Lam Khê sau khi quay xong những cảnh đầu tiên thì ngồi một chỗ nghỉ ngơi vì đã quá mệt mỏi với cô nàng Trịnh Mẫn.
Mấy cảnh quay đầu này, cô diễn với cô ta cùng vài diễn viên phụ khác.
Nhưng khổ nỗi, diễn xuất của cô ta thật sự vô cùng tệ, tệ hết thuốc chữa khiến cô và mọi người phải quay đi quay lại một cảnh đến mấy lần.
Đạo diễn Tô Vy đương nhiên vô cùng bực bội, chẳng nể nang gì mà lớn tiếng quát mắng.
Trịnh Mẫn được cái cũng biết mình kém cỏi nên chỉ đành im lặng nghe chửi.
May sao sau vài lần quay hỏng, cô ta cuối cùng cũng đã diễn được một lần tạm ổn.
Tô Vy dù vẫn còn thấy chưa đạt lắm nhưng cũng đành cho qua để quay cảnh tiếp theo.
Cảnh này là của Phó Hi Du quay cùng một diễn viên phụ trong đoàn.
Lam Khê nghiêm túc theo dõi Phó Hi Du.
Cô biết diễn xuất của anh rất tốt nên muốn nhìn để học tập.
Hơn nữa, cô có chút nôn nóng muốn xem anh diễn vai Hàn Văn này như thế nào, bởi vì con người của Hàn Văn và Phó Hi Du thật sự là hoàn toàn trái ngược nhau.
Phó Hi Du lạnh lùng, ít nói, bình thường không để lộ nhiều biểu cảm trên gương mặt.
Còn Hàn Văn là một chàng trai con nhà khá giả, được cưng chiều từ bé, lại có nhiều bạn bè nên tính cách cởi mở, hướng ngoại, rất thích cười nói.
“Action!” Giọng nói đạo diễn vang lên.
Lam Khê nín thở, căng thẳng nhìn Phó Hi Du biến thành Hàn Văn.
Hàn Văn khoác vai cậu bạn thân, trên môi nở một nụ cười sáng ngời của tuổi trẻ.
Ánh mắt anh có chút tinh nghịch, có chút ngây thơ khiến người đối diện cảm thấy vô cùng thoải mái, dễ chịu.
Ánh mắt ấy thật sự rất chân thật…
“Cắt! Tốt lắm Phó Hi Du!” Đạo diễn Tô Vy lên tiếng.
Nghe vậy, sự nhiệt huyết của tuổi trẻ trong ánh mắt Phó Hi Du dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh nhạt bất cần của anh lúc bình thường.
Vô thức, anh nhìn về phía Lam Khê.
Không ngờ rằng, cô cũng đang nhìn về phía anh.
Trong lúc đó, một cô nhân viên trẻ tuổi trong đoàn làm phim sau khi lén chụp được hình của Phó Hi Du liền vội vàng gửi lên nhóm chat “Biệt đội bảo vệ hạnh phúc của Lam Khê”.
Nhóm chat này chỉ có tám thành viên.
Mà tám thành viên này đều là những fan trung thành, đã theo Lam Khê từ khi debut tới tận bây giờ.
Hơn nữa, tài khoản cá nhân của họ cũng được Lam Khê theo dõi.
Sau khi gửi hình đi, cô nhân viên không quên tag Cao Tuyết - trưởng nhóm chat vào.
Lúc này, Cao Tuyết đang ngồi cạnh chồng mình xem tivi.
Nghe thấy tiếng chuông tin nhắn, cô mở ra xem thì thấy hình ảnh của Phó Hi Du trên màn hình.
Ngay lập tức, cô thấy anh chàng này trông thật quen mặt.
Sau vài giây, cô cố gắng tìm kiếm dữ liệu trong não bộ của mình.
Sau hơn một phút, cuối cùng cô cũng đã nhớ ra, liền kích động kéo tay chồng mình.
“Anh ơi anh ơi! Anh có nhận ra chàng trai này không?”
Chồng của Cao Tuyết nhìn một hồi thì cũng thấy hơi quen quen nhưng không sao nhớ ra được gì.
Cao Tuyết nhìn vẻ mặt của chồng thì khinh bỉ trí nhớ siêu kém của anh, sau đó hỏi:
“Anh có nhớ khoảng hai, ba năm trước gì đấy, khi chúng mình vẫn chưa kết hôn thì anh với em có đến quán trà sữa gì gì đấy, sau đó thì em gặp được thần tượng của đời mình là Triệu Lam Khê không?”
Chồng của Cao Tuyết nỗ lực hồi tưởng thì cuối cùng cũng nhớ ra.
Anh quay lại nhìn vợ mình.
“Lúc đó anh đã cố ngăn em lại nhưng em vẫn cố chấp chạy đến xin chữ ký rồi chụp ảnh, làm anh ngượng muốn chết.
Bây giờ nghĩ lại anh vẫn còn thấy ngượng đây này!”
Cao Tuyết cười hì hì, sau đó một lần nữa đưa bức ảnh của Phó Hi Du ra.
“Vậy anh có nhớ sau đó, em còn định đi xin chữ ký và xin chụp hình với ai nữa không?”
Chồng Cao Tuyết hồi tưởng một lần nữa thì nhanh chóng đã nhớ ra cô vợ mình còn định xin chụp ảnh với một anh chàng đẹp trai nào đó mà cô tưởng là người mẫu.
Nghĩ đến đây, anh không giấu nổi khuôn mặt ghen tuông mà trả lời: “Anh đây đương nhiên là không quên rồi!”
Cao Tuyết xoa đầu khen thưởng trí nhớ của chồng mình, sau đó giơ ảnh của Phó Hi Du ra: “Chính là anh chàng này! Anh chàng này chính là người đã đi cùng với Triệu Lam Khê vào ngày hôm đó!”
Nói đến đây, Cao Tuyết không nhịn được cái cảm xúc hưng phấn trong lòng mình.
“Em đã thấy chàng trai này và