Lần quay chụp này tổng cộng có ba cái tạo hình, trong đó, tạo hình đầu tiên chỉ là sự tiếp nối phong cách ăn mặc tây trang đơn giản của Chu Thụ từ trước đến giờ.
Quần áo mặc thường ngày của anh phần lớn đều dùng tây trang áo khoác làm chủ đạo, vì thế fans của anh còn cố ý xây một cái tiêu đề gọi là "Thật - giá áo biết đi".
Ý tứ là Chu Thụ chỉ biết đi đường, đối với fans đang nhiệt tình hét to ở xung quanh cũng sẽ không nói chuyện hoặc chào hỏi, thậm chí còn mặt vô biểu tình bước ngang qua.
Cũng may fans đều quá quen với cảnh này, đem tâm tư đều dồn vào việc chiêm ngưỡng trang phục của "ca ca".
Chu Thụ hơi nghiêng về phong cách trang trọng, tuy rằng có nhiều cứng nhắc, nhưng lại tương xứng với khí tràng của anh, cho nên không có người cảm thấy không ổn.
Mà tạo hình tây trang lần này còn làm người ta phá lệ trước mắt sáng ngời, muốn nói nguyên do, khả năng là bởi vì đường cắt may độc đáo của nó.
Thiết kế gắn kim cương không đối xứng trên vai đem khí chất của Chu Thụ điều chỉnh thành dáng vẻ hoạt bát hơn nhiều, thiếu chút cảm giác lạnh lẽo, vạt áo một dài một ngắn cũng giúp cho dáng người chân dài eo thon của anh được thể hiện rõ ràng.
Mà thu hút ánh nhìn của người khác nhất chính là...!kiểu tóc.
Phần trước trán được Vivian thả xuống vài sợi tóc mái, bắt chước trạng thái tóc ướt, toàn bộ mái tóc nhìn qua có vẻ tương đối hỗn độn tùy ý, nhưng nhìn kỹ liền có thể nhận ra nó đã được cố ý xử lý vô cùng tỉ mỉ.
Tóc ướt trên trán hơi hơi che khuất một bên mắt, khiến gương mặt thon dài được khắc họa càng thêm thần bí, giống như núi băng yên tĩnh giữa đại dương mênh mông, trong sóng biển ẩn nhẫn chờ đợi.
Chu Lệ Lệ vừa nhìn thấy tạo hình mới của ông chủ nhà mình thì hai mắt liền sáng lên.
Không thể không thừa nhận, Vivian tuy rằng lắm mồm nhưng thật sự có chút bản lĩnh, bằng không, chỉ với tích cách này của cô nàng thì sẽ rất khó có được một chỗ đứng nhỏ trong cái vòng này.
Chu Lệ Lệ đánh giá người trước mặt một lần, từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, sau đó chớp mắt một cái với Chu Đóa.
Không nghĩ tới, tiểu khả ái này thật đúng là càng ngày càng chuyên nghiệp, quả thực bắt chước ánh mắt của Chu Thụ giống đến mười phần, cũng khó trách toàn bộ quá trình quay phim trước đó đều có thể gạt hết mọi người.
Chu Đóa chụp ảnh bìa tạp chí cũng rất chuyên nghiệp, nếu chỉ nhìn vào bộ dáng bên ngoài thì ngay cả Chu Lệ Lệ cũng không phân biệt được hiện tại nắm giữ thân thể là nhân cách nào.
Huống chi là nhiếp ảnh gia Joe đã chụp đến cười không khép được miệng, hắn không ngừng dựa theo từng cử động của người trong màn ảnh mà bấm máy, còn liên tục ngợi khen.
"Tạo hình này của Thụ ca quả thực là Alpha quyến rũ nhất!"
"Tuyệt! Tấm này hoàn mỹ!"
"Tấm này cũng đẹp! Đừng nhúc nhích! Tay giữ lại một chút, tôi muốn chụp một tấm đặc tả."
Nhóm "trợ lý" đứng một bên cũng kích động mấy lần suýt phải hét lên, còn thường thường cầm di động chụp lén, Chu Lệ Lệ tự biết ngăn cản không được nên cũng mặc kệ bọn họ, dù sao ông chủ nhà mình cho dù trùm cái bao bố thì cũng vẫn soái không góc chết.
Ước chừng qua hai mươi phút, trong đó có hai lần tu bổ lớp trang điểm và mái tóc, Joe rốt cuộc dừng việc bấm máy.
Hắn đi sang bên cạnh nói với Vivian, "Chị Vivian, tạo hình tiếp theo chị làm cho môi của Thụ ca nổi bật hơn chút nhé, đặc biệt là nốt ruồi bên môi ấy, lúc vào khung hình tuyệt đối hút mắt!"
Vivian giơ tay làm cái "OK", sau đó đưa ảnh đế về phòng hóa trang.
Tạo hình thứ hai là cổ phong, vì thế Vivian phải đi lấy tóc giả, Chu Đóa trong lúc này mới lén lút nhìn Chu Lệ Lệ một cái.
Chu Lệ Lệ nhấp miệng cười trộm, dùng camera chụp lại ánh mắt như nai con đang chấn kinh của em ấy, ngay sau đó Vivian liền trở về, hai người lại đồng thời khôi phục mặt lạnh như trước chỉ trong một giây.
Bộ trang phục thứ hai là Hán phục cách tân, bên ngoài là áo khoác màu xanh băng, màu sắc tổng thể nghiêng về tính lạnh.
