chap này dành tặng cho ThuNga344 nhé!!!
==============================================================
CHAP 95: MANH MỐI
- Bắt đầu nhé, Hinata!
Yuu đứng đối diện Hinata lên tiếng. Hinata mỉm cười nhẹ gật đầu rồi cầm lấy chiếc khăn đen che mắt mình lại. Hinata thả lỏng người, điều chỉnh tư thế cho thoải mái nhất rồi nhẹ thở ra:
- Được rồi, anh Yuu.
Ngay khi Hinata lên tiếng báo hiệu mình đã hoàn toàn sẵn sàng, Yuu cũng tiếp tục nhiệm vụ của mình. Xung quanh Hinata, gió nổi lên khiến cây cối rung chuyển, lá cây xào xạc. Đây là cách để khiến thính giác trở nên vô dụng. Yuu bắt đầu di chuyển không ngừng.
Hinata hít thở thật sâu, cố gắng làm cho tâm mình thật tĩnh lặng, xóa bỏ tất cả tạp niệm trong lòng để nhìn thấu được những việc sắp xảy đến.
Xẹt...
Một chiếc lá sắc nhọn lao đến cứa vào cánh tay Hinata, máu rỉ ra, cảm giác có chút đau nhói. Cứ thế, liên tiếp những chiếc lá khác lao đến tấn công thẳng vào Hinata trong khi Hinata chỉ có thể đứng yên tại chỗ chịu trận.
Yuu vẫn tiếp tục tấn công Hinata. Tuy thực tâm rất không nỡ và rất muốn dừng lại nhưng đây là bài tập đặc biệt dành cho Hinata, Yuu không thể nương tay, nếu không Hinata sẽ chẳng bao giờ tiến bộ lên nổi. Đành vậy, dù sao thì nhiệm vụ này là nó và hắn tin tưởng giao cho nên Yuu chỉ có thể dùng hết khả năng để giúp Hinata cho bằng được.
Hinata tuy đau khắp người, cảm nhận được mùi máu của chính mình nhưng hoàn toàn không kêu la dù chỉ một chút mà chỉ nghiến răng chịu đựng.
- Tập trung. Phải tập trung!!!
Hinata lẩm bẩm trong miệng không ngừng. Đã một tuần trôi qua mà Hinata vẫn chưa làm tốt bài tập luyện này, vẫn để bản thân thương tích đầy mình nên hôm nay, Hinata quyết tâm phải thực hiện cho bằng được.
- Thấy rồi.
Hinata nở nụ cười khẽ thốt lên chỉ đủ cho mình nghe được. Rồi, vô cùng nhanh nhẹn, Hinata liên tục lách người qua lại, di chuyển không ngừng và... tránh được tất cả những chiếc lá sắc nhọn đang tấn công mình của Yuu.
Yuu thấy trong lòng rất vui. Hinata... tiến bộ hơn rồi, không còn đợi khả năng tự tìm đến mà đã dần điều khiển được rồi tuy vẫn còn tốn thời gian nhưng rõ ràng là nhanh hơn những lần luyện tập trước. Nhớ lại những lần tập luyện trước và Yuu thấy đau lòng.
Nhớ lần đầu bắt đầu bài tập, Hinata bị Yuu đánh cho thương tích đầy mình phải ngất xỉu mà chẳng thể làm được gì. Lúc đó nó và hắn vẫn còn ở đây, nhờ nó giúp đỡ trị thương mà Hinata hồi phục nhanh chóng hơn hẳn. Sang ngày thứ hai, Hinata vẫn mang cơ thể thương tích đầy mình trước sự tấn công của Yuu. Thế nhưng có tiến bộ hơn là trước khi ngã gục, Hinata đã né tránh được đòn, đã nhìn thấy được tương lai.
Ngày thứ ba, vẫn tình trạng y hệt nhưng có tiến bộ hơn khi Hinata cầm cự được lâu hơn và khả năng cũng được phát huy sớm hơn. Hinata cứ thế tiến bộ từng ngày và hôm nay tiến bộ rõ rệt hơn khi mất chưa đầy 5 phút, Hinata đã có thể kháng cự với sự tấn công của Yuu.
Yuu vẫn tiếp tục tấn công. Hinata nhanh nhẹn né tránh từng đòn một. Hiện tại trên người Hinata không có vũ khí nào nên Hinata chỉ có thể né tránh. Tuy nhiên, Hinata cũng cảm thấy rất vui khi bản thân đã có thể điều khiển phần nào đó năng lực, những đòn tấn công sắp diễn ra hiện với Hinata hiện rõ ràng trước mắt nên Hinata dễ dàng né tránh từng chiếc lá một.
