Như đã hẹn, chap này tặng bạn NgcTrmngL nhé!
================================================================
CHAP 97: ĐỘT NHẬP PHÒNG HIỆU TRƯỞNG
Hôm nay... là một đêm không trăng.
Ray vừa đọc xong một quyển sách phép thuật cũng vừa đúng lúc trời tối. Nhìn lên bầu trời, hôm nay mọi thứ đều chìm vào trong một màu đen huyền bí của bóng đêm, không trăng, cũng chẳng có sao.
Bước về phòng, Ray khoác lên mình chiếc áo choàng đen, che kín cả mặt. Đêm nay rất thích hợp để làm nhiệm vụ.
Không để mất thêm nhiều thời gian, Ray nhanh chóng dịch chuyển đến nơi cần đến. Theo dõi suốt mấy hôm nay, Ray hoàn toàn khẳng định giờ này là hoàn toàn phù hợp.
Cuối cùng Ray cũng nhanh chóng dịch chuyển đến địa điểm mình cần. Đó chính là ở góc khuất của phòng hiệu trưởng. Ray thận trọng quan sát xung quanh, hoàn toàn không một bóng người mà... đêm nay không chút ánh sáng, Ray từ trên xuống dưới lại chỉ toàn một màu đen, chắc chắn cũng chẳng ai thấy được.
Nhặt một viên đá nhỏ ngay dưới chân mình, Ray nhẹ nhàng liệng viên đá đến phía trước khoảng tầm năm bước chân. Một vài tia sáng khẽ ánh lên rồi nhanh chóng tắt, Ray khẽ cười nửa miệng. Quả nhiên là có kết giới, Ray đúng là suy đoán không lầm chút nào. Thế nhưng... kết giới thì đã sao chứ, nhiêu đó có thể làm khó được Ray sao?
Dòng suy nghĩ của Ray chợt tắt, Ray thận trọng ngồi xuống, nấp sau bụi cây. Hai bóng người di chuyển với ánh đèn trên tay đến gần nơi hòn đá lúc nãy, sau một hồi kiểm tra tỉ mỉ, cả hai bảo nhau chỉ là hòn đá, không có vấn đề gì rồi lập tức phóng vút lên mái nhà biến mất hẳn.
Ray nhìn theo bọn họ. Chỉ là phòng hiệu trưởng, có kết giới vẫn tạm chấp nhận được nhưng... có thêm hai người bảo vệ thì... chắc chắn có vấn đề. Ray lúc nãy cũng phần nào khẳng định suy đoán của cha mẹ mình. Nhưng... đến lúc bắt đầu nhiệm vụ của mình rồi.
Ray nhắm mắt lại, hai bàn tay tạo thành một hình dạng kì lạ, gió khẽ khàng nổi lên, thổi qua lớp áo choàng. Năng lượng phép thuật dần dần tích tụ lại rồi lan tỏa khắp người Ray, chúng... dần dần chuyển đổi. Cũng mất một lúc lâu, thế nhưng... đã hoàn thành.
Ray đứng dậy, thận trọng tiến đến gần kết giới Rebecca đã giăng. Ray đưa một tay về phía trước chạm vào kết giới để kiểm tra trước. Cánh tay... đã xuyên qua kết giới. Ray cười khẩy, vậy là thành công. Một lần nữa thận trọng Ray nhìn ngó xung quanh rồi lập tức đi xuyên qua kết giới mà không để lại một vết tích hay manh mối nào.
Đã thành công.
Ray đứng trong kết giới nhìn ra ngoài. Phép thuật của nó thật sự là hoàn hảo cho việc đột nhập này, không chút ảnh hưởng gì đến kết giới, cũng chẳng để ai phát hiện có người đột nhập. Tuy có tốn nhiều thời gian, luyện tập thành công cũng cực kì vất vả nhưng lúc này, phép thuật của nó - mẹ Ray đã phát huy triệt để tác dụng của mình.
Vẫn vô cùng thận trọng, Ray quan sát xung quanh. Cần phải kiểm tra, lỡ may lại có bẫy thì không ổn, công sức nãy giờ sẽ hóa ra công cốc.
Ray dùng phép thuật tạo ra một làn khói, đây là phép thuật của cha cậu. Dù hay đối đầu với hắn nhưng Ray cũng không thể phủ nhận sự thật rằng cha cậu có những phép thuật rất hữu dụng và dạy cho cậu rất nhiều loại phép thuật thú vị.
Làn khói nhẹ nhàng bay hết con đường đến cửa vào phòng hiệu trưởng. Vì hôm nay mọi thứ đều chìm vào bóng tối do không trăng cũng chẳng có sao nên không ai nhận ra làn khói này, chỉ có Ray là người sử dụng phép thuật điều khiển nên mới nhận ra và cảm nhận được làn khói mà thôi.
Làn khói mở ra một con đường. Đúng thật là... xung quanh có rất nhiều bẫy. Ray càng lúc càng thêm lòng nghi ngờ.
Vẫn đề cao cảnh giác, Ray bước đi theo con đường mà làn khói đã vạch ra cho mình. Đã đến cửa.
Có lẽ Rebecca tự tin rằng không ai có thể vào được đến tận đây cho nên ngay tại nơi đây không còn bẫy hay phép thuật bảo vệ gì nữa. Để nhanh chóng, Ray lập tức dịch chuyển vào bên trong. Và thật may, không có phép thuật nào cản trở nên thuật dịch chuyển không gặp trở ngại gì.
Dùng phép thuật, Ray bao bọc cả căn phòng bằng lớp vỏ bóng tối để không ai phát hiện ra có người lọt vào cũng như không ai phát hiện ra có ánh sáng ở bên trong. Phép thuật hoàn thành, Ray búng tay cho cả căn phòng sáng lên rực rỡ.
Căn phòng hiệu trưởng... vẫn rất bình thường như bao ngày.
Chắc chắn Ray sẽ tin là bình thường nếu như dễ dàng đột nhập vào đây nhưng để tiến vào nơi này phải vượt qua kết giới, lại có thêm nhiều bẫy như vậy thì... hoàn toàn không thể nào bình thường cho được.
Ray nhìn ngó xung quanh và bắt đầu kiểm tra.
Nơi đầu tiên Ray kiểm tra là bàn hiệu trưởng của Rebecca.
Ray tìm kiếm trên bàn, mở các ngăn tủ để xem có gì bất thường không nhưng không có. Tiếp đến, Ray lần lượt kiểm tra khắp phòng.
Nhiệm vụ nó và hắn giao cho Ray chỉ là kiểm tra phòng hiệu trưởng của Rebecca để xem xem cô ta có liên quan đến tổ chức hắc ám hay có được thông tin gì về tổ chức đó không. Nhiệm vụ này không hề cụ thể, điều này thật sự khiến việc tìm kiếm của Ray trở nên khó khăn hơn hẳn.
Đã gần một tiếng trôi qua, ấy vậy mà Ray vẫn chẳng tìm thấy gì đặc biệt. Trong bàn hiệu trưởng thì toàn là trang sức rồi lại những vật dụng làm đẹp. Những nơi khác cũng chỉ những thứ này và cộng thêm những xấp tài liệu của Witchard. Rốt cuộc... thứ Rebecca muốn bảo vệ đến mức phải lập kết giới, cho người ở xung quanh và đặt bẫy là gì mới được kia chứ.
Đột nhiên, mọi động tác của Ray dừng hẳn. Ray khẽ nhíu mày, có người... đang đến.
Rất nhanh chóng, Ray chạy đến góc tủ, ngay sau chậu