Mái tóc tùy ý cột ở sau đầu khiến cho ngũ quan lập thể càng thêm tinh xảo, vì thế Vivian lâm thời quyết định làm cho lớp trang điểm phai nhạt một ít, từ bóng dáng tới xem, ảnh đế Alpha cư nhiên lại có loại khí chất của "bệnh mỹ nhân".
Cuối cùng, màu sắc đậm duy nhất trên gương mặt chính là đôi môi, không quá chói mắt, chỉ đỏ hơn một chút so với sắc môi vốn có, nhưng cũng đủ để ánh mắt của mọi người sẽ bị nơi có khí sắc duy nhất này hấp dẫn, sau đó sẽ có thể nhìn thấy nốt ruồi nhỏ vô cùng có linh khí nơi khóe môi.
Thời điểm ảnh đế bước vào studio, tất cả mọi người có mặt đều ngừng thở.
Vô luận là gương mặt, dáng người, hay khí chất, ở giới giải trí có thể quét ngang bốn loại giới tính EABO như thế này quả thật rất khó tìm ra người thứ hai.
Vì thế, trong suốt quá trình chụp cổ phong, trước sau trong ngoài studio đều vang lên tiếng chụp ảnh "răng rắc răng rắc" không ngừng bên tai.
Mọi người đều bị giá trị nhan sắc tựa như thiên tiên của ảnh đế hấp dẫn, không ai chú ý tới Đoạn Tinh Di đã gia nhập từ khi nào.
Chờ đến lúc có người nhận ra thì Đoạn Tinh Di đã cất điện thoại của mình vào trong túi.
Sau đó, xung quanh lập tức vang lên tiếng thét chói tai không thể ức chế, ở chỗ này cư nhiên có thể nhìn đến CP Yên Chi hợp nhất, quả thực là khiến người ta hưng phấn còn hơn trúng vé số.
Chu Đóa theo tiếng thét chói tai nhìn thấy Đoạn Tinh Di đứng trong đám người, em nghĩ nghĩ, vẫn là lễ phép hướng đối phương gật đầu, không nghĩ rằng lại đưa tới càng nhiều tiếng thét.
Cũng may tạo hình này chụp xong rồi, có thể trốn ra ngoài thở một hơi.
Nhưng thời điểm Chu Đóa muốn ra cửa lại bị Joe ngăn lại, "Thụ ca, anh chờ một chút, tạo hình thứ ba anh muốn vẫn là cổ phong hay thế nào?" Hắn xoa cằm, đôi mắt phát quang mà nhìn tạo hình quân phiệt của Đoạn Tinh Di rồi nói, "Tôi có cái idea rất hay, chúng ta sẽ tạo ra loại cảm giác "xuyên không" thử xem?"
Chu Đóa vẫn như cũ tiếp tục trình diễn mặt vô biểu tình, Đoạn Tinh Di lại hào phóng đáp ứng, còn nói, "Toàn bộ cứ theo ý Chu Thụ."
Kết quả, không thể nghi ngờ bọn họ lại nhận được tiếng thét chói tai đến từ đám người đứng vây xem ở các góc, thậm chí còn từ vị nhiếp ảnh gia đang đứng bên cạnh.
"Ship tới rồi! Ship tới rồi!"
Chu Thụ đang ở trong thân thể mặt vô biểu tình tặng cho bọn họ một cái xem thường.
Rõ ràng đã phát thông cáo mà vẫn còn cố chấp gán ghép? Thật là không thể không bội phục.
Khóe mắt nhìn đến Chu Lệ Lệ gật đầu, Chu Đóa cũng hạ mắt gật đầu, Joe liền vui vui vẻ vẻ vừa nói vừa cười.
Sau khi tạo hình của bọn họ được biến hóa vài điểm nho nhỏ thì quá trình quay chụp ảnh bìa của hai người liền bắt đầu.
Trong suốt thời gian này, Chu Đóa để ý thấy di động và camera ở khắp bốn phương tám hướng vẫn luôn nhắm ngay bọn họ, chưa từng ngừng lại.
Đặc biệt là khi cánh hoa ngọc lan màu trắng rơi xuống, Đoạn Tinh Di theo bản năng đưa tay nhẹ nhàng giúp người trước mắt nhặt lấy cánh hoa rơi trên tóc, cảnh tượng này lập tức bị tất cả màn ảnh ở đây bắt giữ tới.
Chu Thụ nghe đến thanh âm hú hét bên ngoài thân thể mà chỉ cảm thấy đau đầu một trận.
Quay chụp là yêu cầu cơ bản trong nghề này, anh không có bất luận dị nghị gì, nhưng một khi những hình ảnh hay video hôm nay bị ai đó phát tán trên internet thì nhất định sẽ bị khoác lên một tầng ái muội do fans couple tự ảo tưởng.
Chu Đóa cũng hiểu ý, giương mắt nhìn về phía Chu Lệ Lệ.
Chu Lệ Lệ họ nhẹ một tiếng, lắc hông đi đến một góc của studio, tươi cười xán lạn.
Nhưng mọi người ở đây trông thấy nụ cười mị hoặc chứa đầy dao nhọn của nàng đều sợ tới mức thở gấp.
"Các em trai em gái, chị cùng các em thương lượng một chuyện nhé?" Chu Lệ Lệ không thèm quan tâm bọn họ có đáp ứng hay không, vẫn cong cong đôi mắt mà nói tiếp, "Quay phim hay chụp ảnh cũng không sao, nhưng các em thích Thụ ca thì tự mình xem là được rồi, đừng phát lên mạng, OK không?"
Có lẽ là bị gương mặt tươi cười yêu mị này nhiếp đi hồn phách, các "bạn nhỏ" ở trong góc đều rất phối hợp gật đầu đáp