*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Chiếc điện thoại di động được bày đặt ở bên cạnh, cũng đồng dạng yên tĩnh, từ từ tối lại. Không thể nén nhịn được, Lê Lạc vẫn lại cầm lấy điện thoại di động, nói một câu với Tạ Uẩn Ninh: "Giáo sư, em đã đến rồi."
Gửi tin nhắn xong, Lê Lạc đứng dậy rửa mặt. Chờ đến khi cô trở lại giường lớn, trong khung tán gẫu đã có nhiều thêm một câu đáp lại: "Đã trễ như thế rồi mà vẫn còn chưa nghỉ ngơi sao?"
Anh và cô tồn tại sự chênh lệch về thời gian. Cô ở nơi này đã là hai giờ khuya rồi. Còn Tạ Uẩn Ninh ở bên kia thời gian hơn cô mười mấy giờ, không sai biệt lắm đã ăn cơm tối. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Ngón tay di ở trên màn hình điện thoại di động, nhưng Lê Lạc lại không biết hồi đáp lại cho Tạ Uẩn Ninh như thế nào rồi.
"Đợi lát nữa liền nghỉ ngơi." Cô nhắn đáp lại.
Tạ Uẩn Ninh: "Ừ!"
Một tiếng ừ kia đáp lại sự mong mỏi của cô, chính là sự cụ thể cô nhận được. Lê Lạc lại có chút thất lạc. Bất quá, cô cũng không bị thất lạc quá nhiều, bởi vì thật sự rất mệt mỏi, rất nhanh Lê Lạc đã ngủ thiếp đi. Kết quả thời điểm cô đi vào giấc ngủ, vẫn còn quên kéo cửa sổ. Đến ngày hôm sau, cô bị ánh mặt trời chói mắt của Seattle chiếu vào làm cho thức tỉnh. @MeBau*[email protected]@ Lê Lạc hơi có chút chói mắt, cùng với thần sắc hoảng hốt.
Mặc chiếc áo ngủ rộng rãi đứng ở trước cửa sổ sát đất, Lê Lạc quan sát toàn bộ thành phố từ trên cao. Bên ngoài ánh mặt trời sáng chói trong suốt. Khí hậu của Seattle luôn luôn phi thường hợp lòng người, lại là một
thành phố mê người nằm kế núi gần sông. Lê Lạc chụp một tấm hình sau đó post lên nhóm bạn bè. Nếu như Tạ Uẩn Ninh xem trong nhóm bạn, hi vọng có thể nhìn thấy cô đã tặng cho anh thời tiết tốt.
Trong nhóm bạn bè của cô có rất nhiều người tán thưởng, dinendian.lơqid]on chỉ riêng chưa thấy có tình yêu từ Tạ Uẩn Ninh gửi tới.
Sau khi điểm tâm xong, Lê Lạc thuê một chiếc xe việt dã Pika, đi tìm bác sĩ Lê để chơi đùa. Trước khi lên đường, cô mua một bó hoa hướng dương to, dùng một chiếc hộp thật tinh xảo để bọc lại cho thật đẹp, một khối mang đến.
Hoa hướng dương là để tặng cho vợ của bác sĩ Lê.
Tuy rằng, bác sĩ Lê đã trồng cho người vợ yêu quý của ông một khoảng lớn hoa hướng dương. Ngẫm lại, tình yêu mà cô đã từng hâm mộ duy nhất chính là tình yêu của bác sĩ Lê cùng với vợ của ông, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn một nhà khoa học nổi tiếng, một mối tình thâm sâu, lãng mạn, chuyên nhất.
Có phải là người đàn ông làm nghiên cứu đều tương đối chuyên nhất hay không?
Bác sĩ Lê ở trong một biệt thự màu trắng tại ngoại ô Seattle. Khoảng cách đường đi từ Seattle tới trung tâm thành phố khoảng hơn ba mươi km. Lúc trước Lê Lạc đã hẹn xong thời gian cùng bác sĩ Lê rồi, nên lúc cô dừng xe bước xuống, bác sĩ Lê đang ngồi ở ngoài sân để đọc sách.
Bác sĩ Lê vóc người rất cao, ông vừa cao lại vừa gầy. Cho dù người đàn ông này đã hơn