chap này tặng bạn ahgase2k3 nhé!!! :)
==========================================================
CHAP 103: KẾ HOẠCH 1
Thời gian cứ thế trôi qua, không chờ đợi một ai. Sắp tới đây, chỉ 2 tuần nữa thôi là đến ngày trăng tròn. Cuộc sống của tất cả mọi người tại Witchard trở về với sự bình thường vốn có của nó. Hiệu trưởng Rebecca gần đây thường xuyên vắng mặt hay nói đúng hơn là cứ cách một ngày sẽ biến đi đâu đó không chút tăm tích.
Hôm nay, Toshiro đã trở lại Witchard cùng với bạn thân của mình - Kiyoshi. Vừa mới về phòng, Toshiro đã nhanh chóng rời đi mà điểm đến không đâu khác chính là... nơi đó.
Đứng từ xa, nhìn thấy bóng dáng nhỏ đang nghịch nước, Toshiro không khỏi bất giác nở nụ cười thật tươi rồi nhẹ nhàng tiến lại, không gây ra một tiếng động nào. Đưa tay che mắt người con gái bé nhỏ ấy lại, Toshiro hắn giọng:
- Đoán xem là ai nào?
Hinata bật cười:
- Anh sao lại ngốc vậy chứ? Giọng nói của anh sao em có thể không nhận ra, anh Toshiro.
Toshiro tươi cười vui vẻ ngồi xuống cạnh bên Hinata:
- Đừng nói ngày nào em cũng ra đây ngồi nhé!
Hinata tiếp tục nghịch nước, gật đầu:
- Vâng. Ở đây cảnh đẹp, lại yên tĩnh nữa. Em rất thích.
Rồi, Hinata quay sang nhìn Toshiro, giọng nói đầy tò mò:
- Anh trở lại khi nào vậy? Sao lại trở về nhà?
Toshiro xoa đầu Hinata, đáp lời:
- Anh mới về lại sáng nay thôi. Gia đình anh có vài vấn đề nên anh phải trở về đó. Giờ thì đã ổn thỏa rồi.
Hinata lắng nghe lời Toshiro nói, gật đầu. Cả hai cứ thế cùng nhau trò chuyện thêm, kể cho nhau nghe về những ngày đã qua. Thế nhưng, suốt buổi, Hinata chẳng hề đề cấp đến việc mình muốn trở về nhà cũ, và... Hinata cũng không hề có ý định sẽ nói cho Toshiro nghe về việc này.
Khoảng thời gian này thật sự rất căng thẳng. Cả nó và hắn đều có thể cảm nhận rõ sự mạnh lên từng ngày của năng lượng phép thuật hắc ám và cả những mối nguy hiểm đang gần kề. Hinata thì từ ngày gặp người phụ nữ kia đã không ngừng thấp thỏm không yên, tâm trạng cũng vô cùng lo lắng, còn có phần sợ hãi. Ray cũng là thành viên trong gia đình, đương nhiên cũng hiểu những nguy hiểm sắp sửa gần kề.
Kế hoạch chuẩn bị cho những chuyện sắp đến đã được hoàn thành. Tuy chẳng biết sẽ có những gì xảy ra nhưng nó và hắn đoán rằng chuẩn bị như vậy cũng đã phần nào sẵn sàng cho mọi tình huống, vậy xem như là có một bước tiến mới rồi.
Lẽ đương nhiên, phía bên phe đối lập cũng có những sự chuẩn bị của mình. Nhờ có Claudia làm nội gián mà phe nó và hắn đã nắm được một ít thông tin và cũng lập ra kế hoạch chống lại. Tuy nhiên, hành động phía bên đó vẫn hoàn toàn rất khó nắm bắt nên mọi chuyện nó và hắn đành trông chờ vào số phận mà thôi, nó và hắn chỉ có thể cùng gia đình mình và mọi người cố gắng hết sức.
Đêm nay có mưa phùn.
Nó và hắn cùng nhau lang thang trên con đường của Witchard, mặc kệ cơn mưa phùn. Dưới ánh đèn, làn mưa trở nên lung linh và thật sống động. Nó và hắn cứ đơn giản là tay trong tay thẳng tiến về phía trước mà chẳng nói với nhau câu nào. Thế nhưng, trong lòng cả hai đều hỗn độn những cảm xúc cùng những sự lo lắng, những ưu tư riêng mình.
Không hẹn, Hinata và Ray đều ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ngắm mưa rơi và nhìn theo bóng dáng cha mẹ mình đang bước đi.
Mưa vẫn rơi nhưng không thể phủ nhận trăng đêm nay thật sáng quá. Ngước mắt lên nhìn ánh trăng, thật sự là rất đẹp, đẹp đến lung linh, mị hoặc. Thế nhưng... sắp đến đêm trăng tròn mất rồi. Mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu đây?
