ngốc???
Ray khẽ cười:
- Còn không phải sao?
Rồi cúi người xuống, Ray thì thầm vào tai Green:
- Green... em thật ngốc!
Green tuy không hiểu tình hình hiện tại nhưng cũng bị lời nói của Ray làm cho có chút âm ức, khẽ lùi về sau, Green mím môi đáp lời:
- Ngốc gì chứ? Chỉ là tỏ tình thất bại thôi mà.
Lời nói này nói ra khiến Green có chút không cam tâm, tâm tình lại lần nữa chùng xuống, đáy mắt ánh tia buồn. Ray lại cười, một nụ cười... tỏa nắng. Tiến lại gần Green, Ray đặt tay lên vai Green rồi cúi người xuống, nhìn trực diện vào khuôn mặt xinh đẹp của Green:
- Ngốc! Ai bảo em tỏ tình chứ?
Green phụng phịu, cúi gầm mặt:
- Em không muốn anh nghi ngờ tình cảm em dành cho anh. Em sợ... anh hiểu lầm chuyện lúc nãy và... cũng muốn biết rằng liệu anh có tình cảm dành cho em hay không. Nhưng... giờ em biết rồi.
Ray khẽ nhíu mày, đưa tay nâng cằm Green lên để ánh mắt Green chạm với ánh mắt của mình rồi đáp lời:
- Quả thực là quá ngốc, còn ngốc hơn cả Hinata.
Rồi, Ray tiếp tục, ánh mắt đầy vẻ chân thành:
- Nghe rõ đây! Tỏ tình... là chuyện của anh, không phải em. Chuyện duy nhất em phải làm chính là chấp nhận lời tỏ tình của anh!!!
Khỏi phải nói cũng biết lời nói này của Ray khiến Green sửng sốt đến nhường nào. Đôi mắt Green không rời khuôn mặt Ray một giây phút nào, trái tim đập rộn ràng. Lời nói này... là có ý gì? Lời nói này... có như suy nghĩ hiện tại của Green hay không hay chỉ là... ngộ nhận của Green?
Và Green đã ngay lập tức nhận được đáp án.
Ray khẽ ôm Green vào lòng rồi một lần nữa nhìn sâu vào đôi mắt của Green, lên tiếng đầy nghiêm túc:
- Anh cho em hai lựa chọn. Một là đồng ý làm người yêu của anh. Còn hai là... em hãy sẵn sàng để làm vị hôn thê của anh.
Green hoàn toàn sững sờ. Khẽ nhíu mày, Green nhìn Ray đầy nghi hoặc:
- Đây... mà anh gọi là hai lựa chọn cho em sao? Chẳng phải... dù chọn cái nào thì cũng chung kết quả hay sao?
Ray nhún vai:
- Nếu em không chịu lựa chọn thì đồng nghĩa với việc em nhường nghĩa vụ đó cho anh. 10 giây bắt đầu.
Green hoàn toàn ngớ người. Hiện tại... là tình hình gì đây??? Chẳng phải... Green đang bị ép hay sao?
- 10... 9... 8...
Ray thản nhiên đếm trong khi Green còn chưa biết phải phản ứng thế nào, chỉ có thể không rời mắt khỏi khuôn mặt đầy ma mị của Ray. Green tự hỏi, đây... là Ray lạnh lùng thường ngày hay sao??? Tại sao con người vô tâm ấy hôm nay... lại bá đạo đến vậy kia chứ???
- 2... 1... Hết giờ.
Và kết quả là... 10 giây suy nghĩ của Green đã hết. Ray lại nở nụ cười tỏa nắng, xoa đầu Green:
- Thế nào? Vậy... anh quyết nhé!
Green kinh ngạc, 10 giây... nhanh đến vậy sao? Ray thích thú, chuẩn bị tuyên bố thì Green đã vội vàng nhắm mắt lên tiếng:
- Em muốn làm người yêu của anh, cả vị hôn thê em cũng muốn.
Nói rồi, Green thu hết can đảm hé mắt nhìn phản ứng của Ray. Ray... đang cười, lại còn... cười rất tươi. Tình hình này thì... Green đang hoàn toàn bị Ray hút hồn mất rồi.
Ray gật đầu đầy hài lòng, một lần nữa xoa đầu Green, vui vẻ lên tiếng:
- Rất tốt!!! Quả là vợ tương lai của anh, đáp án của em rất hợp ý anh!
Nói rồi, Ray cúi người đặt lên môi Green một nụ hôn dịu dàng rồi nhanh chóng ôm Green vào lòng, vuốt ve mái tóc xanh xinh đẹp.
Green không thể kiềm được niềm vui đang dân trào trong lòng mình, khóe môi kéo lên tạo thành một nụ cười thật tươi, rạng rỡ nhất từ trước đến này.
Đây... là chuyện mà Green luôn luôn mơ ước, luôn luôn mong muốn và... cũng từng những tưởng sẽ phải từ bỏ giấc mơ này. Ấy vậy mà... ngày hôm nay điều tưởng như vô vọng ấy lại trở thành hiện