chap này dành tặng cho bạn lucythu611 nhé!!!
===============================================================
CHAP 96: NYOKO VÀ AME
- Hinata, em tiếp tục được chứ?
Bài luyện tập của Yuu và Hinata vẫn được tiếp tục. Hinata ngồi bệt xuống đất, mồ hôi nhễ nhại, hơi thở càng lúc càng khó khăn:
- Nghỉ... nghỉ... một lát.
Nói rồi, Hinata mệt mỏi nằm dài xuống nền đất, để mặt những hơi thở dồn dập. Đã ba ngày, ba ngày Yuu cùng Hinata luyện tập theo bài huấn luyện thứ 2, thật sự rất mệt.
Hinata đã điều khiển tốt hơn khả năng nhìn trước tương lai nhưng cũng chỉ mới dừng ở mức nhìn thấy vài chuyển động tiếp theo của đối thủ và hiện tại, Hinata cần phải nhìn được xa hơn hay nói chính xác, mục tiêu mà nó và hắn muốn Hinata đạt được chính là muốn Hinata nhìn được những điều Hinata muốn thấy trong tương lai. Và... không dễ dàng chút nào.
Mặt trời đã dần dần xuống núi, cả một bầu trời rực rỡ sắc đỏ. Yuu tiến đến bên cạnh Hinata:
- Chúng ta về thôi, mai lại tiếp tục.
Hinata gật đầu, chống tay đứng dậy, cả hai trở về cung điện sau một ngày luyện tập mệt mỏi gần như kiệt sức.
- Anh Yuu.
Haruko vẫy tay mỉm cười nhìn Yuu, Yuu cũng mỉm cười chào lại Haruko. Dạo gần đây, Yuu và Haruko thường nói chuyện với nhau sau khi Yuu luyện tập cho Hinata xong. Tất cả mọi chuyện trước đây đều hoàn toàn được xóa bỏ, Yuu vui vẻ với Haruko hơn và... hay cười với Haruko. Có lẽ quan hệ giữa hai người cũng trở nên tốt hơn.
Còn Leon, Leon theo lệnh anh đi tìm nó và hắn để gọi hai người trở về nhưng đã ba ngày vẫn chưa thấy đâu, có lẽ Leon vẫn chưa tìm được hai người.
Đến với tình hình Witchard.
- Giáo sư, giáo sư.
Một đám nữ sinh cứ thế reo hò, xúm xít quanh một vị giáo sư trẻ tuổi không ai khác chính là Ame. Những nữ sinh viện đủ lí do, nào là không hiểu thần chú, nào là phép thuật này phải dùng thế nào, phép thuật kia dùng để làm gì,... Tất cả đều tranh nhau hỏi Ame hay nói đúng hơn là cố ý tiếp cận Ame cho bằng được.
Thực chất thì chuyện dùng học tập để tiếp cận giáo sư Ame là do các nữ sinh này học lỏm từ Nyoko trong khi Nyoko hoàn toàn không có ý đồ gì.
Thời gian Ame mới đến Witchard dạy học, vẻ nổi bật đã thu hút rất nhiều học sinh. Nyoko và Ame thì lại quen biết nhau từ thời còn bé, cả hai sau bao năm gặp lại thì càng thêm thân thiết và khắn khít. Nyoko và Ame ngoài những chuyện về cuộc sống còn thường xuyên trao đổi với nhau về việc dạy học và về các loại phép thuật. Chính vì lẽ đó, các nữ sinh khác cũng bắt đầu học theo.
Ame vẫn vô cùng lịch sự tươi cười, kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của các nữ sinh đang vây quanh. Thế nhưng, Ame không hề hay biết rằng việc này càng làm mình có thêm nhiều vệ tinh.
Ray và Green cùng nhau đi ngang qua chỗ của Ame, Green nhìn Ame đang được vây quanh mà không khỏi cảm thán:
- Giáo sư Ame mới về Witchard dạy mà được nhiều người hâm mộ như vậy rồi, thầy ấy có sức hút thật đấy!
Vừa nói, Green vừa nở nụ cười cúi chào Ame, Ame nhìn thấy cũng mỉm cười cúi chào lại.
Ray vẫn chẳng chút để tâm đến xung quanh, lơ đãng đáp lời Green:
- Chẳng có gì thú vị.