Yuu ra tay mạnh hơn, tốc độ những chiếc lá nhanh hơn, mật độ cũng dày hơn rõ rệt. Hinata nở nụ cười, hoàn toàn... thấy hết rồi. 10 phút trôi qua, tất cả những chiếc lá sắc nhọn đều được Hinata né tránh một cách đẹp mắt và ngoạn mục, vết thương cũng đã tự phục hồi. Yuu thu hồi phép thuật, hài lòng:
- Thành công!
- Yeah!!!
Hinata vui mừng nhảy cẩn lên rồi tháo lớp băng đen trên mắt mình xuống. Nãy giờ đã quen với bóng tối, ánh sáng khiến Hinata không khỏi chói mắt. Yuu nhìn Hinata, trong lòng thấy vui theo niềm vui của Hinata. Đợi Hinata đã thích nghi được với ánh sáng mặt trời, Yuu lên tiếng:
- Em làm tốt lắm. Mai chúng ta sẽ tiếp tục bài tập tiếp theo.
Yuu nói rồi quay lưng bước đi. Thế nhưng, Hinata đã nhanh chóng lên tiếng:
- Chiều nay. Em muốn chiều nay luyện tập tiếp. Bài luyện tập đầu tiên em đã mất quá nhiều thời gian rồi.
Yuu quay người nhìn Hinata thì nhận ngay một nụ cười tỏa nắng từ Hinata. Không đợi Yuu cất lời, Hinata đã vẫy tay với Yuu rồi chạy đi, không quên nói vọng lại:
- Hẹn anh chiều nay nhé!
Yuu chỉ biết thở dài nhìn theo dáng vẻ tung tăng vui mừng của Hinata. Đành vậy, Hinata đã quyết thì không ai cản được.
Yuu cũng quay người bước đi thì lúc này, trước mặt Yuu xuất hiện một bóng người khiến Yuu ngạc nhiên:
- Haruko?
Haruko đang đứng đối diện Yuu, nở nụ cười thiên thần:
- Chào anh.
Yuu ngạc nhiên nhìn Haruko:
- Sao em lại ở đây? Chẳng phải...
Yuu chưa nói hết câu thì Haruko đã lên tiếng:
- Học hành oải quá, em muốn nghỉ ngơi một thời gian thôi mà. Thật trùng hợp là anh cũng ở cung điện.
Haruko lại tặng Yuu một nụ cười. Yuu nhìn Haruko, chỉ lẳng lặng gật đầu.
Như sực nhớ ra điều gì đó, Haruko lấy ra một chiếc lọ thủy tinh trong suốt đựng một dung dịch lỏng sánh màu vàng đưa cho Yuu, cười tít mắt:
- Anh uống thử xem.
Yuu chăm chú nhìn dung dịch trên tay Haruko, vẻ ngạc nhiên:
- Đây... là gì?
Haruko lại cười:
- Một món quà mà em được nhận ở Witchard đấy. Um... chỉ là một loại nước bình thường không có tác dụng gì như nước lọc nhưng... rất ngon đấy. Vậy nên em muốn chia sẻ với anh.
Ngừng một lúc, Haruko nói tiếp:
- Trước giờ em đều muốn chia sẻ với anh những thứ mà em thích mà. Anh thử đi, xem thế nào.
Yuu có vẻ hơi ngần ngại nhìn chiếc lọ thủy tinh Haruko đang cầm. Haruko nhìn Yuu rồi nhìn sang chiếc lọ mình đang cầm trên tay. Haruko mở nắp lọ ra, một mùi thơm lan tỏa. Haruko lên tiếng:
- Chỉ là nước thôi. Nếu anh nghi ngờ thì em sẽ uống trước.
- Kh...
Yuu chưa kịp ngăn cản thì Haruko đã đưa chiếc lọ lên miệng uống đi một nửa. Còn lại một nửa, Haruko lại vui vẻ đưa cho Yuu kèm theo nụ cười tuy rằng nụ cười này không còn vui vẻ như những nụ cười trước:
- An toàn. Em chỉ muốn chia sẻ với anh thôi.
Thấy Haruko có nét buồn, Yuu cũng bỏ qua nét ngần ngại, do dự ban đầu mà đưa tay cầm lấy chiếc lọ thủy tinh rồi uống cạn. Lần này, Haruko đã vui vẻ trở lại, đầy hào hứng hỏi Yuu:
- Anh thấy thế nào? Ngon không???
Yuu cười nhẹ với