Trong phòng hiệu trưởng.
- Cô đến đây làm gì?
Một cô gái giấu mặt đứng đối diện với hiệu trưởng Rebecca, chỉ đưa ánh mắt quét một lượt phòng hiệu trưởng rồi nhún vai đáp lời:
- Kiểm tra công việc của cô thôi.
Nói rồi, cô ta khẽ búng tay. Một cái ghế xuất hiện ngay trước mặt, cô ta ngồi xuống, vừa vặn đối diện với Rebecca. Rebecca khẽ bật cười rồi lên tiếng:
- Thuộc hạ đắc lực của Ngài thì tôi đây không nên đắc tội rồi.
Nói rồi, Rebecca lấy ra một tập hồ sơ đưa về phía cô gái kia kèm theo lời giải thích:
- Đều ở đây cả. Yên tâm là sẽ không có vấn đề gì.
Cô gái nhận lấy tập hồ sơ, mở ra rồi cẩn thận đọc từng tờ một trong tập hồ sơ, gật gù ra chiều hài lòng:
- Khá đông đấy nhưng... chỉ có nhiêu đó thôi sao?
Rebecca nhíu mày ngã lưng ra ghế, giọng nói cũng có vài phần khó chịu:
- Này, cô nghĩ việc này dễ sao? Nhiêu đó là quá tốt rồi còn gì.
Cô gái ậm ừ đáp lời:
- Được rồi. Còn những người khác?
Rebecca thở dài:
- Tôi không chắc chắn. Cô nên nhớ sức người có hạn, nếu muốn cô hãy tự ra tay đi, đừng phiền tôi.
Dường như ở phía đối diện, người con gái kia khẽ bật cười. Thu lại ý cười trên môi, cô ta nhún vai:
- Tạm được vậy. Nhiêu đây đã đủ cho kế hoạch rồi. Cô hãy sẵn sàng đi.
- Rồi rồi.
Rebecca chán nản đáp lời. Cô gái kia không nói gì thêm nữa mà nhanh chóng biến mất khỏi phòng hiệu trưởng. Rebecca nhìn về phía cửa, ánh mắt kì lạ:
- Sắp thú vị rồi đây.
Vừa nói, trên môi cô ta vừa kéo lên tạo thành một nụ cười quỷ dị.
Thoáng đó thôi mà chỉ còn ba ngày nữa thôi là đêm trăng tròn đến. Mọi thứ đã sẵn sàng đâu vào đấy, Hinata cố gắng dùng năng lực của mình cảm nhận những việc sắp xảy đến nhưng hoàn toàn chẳng cảm nhận được một chút gì. Bản thân Hinata cũng chẳng thể hiểu nổi.
Và hôm nay, ngay tối hôm nay sẽ là đêm trăng tròn. Kế hoạch bước 1 của nó và hắn được tiến hành.
Đêm nay, nó, hắn, Gin và Kai theo lời chỉ dẫn từ trước của Claudia rời khỏi Witchard và điểm đến không đâu khác chính là nơi mà Claudia đã theo bước Rebecca và Toshiro đến, nơi mà người đó đang ngủ yên. Cách tốt nhất để mọi người có cuộc sống yên ổn chính là tiêu diệt kẻ đó.
Đã đến nơi, cả bốn dễ dàng đột nhập vào bên trong. Hôm nay, binh lính canh gác vô cùng đông đúc, đột nhập vào mà không ai phát hiện là điều không tưởng. Chính vì vậy, cách duy nhất giải quyết vấn đề chính là dẹp tất cả những người cản đường. Tuy nhiên, cả bốn đều hiểu rõ những binh lính ở đây đều là vì nhiệm vụ nên bốn người đều nhất trí sẽ chỉ dùng phép thuật để làm tê liệt hoặc làm bất tỉnh binh lính, không sát hại bọn họ vì đơn giản họ cũng chỉ là những người vô tội bị kéo vào trận chiến này.
Nó dùng phép thuật, một làn khói từ đâu tràn vào bên trong nơi binh lính đang canh gác. Làn khói đó chính là thuốc mê. Rất nhanh chóng, hàng chục người gục ngã, bất tỉnh tại chỗ nhưng số khác đã nhanh chóng phát hiện ra. Việc có người đột nhập đã được báo động.
Đến nước này thì cứ đánh trực diện thôi.
Hắn và Kai lao ra trước để dẹp đường để nó và Gin yểm trợ phía sau. Trận chiến nảy lửa bắt đầu diễn ra. Ngoài kia, trăng cũng đang lên.
Tất cả binh lính đều dồn lại tấn công bốn người bọn nó, số lượng thật sự