Green khẽ cười nhanh chân bước theo Ray:
- Nhưng được vậy cũng thích mà, anh không thấy vậy sao?
Nói rồi, Green đưa ánh mắt mong chờ câu trả lời từ Ray. Ray khẽ đưa mắt sang Green, lạnh lùng đáp:
- Không. Rất phiền phức.
Cứ thế, Ray bình thản bước đi. Green nhíu mày nhìn Ray, khẽ bĩu môi rồi cũng bước theo Ray không để Ray bỏ lại. Khoác tay Ray, Green cười dịu dàng:
- Nhưng như anh thì tốt. Cứ lạnh như băng đá chẳng có nữ sinh nào dám đến gần, em đỡ lo lắng có người cướp mất anh!!!
Ray bên ngoài không chút cảm xúc nhưng trong lòng lại vì lời nói của Green mà thấy vui vui. Ray đưa tay xoa đầu Green, cả hai cùng bước đi.
Nyoko nhìn theo bóng dáng Ray và Green mà khẽ nở nụ cười, thì thầm trong miệng:
- Đúng là, Ray lúc nào cũng vậy. Cha nào con nấy mà.
Nyoko vừa cười vừa lắc đầu. Nhưng dù sao thì mục đích chính của Nyoko không phải là xem cuộc trò chuyện của Ray và Green. Nyoko hít thở một hơi rồi dùng khuôn mặt lạnh lùng từng bước tiến gần đến đám đông, lần này Nyoko phải đích thân ra tay rồi. Tự dưng Nyoko thấy trong lòng có chút gì đó vui vui, cũng cảm thấy mọi chuyện thật sự rất thú vị.
Khẽ hắn giọng, Nyoko lên tiếng:
- Giáo sư Ame, giáo sư có sức hút quá nhỉ. Còn các cậu, càng lúc càng ham học hỏi nhỉ. Cả thời gian rảnh rỗi cũng tìm đến giáo sư Ame để trò chuyện. Học phép thuật... khó khăn với các cậu đến vậy sao???
Theo lời nói của Nyoko, hàn khí tỏa ra xung quanh khiến tất cả đều im bặt, không còn một tiếng động. Ame khó hiểu nhìn Nyoko, Nyoko... đang tính bày trò gì đây.
Nyoko lạnh lùng liếc mắt nhìn khắp một lượt khiến các nữ sinh thoáng rùng minh, riêng Ame vẫn thấy khó hiểu, chắc chắn cô gái nhỏ này sắp bày trò gì rồi đây. Ame khẽ buông tiếng thở dài.
Nyoko nhìn Ame lên tiếng:
- Giáo sư Ame, chẳng phải chúng ta có hẹn sao? Vậy mà anh lại ở đây với một đám nữ sinh xung quanh sao???
Khắp xung quanh bỗng rộ lên tiếng xì xào, Ame... cũng đen mặt. Nyoko đang nói gì vậy chứ, nói vậy... chẳng phải dễ gây hiểu lầm hay sao? Nyoko nở nụ cười nửa miệng, nhấn mạnh từng từ:
- Không phải sao?
Ame nở nụ cười gượng gạo:
- À... Ph... Phải. Phải.
Rồi, Ame nhìn những nữ sinh xung quanh:
- Xin lỗi các em, tôi... có hẹn với Nyoko.
Nói rồi, Ame tách ra khỏi đám đông tiến lại gần Nyoko. Tiến xì xào bàn tán lại càng nhiều hơn nữa. Ame tuy không muốn để người khác hiểu lầm quan hệ giữa mình và Nyoko nhưng cũng không thể vạch trần trò đùa của Nyoko bởi lẽ... tính tình Nyoko Ame hiểu rất rõ, hai người chơi chung và thân nhau từ nhỏ kia mà.
Nyoko hài lòng nhìn Ame rồi kéo tay Ame, cả hai tách khỏi đám đông vẫn còn đang xôn xao dư luận về mình.
Đến một nơi không còn có ai xung quanh, Nyoko mới thích thú ngồi xuống nhìn Ame:
- Anh vẫn như ngày nào nhỉ! Dù em có làm gì hay nói gì anh cũng chấp nhận không hề